Quân hôn 70: Nhà Nghiên Cứu Khoa Học Bị Đại Lão Cưng Chiều Thành Tiểu Kiều Thê - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-12-16 07:15:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy sự giúp đỡ của chiến sĩ, vui vẻ thử dò mìn một , cho dù họ quen thuộc với phương diện , nhưng chỉ cần ghi nhớ ý nghĩa biểu thị của đèn báo, làm theo các bước, cũng đào mìn một cách thuận lợi.

Cuối cùng Mai Hàm Văn máy dò mìn , mặc dù khóe mắt vẫn còn vương chút ẩm ướt, nhưng nụ mặt chân thành.

Thử nghiệm xong, cũng đều định về nghỉ ngơi.

Đương nhiên Mai Hàm Văn cũng nên về nhà do viện nghiên cứu phân phát cho .

Bốn phía trường thử nghiệm tường sắt chắn tầm , bên ngoài bóng đang đợi cô , cô ngoài thấy đó, lập tức tới.

"Anh , Diệp Mộ thành công . Máy dò mìn ngày nay gần như thể cách mạng hóa công nghệ dò mìn, thương vong của những chiến sĩ dò mìn sẽ giảm mạnh, thể giảm xuống mức thấp nhất."

Mai Hàm Văn hít mũi, giọng cũng nghẹn ngào, kìm : "Giá như Diệp Mộ đến viện nghiên cứu sớm hơn vài năm thì mấy..."

Người đàn ông mặt cô nhịn , thở dài, cũng chẳng màng đến việc vẫn còn ở đây, ôm cô bằng một tay : "Sớm hơn vài năm thì Diệp Mộ mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?"

"Bây giờ , cũng quen dùng nạng ."

Vì một tay chống nạng nên chỉ thể ôm cô bằng một tay.

Mai Hàm Văn bình tĩnh cảm xúc trong vòng tay , đó kéo cách giữa hai : "Chúng về nhà thôi."

"Về thôi, về nhà."

Sau khi hai , càng nhiều khỏi bãi thử nghiệm hơn.

Ông Khương bóng lưng của họ, chút tiếc nuối nhưng nhịn .

"Cuối cùng thì đàn em Mai cũng toại nguyện . Có lẽ em sẽ về lĩnh vực của ." Học trò theo ông Khương cũng nhịn mà cảm thán.

Mai Hàm Văn vốn trong lĩnh vực , cô phụ trách nghiên cứu máy tính ở thành phố Tứ Cửu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/quan-hon-70-nha-nghien-cuu-khoa-hoc-bi-dai-lao-cung-chieu-thanh-tieu-kieu-the/chuong-213.html.]

Mà cô quyết định rời khỏi lĩnh vực máy tính, chuyển sang dấn công nghệ và phòng vệ dò mìn, là vì chồng , Cao Phong Dương.

"Nếu Diệp Mộ đến sớm hơn vài năm, thì chân của Cao Phong Dương cũng mất một bên, đàn em Mai nghĩ như cũng là bình thường."

Bọn họ phát hiện hai ở cửa thì cố tình đợi một chút, ngoài làm phiền thì lắm.

Hơn nữa hôm nay cũng coi là đặc biệt.

Năm đó Cao Phong Dương cũng là chiến sĩ ưu tú trong quân đội, nhưng khi đang dò mìn, vì đồng đội chút sai sót, mất một chân để cứu đồng đội.

Sau chuyện Mai Hàm Văn chủ động rời khỏi viện nghiên cứu thành phố Tứ Cửu, đến viện nghiên cứu của họ, theo ông Khương học từ đầu.

Viện nghiên cứu cũng quan tâm đến tình hình của cô và Cao Phong Dương, khi Cao Phong Dương xuất viện, viện nghiên cứu cho Cao Phong Dương đến làm việc ở căng tin của viện nghiên cứu, cũng coi như là giúp đỡ Mai Hàm Văn một chút, cô thể đưa quyết định như , thể thấy cô quan tâm đến chồng như thế nào.

Hồi đó Hà Kiếm Kỳ cũng hy vọng Mai Hàm Văn tâm ý cống hiến, đừng mất tập trung vì tình hình gia đình, nên việc hỗ trợ một nhà nghiên cứu của viện nghiên cứu là điều nên làm.

"Về lĩnh vực của cô thì cứ về, mấy năm nay theo cũng chẳng mấy thành tựu, còn bằng về mày mò máy tính của cô , đất nước thiếu gì chứ, ở cũng phát huy tác dụng."

Ông Khương hy vọng Mai Hàm Văn sớm về lĩnh vực máy tính, mấy năm nay, chính ông dẫn dắt học trò của , tất nhiên vẫn rõ Mai Hàm Văn thích hợp với lĩnh vực nào hơn.

Trên đường về, Mai Hàm Văn kể riêng cho Cao Phong Dương về chức năng và độ chính xác của máy dò mìn mới, Cao Phong Dương mà kinh ngạc, nhịn :

"Tiếc là mấy hôm nay đồng chí Diệp Mộ đều ăn cơm ở viện nghiên cứu, nếu thì trưa nay nhất định sẽ chuẩn cho cô một bữa thật ngon! Đứa trẻ thật quá lợi hại, cảm ơn cô mặt những chiến sĩ dò mìn ."

Sau đó Cao Phong Dương cũng nhắc đến chuyện công việc của Mai Hàm Văn, hỏi:

"Hồi đó em nhất định đến nghiên cứu công nghệ dò mìn, bây giờ máy dò mìn lợi hại như , mặc dù do em phát minh , nhưng cũng coi như hài lòng nhỉ?"

"Vậy... em về thành phố Tứ Cửu tiếp tục nghiên cứu máy tính ?"

Trong lời của vẻ luyến tiếc, nhưng ngay đó , bất kể là lúc nào, khuôn mặt của Cao Phong Dương luôn nụ rạng rỡ như , dường như thể đ.á.n.h bại sự lạc quan của ,"Em về cũng , thấy em phát triển ở đây lắm."

Mai Hàm Văn lắc đầu với , đó suy nghĩ một chút : "Diệp Mộ thông minh như , mấy ngày nay cô ? Mỗi ngày cô và ông Hứa đều đến nhà máy để cải tiến dây chuyền sản xuất của nhà máy, chế tạo vật liệu mới. Đây lẽ cũng là một cuộc cách mạng về công nghệ sản xuất."

Loading...