Quá đỗi dịu dàng - Chương 25: Chưa Nghỉ (H) ---

Cập nhật lúc: 2025-10-31 08:49:17
Lượt xem: 571

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Toàn cô run rẩy , khóe mắt còn vương nước mắt, nhưng cơ thể căng cứng đến tột độ vì sự trêu chọc dữ dội cơn cao trào. Thịt mềm ướt nóng, cắn chặt lấy buông, như khao khát kháng cự.

“Ư… nữa… a a… Hoắc Thành—” Cô năng lộn xộn, giọng gần như bật . Cơn cao trào bùng nổ trong chớp mắt, cơ thể co thắt mạnh một cái, mềm nhũn .

cho cô thời gian để thở. Trầm Nguyệt vẫn còn run rẩy trong dư âm của cơn cực khoái, Hoắc Thành đột ngột rút , lật cô , lấy một chiếc gối kê cô sấp sofa. Anh quỳ bằng hai gối và ấn eo cô xuống— bộ cơ thể cô đè ép, m.ô.n.g vểnh cao lên như một chú mèo nhỏ.

“Không em thích tư thế nãy ?” Anh dán lưng cô, giọng như đang , nhưng mang đầy dục vọng nặng nề, “Vậy tư thế , ?”

Trầm Nguyệt nức nở: “Không … ưm…”

Giây tiếp theo, thúc mạnh một cú, từ phía hung hãn đ.â.m thẳng nơi mềm mại ẩm ướt của cô.

“A… a…”

bộ cơ thể co rúm , đầu gối sắp chống đỡ nổi vì những cú thúc của .

Hoắc Thành một tay siết chặt eo cô, mỗi cú thúc đều cực kỳ sâu, còn cố tình thúc hướng lên , cọ xát điểm nhạy cảm của cô khiến nó run rẩy.

“Em tự xem, chỗ ướt đến mức nào… Có em thích làm em như thế ?”

Hoắc Thành , ngón tay còn vén cửa cô bé đỏ lên của cô, mạnh mẽ xoa một cái nhục đậu đang run rẩy. Trầm Nguyệt run lên bần bật, nhịn thét lên một tiếng.

“Không… a… đừng nữa…”

“Sao? Ngại ?” Anh khẽ, lòng bàn tay ôm lấy gáy cô, dịu dàng nhưng thể kháng cự mà ép cô nghiêng đầu mặt gương bên cạnh sofa, “Lại đây, tự xem, em bây giờ dâm đãng đến mức nào.”

buộc đối diện với chính trong gương, hai má ửng hồng, ánh mắt mờ mịt nước. Phần tuyết nhục n.g.ự.c rung lên vì thao quá mạnh, còn cả cơ thể cô thúc từ phía , thịt đỏ của cô bé cùng với dương vật của nhấp nhô, chất lỏng chảy ròng ròng. Trên làn da trắng nõn phủ đầy những vết hôn ám , m.ô.n.g va chạm đến sưng đỏ, nơi giao hợp ướt nhẹp bừa bãi, âm thanh dính nhớp của nước ngừng truyền .

“Đáng lẽ sẽ chờ em…” Hoắc Thành cúi , đuôi mắt nhếch lên, “ em quá ngoan .”

Lời dứt, lòng bàn tay giơ lên, chát một tiếng đánh m.ô.n.g cô.

“Ôi a a…” Trầm Nguyệt run rẩy thành tiếng, chính trong gương, sự hổ, kích thích, khoái cảm hòa quyện , cơn cao trào suýt chút nữa nhấn chìm cô hết đợt đến đợt khác.

Động tác rút và đ.â.m của càng thêm hung hãn, mỗi đều thúc trúng thịt mềm sâu nhất của cô. Cô trong gương như một con thú nhỏ đang động tình, đến thê mỹ, nhưng thể kiểm soát tiếng rên rỉ và thủy triều dâng trào.

Eo Trầm Nguyệt sớm mềm nhũn, cô tê liệt sofa, hai đầu gối run rẩy. Thế nhưng cú thúc từ phía dường như ý định dừng , cô chỉ thể động chống đỡ, tiếng rên rỉ càng lúc càng mềm ngọt.

Hoắc Thành siết chặt eo cô bằng một tay, lòng bàn tay nóng như lửa. Tay luồn đến n.g.ự.c cô, chút thương tiếc xoa bóp khối mềm mại đó, đầu ngón tay thậm chí còn khẽ nhéo nhũ ti nhạy cảm của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/qua-doi-diu-dang/chuong-25-chua-nghi-h.html.]

