Quân hôn 70: Nhà Nghiên Cứu Khoa Học Bị Đại Lão Cưng Chiều Thành Tiểu Kiều Thê - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-12-16 08:15:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vào ngày còn một chủ hành tinh hoặc gia tộc lớn mở cửa một hành tinh riêng hoặc dinh thự sang trọng của họ cho tham quan và trải nghiệm.

Vào ngày , Diệp Mộ luôn mở cửa dinh thự của ở hành tinh Trạm Lam, thực đó đều là những nơi mà cô ở, chỉ thể coi là nhà dự phòng.

Thuê nhân viên an ninh, bố trí một máy phục vụ, đảm bảo an cho những đến tham quan, cũng như an cho tài sản trong dinh thự.

Phòng khách thể cho đăng ký ở một ngày trong dịp Tết, nhưng lượng hạn, những còn rời khi trời tối.

Không Tết Nguyên đán ở thời đại như thế nào, cô mong đợi lắm, chỉ là chút tò mò.

nếu ăn Tết cùng Tống Yến Châu, cộng thêm gia đình của , cô thực sự mong đợi.

Có ba dọn dẹp vệ sinh, đương nhiên nhanh chóng xong xuôi. Tống Yến Châu liền cầm hộp cơm lấy cơm. Mặc Mặc định sạc pin, Diệp Mộ trực tiếp cầm dụng cụ tháo rời bé robot.

Vừa trong nhà còn một ít linh kiện dùng hết mà cô mang từ chỗ thầy Hứa về, cô chọn lựa một chút, sửa chữa đơn giản cho Mặc Mặc.

Hiện tại cơ thể bé robot hao mòn quá mức, đổi thì thích hợp để tiếp tục hoạt động.

, mặc dù chất liệu linh kiện trong nhà đạt yêu cầu của cô, nhưng sử dụng tạm thời thì vẫn .

ngày mai cô cũng sẽ đưa Mặc Mặc về Viện nghiên cứu.

Sau khi sửa chữa đơn giản cho Mặc Mặc, lắp ráp bé robot, Diệp Mộ thấy tiếng Tống Yến Châu về, liền khởi động Mặc Mặc, để bé robot tự sạc pin.

Ăn tối xong, tắm rửa xong, Diệp Mộ Tống Yến Châu trải chăn lên giường , hỏi:

"Chỉ một chiếc chăn, làm bây giờ?"

Cô tắm xong cảm thấy khá lạnh, mặc áo khoác quân đội bên giường lau tóc.

Tống Yến Châu : "Tạm một đêm, đừng lo, sợ lạnh."

"Hay là, cũng chuyển đến phòng ngủ ngủ ?"

Diệp Mộ đề nghị, sợ lạnh là một chuyện, cô lạnh.

Tống Yến Châu dừng động tác, cô, suy nghĩ hồi lâu, vẫn lắc đầu: "Vẫn là... thôi ."

Anh nhớ lời của Ngô Niệm Thù, vẫn đồng ý hai ngủ riêng .

Mặc dù vô cùng động lòng đề nghị của cô, nhưng lý trí khiến đưa lựa chọn khác.

Bây giờ khác , nếu bây giờ ngủ cùng giường với Diệp Mộ, dám tin tưởng khả năng tự chủ của .

Diệp Mộ ngờ từ chối, rõ ràng mặt đầy sự đồng ý, nhưng lời là ý khác.

, cô im lặng Tống Yến Châu mười mấy giây, khiến Tống Yến Châu cảm thấy tự nhiên ánh mắt của cô.

Anh đưa tay che mắt Diệp Mộ, : "Có gì thì thẳng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/quan-hon-70-nha-nghien-cuu-khoa-hoc-bi-dai-lao-cung-chieu-thanh-tieu-kieu-the/chuong-396.html.]

Nhìn như , chút chịu nổi.

Hoàn thể phớt lờ ánh mắt của cô, sự tồn tại của cô mạnh mẽ đến mức thể suy nghĩ đến chuyện khác.

"Đừng tạm bợ nữa, cứ ngủ ở đây . Ban đầu đây cũng là phòng ngủ của ."

Diệp Mộ kéo tay đang che mắt xuống.

Tống Yến Châu chuyển sang nắm tay cô, : "Đây là giường đơn."

"Chen chúc một chút cũng ngủ ."

"Mùa đông nóng, gần một chút cũng , còn thể sưởi ấm cho ."

Nhiệt độ tay Tống Yến Châu cao hơn Diệp Mộ một chút, Diệp Mộ đặt tay lòng bàn tay để sưởi ấm.

Tống Yến Châu vốn định kiên trì, nhưng thấy hành động của cô, cũng rằng cô mặc hai lớp quần áo mùa thu, rõ ràng là sợ lạnh.

, đồng ý.

khi lên giường, Tống Yến Châu chút hối hận.

Giường mùa đông khá lạnh, chăn cũng ấm lên nhanh .

Diệp Mộ liền dựa sát Tống Yến Châu, như một chiếc lò sưởi di động, ấm áp vô cùng.

Tống Yến Châu vốn định nghiêm chỉnh, Diệp Mộ cứ rúc lòng , đành nghiêng ôm cô lòng, dặn dò:

"Đừng nhúc nhích."

Diệp Mộ thầm cảm thán, nhịn trêu chọc :

"Người ấm quá. Em cảm thấy em càng thích hơn ."

Tống Yến Châu lời của cô chọc , khẽ thành tiếng, đưa tay xoa đầu cô, :

"Đừng bậy nữa, ngủ nữa, em mất ngủ bây giờ."

Anh vẫn quên ở phòng bệnh, Diệp Mộ bên cạnh cả buổi tối mà ngủ .

Còn về việc cô thích , đương nhiên vui, nhưng cũng tính cách của cô, lập tức hiểu lời nửa đùa nửa thật của cô.

Ai tin đó xui xẻo. Dù cũng tin, Diệp Mộ bao giờ che giấu tình cảm của cô dành cho , vì Tống Yến Châu cũng rõ cô thích đến mức nào.

Giờ thức dậy của Tống Yến Châu luôn sớm hơn Diệp Mộ một chút, tiếng kèn báo thức vang lên, tỉnh giấc.

Bên cạnh ấm áp, là kiểu ấm áp của một trong chăn, mà là một khác bên cạnh, ấm đều đến từ cô.

Diệp Mộ cuộn tròn trong lòng ngủ say. Tối qua, Diệp Mộ ngủ , đó Tống Yến Châu mới yên tâm nhắm mắt . Khi ngủ, sợ cô đắp chăn lên đầu sẽ khó chịu, nên kẹp chăn nách, một tay vòng ngoài ôm lấy cô, cũng để giữ ấm cho lưng cô, đề phòng gió lùa khiến lưng lạnh.

Loading...