Cố Văn Châu khiêu khích Nguyễn Miên, ăn miếng bánh kem Nguyễn Vi đưa tới: "Thỉnh thoảng đổi khẩu vị cũng ."
Nguyễn Vi mừng thầm, sang với Nguyễn Miên: "Chị ơi, chị đừng đối đầu với Văn Châu nữa. Nghe ông ngoại chị bệnh, nếu chọc giận , cho ông ngoại tiền chữa bệnh thì chẳng là thiệt hại ."
Khóe miệng Nguyễn Miên đầy vẻ mỉa mai: "Cô câm miệng . Chuyện nhà chúng cô xen làm gì? Kiếp làm bà tám đủ mà kiếp tính nối nghiệp tổ tiên ?"
"Chị, chị..." Nguyễn Vi tức đến mức nên lời. Cô đeo mặt nạ bạch liên hoa, nếu dùng lời lẽ thô tục thì khó tránh để ấn tượng mặt Cố Văn Châu, nên mãi cô chỉ thể bật hai từ.
"Chị, chị cái gì? Bị cà lăm thì chữa , ít thôi, kẻo ngày ngay cả lời cà lăm cũng ."
"Chị ơi, chẳng lẽ chị thể thục nữ hơn ?" Mặt Nguyễn Vi đỏ bừng vì tức giận. Cô chỉ thể dùng sự thục nữ của để làm nổi bật sự đanh đá của Nguyễn Miên. Chiêu cô dùng nhiều năm và luôn hiệu nghiệm.
Nguyễn Vi nghĩ rằng Cố Văn Châu thấy Nguyễn Miên ăn độc địa như , chắc chắn sẽ càng ghét cô hơn, và càng thương xót cô vì sự dịu dàng, hiểu chuyện.
"Hừ, cô chuyện với về sự thục nữ ư? Cô dáng thục nữ ? Giả vờ làm đóa bạch liên hoa thuần khiết vô tội ngày nào cũng quấn lấy đàn ông vợ, còn đút đồ ăn tận miệng . Lễ nghĩa liêm sỉ của cô ? Nếu thục nữ đều như thì khác gì tiện nhân."
Nguyễn Miên b.ắ.n hỏa lực diện, suýt chút nữa khiến Nguyễn Vi tức đến hộc máu. Nguyễn Vi thấy Cố Văn Châu im lặng uống bên cạnh, hề bênh vực , cô đỏ hoe mắt lóc chạy ngoài.
"Được , bây giờ cái kẻ vướng víu , chúng chuyện của chúng ." Nguyễn Miên kéo một chiếc ghế đối diện Cố Văn Châu.
"Đây là đầu tiên cô đến văn phòng của đấy," Cố Văn Châu trả lời trực tiếp câu hỏi của cô.
"Tôi đến hôm nay để chuyện . Anh điều kiện , cần giúp liên hệ với bác sĩ George," Nguyễn Miên thẳng vấn đề.
Cố Văn Châu nhanh chậm, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn. "Cô nên điều kiện của ."
Nguyễn Miên hít sâu một , "Trừ chuyện ly hôn, những điều kiện khác cứ tùy ý đưa ."
Cố Văn Châu suy nghĩ một chút, "Vậy chúng thể đổi sang cách khác, việc là đường xoay chuyển."
những lời tiếp theo khiến cô tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Ông nội và ông ngoại đều mong bế cháu, chừng nào cô mang thai, chừng đó sẽ mời bác sĩ George."
Nguyễn Miên tức giận đập mạnh xuống bàn: "Cố Văn Châu, là đồ khốn nạn!"
Đùa , sắp ly hôn , làm cô thể sinh con cho Cố Văn Châu? Huống hồ, nếu thực sự đợi đến lúc mang thai, e rằng ông ngoại cô còn cách nào cứu chữa nữa .
"Nếu cô đồng ý, thì còn cách nào khác. Hiện tại còn việc bận, cô cứ tự nhiên." Cố Văn Châu nhạt nhẽo tiễn khách.