“Ưm a… , đừng… chỗ đó…” Cô nhéo đến rùng , cả như điện giật mà siết chặt hạ , thịt mềm lập tức kẹp chặt lấy .

Hơi thở Hoắc Thành cũng trở nên hỗn loạn. Anh cúi đầu cắn tai cô, giọng kìm nén dục vọng cuồng nộ: “Kẹp chặt thế, là thao em đến c.h.ế.t ?”

Anh cúi áp sát lưng cô, bộ dương vật chôn sâu trong cơ thể cô nhúc nhích, như cố tình để cô cảm nhận cảm giác căng phồng đến tột độ khi lấp đầy.

Sự xoa bóp n.g.ự.c càng lúc càng phóng túng, xoa đến mức Trầm Nguyệt thở , nhũ ti đỏ ửng, làn da lan tỏa màu hồng xinh .

Anh còn xong, liền là một cú thúc mạnh bạo, làm thịt mềm n.g.ự.c cô rung lắc, tiếng rên rỉ xộc thẳng lên cổ họng—

“A a a…!”

Đầu ngón tay lướt qua khối thịt đỏ n.g.ự.c cô, dùng bụng ngón tay kéo căng nhũ ti của cô, từng chút từng chút, như bức cô phát điên. Trầm Nguyệt nấc lên, khóe mắt đỏ hoe, nhưng bên môi ngừng tiếng rên rỉ.

Cô gần như là mà kêu lên.

Sau cú thúc tàn bạo đó, cả cô rũ xuống sofa, cô bé co thắt từng hồi kẹp lấy , tiết nước dịch hỗn độn. Hơi nóng dâng trào từng đợt, bao bọc bộ dương vật Hoắc Thành ẩm ướt dính nhớp.

Cô run rẩy, mắt ngấn lệ: “Hức hức… đừng nữa…”

Hoắc Thành rủa thầm một tiếng, cuối cùng nhịn , eo đột ngột

nhấn xuống, đ.â.m mạnh sâu nhất bên trong cơ thể cô, “Chết tiệt…… Trầm Nguyệt……”

thúc mạnh sâu nhất trong cơ thể cô, “Chết tiệt… Trầm Nguyệt…”

Anh chôn sâu trong cơ thể cô thúc mạnh vài cú chút kiêng dè, ngay đó đột ngột run lên—— ngay đó cơ thể run lên dữ dội—

Khoảnh khắc đó vùi bộ xuống tận đáy, thở dồn dập, nặng nề trào từ lồng ngực, tiếng rên rỉ thấp trầm như cơn sóng giận dữ kìm nén quá lâu, bộ cơ thể dán chặt lưng cô, siết chặt eo cô, thời khắc cuối cùng, tuôn trọn dòng t.i.n.h d.ị.c.h nóng bỏng giữa đùi cô.

Trong khoảnh khắc đó, chôn sâu xuống đáy, thở thô nặng tuôn từ lồng ngực. Tiếng rên rỉ thấp trầm như cơn sóng giận dữ kìm nén quá lâu, bộ cơ thể dán lưng cô, siết chặt eo cô. Ở giây phút cuối cùng, b.ắ.n hết t.i.n.h d.ị.c.h nóng bỏng khe đùi cô.

Trầm Nguyệt vài cú thúc cuối cùng làm mắt hoa lên, bỏng đến mức thể phát tiếng rên rỉ, chỉ thể run rẩy khẽ rên vài tiếng.

Vừa rút , dòng chất lỏng màu trắng đục đó ngay lập tức từ từ chảy khỏi cửa huyệt cô, hòa lẫn với chất lỏng của chính cô, làm ướt đẫm bẹn và ghế sô pha, dính nhớp nháp lộn xộn.

Vừa rút , dòng chất lỏng trắng đục đặc quánh lập tức từ cô bé cô từ từ chảy , hòa lẫn với nước của cô, làm ướt đẫm gốc đùi và sofa, dính nhớp bừa bãi.

Hoắc Thành cúi đầu cảnh tượng hỗn độn đó. Anh động tác dịu dàng giúp cô dọn dẹp, dùng khăn giấy từng chút từng chút lau sạch sự ẩm ướt và hỗn loạn giữa hai chân và cô bé cô. Thậm chí còn dùng đầu ngón tay cẩn thận móc một chút t.i.n.h d.ị.c.h rỉ bên trong. Trầm Nguyệt nhạy cảm co rúm , các ngón tay cô cuộn tròn.

Sau khi làm sạch xong, mới ôm trọn cô lòng, hôn nhẹ lên khóe môi cô.

Loading...