Diệp Mộ từng thấy giọng , đầu , quả nhiên là mà cô gặp hôm đó - Lục Cảnh.
Lục Cảnh ngờ rằng mà tìm kiếm nhiều ngày nay ở chỗ Bùi Ngọc, thấy Diệp Mộ, lập tức chạy đến, xuống đối diện cô :
"Sao em ở đây? Em thật bí ẩn, tìm em lâu mà thấy."
"Ồ, em đến đây để bàn chuyện làm ăn với Bùi Ngọc ? Cùng với bọn họ?"
"Ấy, nhà máy nhỏ của mấy cứu sống , thật là lợi hại, định chúc mừng mấy , còn chuẩn quà tặng gửi đến công ty của mấy , nhưng mà trả ."
Anh tự nhiên như ruồi liên tục, khi đến việc quà tặng trả , dường như chút cam lòng và ấm ức, thật đáng thương.
Người cùng Lục Cảnh chính là mối làm ăn mà mang đến cho Bùi Ngọc, Bùi Ngọc quan tâm đến sự nhảy nhót của Lục Cảnh, cũng quan tâm đến sự quan tâm của Lục Cảnh dành cho Diệp Mộ.
Dù thì với dung mạo như Diệp Mộ, theo đuổi là chuyện bình thường, thích gái như Lục Cảnh theo đuổi thì càng bình thường hơn.
Anh quen với điều đó .
"Chẳng mang đến cho một mối làm ăn ?" Bùi Ngọc uống một ngụm , hỏi Lục Cảnh dường như chỉ thấy Diệp Mộ mà thấy ai khác.
Diệp Mộ Lục Cảnh hỏi: "Anh là ai?"
Lục Cảnh trợn tròn mắt, trong đôi mắt đen láy hiện lên vẻ kinh ngạc, khuôn mặt thiếu niên thoáng qua vẻ thể tin , đó biểu cảm trở nên đáng thương, giọng điệu vui vẻ ban đầu cũng trở nên trầm thấp hơn vài phần, : "Này, em thực sự quên ?"
Diệp Mộ: "..."
"Không nhớ."
Lục Cảnh: "... Không nhớ cũng , tên là Lục Cảnh, cô nhớ là ."
Sau đó, bắt chéo chân, đầu trả lời Bùi Ngọc: "Heathway đang ở phía , em nhanh quá, chậm chạp theo trợ lý của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/quan-hon-70-nha-nghien-cuu-khoa-hoc-bi-dai-lao-cung-chieu-thanh-tieu-kieu-the/chuong-498.html.]
"Bỏ khách phía là hành vi của một quý ông, A Cảnh."
Một giọng vang lên từ cửa, giọng điệu của khiến Diệp Mộ nhớ đến một gia đình quý tộc ở tinh tế, giọng dường như mang theo sự kiềm chế và lễ nghi bẩm sinh, dịu dàng, nhưng khác với sự ôn hòa như ngọc của trai cô.
Diệp Vãn Sinh thực sự dịu dàng, khí chất như . Còn , trong sự dịu dàng mang theo khí thế riêng, thì nho nhã vô hại, thực nội liễm, che giấu phong mang trong đó.
Dùng một lời miêu tả của tinh tế về những gia đình quý tộc chú trọng lễ nghi : Kẻ tội ác tày trời đến phủ của họ ở vài tháng, ngoài cũng trở thành quý ông lịch lãm.
Còn là quý ông giả tạo thì ai , những kẻ quen dùng lễ nghi để kiềm chế bản , đây cũng là lớp mặt nạ nhất của bọn họ.
Diệp Mộ theo tiếng thấy đàn ông đến cửa, tóc vàng mắt vàng, lông mày và đôi mắt sâu thẳm, ánh mắt khác như mang theo tình cảm sâu đậm.
Bộ vest của mặc chỉnh tề hơn Bùi Ngọc, cà vạt, áo vest, ghim cài áo, thiếu thứ gì, thậm chí còn đeo khuyên tai bạc, nhưng dường như cận thị, nên cũng đeo kính.
Nếu cặp kính , thì đôi mắt sâu thẳm và ngũ quan tinh tế của sẽ tạo cho cảm giác về vẻ vô cùng ấn tượng, cặp kính giảm bớt sự ấn tượng đó, trái khiến vài phần nho nhã.
Là nước ngoài, đây là đầu tiên Diệp Mộ thấy nước ngoài ở thời đại , cô khỏi quan sát thêm cách ăn mặc của đối phương, khá giống với những quý tộc mà cô từng gặp ở tinh tế, chỉ là quần áo tinh xảo như , nhưng khí chất giống.
Vừa đến cửa, vài ánh mắt về phía , đàn ông dừng bước, phát hiện trong văn phòng chỉ Bùi Ngọc và Lục Cảnh, ánh mắt ngay lập tức cô gái đang ghế sô pha thu hút.
Cô ghế sô pha một cách lười biếng, tựa lưng ghế, đùi còn đặt một bản hợp đồng, mặc quần áo cũng khá bình thường, áo sơ mi trắng như tuyết, làm nổi bật làn da trắng nõn mịn màng.
Có lẽ vì làn da trắng như tuyết, nên khiến cả cô như trở nên mềm mại hơn mấy phần, hàng mi dài như nhuộm mực, ánh mắt bình tĩnh và trong veo, rõ ràng là một dòng suối trong vắt, nhưng khi , như thấy gì ngoài sự trong veo, trái khiến cảm thấy khó lường.
Lại vì sự trong veo như suối rừng , khiến cho đôi mắt vốn tinh tế của cô như điểm tô thêm linh khí của núi rừng, mái tóc đen như thác nước, hòa quyện với màu mực, cô mặc đồ đen trắng, như tiên nữ trong rừng bước từ tranh thủy mặc truyền thống của nước Hạ Châu.
Heathway cảm thấy ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ cũng thiên vị cô, cố tình chiếu xuống phía cô , tô điểm thêm màu vàng óng ánh cho bức tranh mỹ nhân thủy mặc .
"Không ngờ ở đây còn một vị tiểu thư xinh , đến đột ngột như , hình như làm phiền ?"
" hôm nay thực sự đến đây để bàn chuyện làm ăn với ngài Bùi."