Nhìn vẻ mặt m.á.u lạnh của Cố Văn Châu, Nguyễn Miên nghiến răng nghiến lợi vì tức. Cố Văn Châu còn ngang nhiên điện thoại mặt cô, về chuyện thu mua cổ phần Phong thị. Nguyễn Miên siết c.h.ặ.t t.a.y .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phu-nhan-muon-ly-hon-co-thieu-phat-dien-roi-nguyen-mien-va-co-van-chau/chuong-23-dem-dai-tham-tham-chung-ta-tam-su-nhe.html.]
Cố Văn Châu cứ chờ đấy, sẽ bắt trả giá cho những việc làm.
Cố Văn Châu chằm chằm bóng lưng Nguyễn Miên đang rời như một con mèo nhỏ giận dữ, khóe môi cong lên một nụ thích thú.
Con mèo nhỏ bướng bỉnh thế , cần điều chỉnh mới trở nên ngoan ngoãn .
Có lẽ chính cũng nhận sự bệnh hoạn của . Anh dường như mê hoặc một cách bệnh hoạn bởi vẻ bướng bỉnh và tức giận của Nguyễn Miên. Anh càng mong đợi thấy dáng vẻ cô chinh phục và cúi đầu.
Đêm khuya, Cố Văn Châu vẫn còn ở văn phòng, bận rộn xử lý các vấn đề liên quan đến Phong thị.
Ngoại trừ đèn trong phòng , gần như bộ tòa nhà tối om.
Nguyễn Miên cũng thừa nhận, ngoài việc Cố Văn Châu là một m.á.u lạnh vô tình, thực sự gì đáng chê trách trong công việc, năng lực cũng vô cùng xuất chúng. Tập đoàn Cố thị ngày càng phát triển sự điều hành của .
"Tổng giám đốc Cố vĩ đại, vẫn còn đang tăng ca ?" Nguyễn Miên đẩy cửa bước , cởi bỏ áo khoác ngoài.
Bên trong áo khoác là một chiếc váy hai dây đen bó sát, làm nổi bật hảo hình chữ S gợi cảm của cô.
Cô trang điểm tinh tế, xương quai xanh mê hoặc, làn da trắng sứ, đôi môi đỏ mọng tươi tắn.
Bất kỳ đàn ông nào thấy cô cũng sẽ thốt lên rằng đây là tuyệt sắc nhân gian.
Ngay cả một sức tự chủ như
Cố Văn Châu, khi ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng dừng cô lâu. Mãi đến khi sắp ly hôn, mới phát hiện vợ là một tuyệt sắc mỹ nhân hiếm đến .
Cố Văn Châu như : "Cô Nguyễn ăn mặc thế , chẳng lẽ nghĩ thông suốt, sinh con với ."
Nguyễn Miên khẽ nhếch môi, bước đầy quyến rũ. Cô tiến gần, gập chiếc máy tính xách tay của Cố Văn Châu .
"Tôi chỉ nghĩ rằng đêm dài thăm thẳm, Tổng giám đốc Cố ở đây một lẽ sẽ khá cô đơn, chi bằng chúng tâm sự một chút?"
Nguyễn Miên khẽ mở môi, giọng nhẹ nhàng đầy quyến rũ. Nếu cô thực sự chuyên tâm quyến rũ khác, cô còn hơn đứt cái thứ bạch liên hoa Nguyễn Vi cả mấy con phố.
"Tôi sẵn lòng cùng cô diễn một vở kịch," Cố Văn Châu , mở cánh cửa bí mật của văn phòng.
Đó là căn phòng nghỉ ngơi của trong công ty, kết hợp với giá sách của văn phòng. Không gian bên trong lớn và đủ thoải mái.
Anh làm một cử chỉ mời. Vì Nguyễn Miên chủ động , tại chiều cô diễn một màn, xem cô thể kiên trì đến bao giờ.
Đừng thấy Nguyễn Miên chủ động như , khoảnh khắc cánh cửa phòng nghỉ đóng , tim cô đập thình thịch, căng thẳng đến tột độ.
Ngay đó, cô Cố Văn Châu đè xuống giường.