Phụ Hoàng Vong Quốc Lén Đọc Tiếng Lòng Của Ta, Sau Đó Vực Dậy - Chương 122: Chủng đậu thiên hoa
Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:44:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc thẩm vấn của Đại Lý Tự, tạm thời kết thúc.
Tiêu Vân Châu ngáp dài, cuối cùng cũng lên xe hồi cung, nhưng ngay khi sắp bước khỏi cửa lớn Đại Lý Tự, y bỗng dừng bước.
Chờ .
Sau hành động vây quét cứ điểm Địa Nguyệt Giáo, tất sẽ điều động nhân lực lớn, dù cẩn thận đến , cũng khó tránh khỏi việc khi nghị sự trong Ngự Thư Phòng, tin tức sẽ lọt tai bảo bối khuê nữ Sở Sở của y.
Những khác, vị Cửu Ngũ Chí Tôn như y đều thể lừa gạt.
Sở Sở là tiên nữ chuyển thế, phụ hoàng như y thể tùy tiện lừa gạt nàng!
Làm y trưởng lão Địa Nguyệt Giáo ở quán?
Tiêu Vân Châu tìm lý do nào thể lừa gạt khuê nữ—bởi vì chính tiếng lòng của khuê nữ cho y !
Không !
Sắc mặt Tiêu Vân Châu biến đổi, thể cứ thế mà trở về.
Sở Sở của y, nếu tiếng lòng của nàng thể thấy, thể ảnh hưởng đến thiên hạ , nàng sẽ còn vui vẻ như nữa.
Tiêu Vân Châu lập tức đầu, Đại Lý Tự khanh Trương Uy, Hình Bộ Thượng thư Ân Mặc Kiều đang mệt mỏi rã rời, suy nghĩ một lát hạ giọng .
“Đại Lý Tự của trẫm , Hình Bộ của trẫm cũng , trẫm còn mặt mũi nào, ngày mai khó lòng trình bày ở triều sớm.”
“…”
Trương Uy, Ân Mặc Kiều sắc mặt biến đổi.
Đến , lời trách mắng của Hoàng đế chậm trễ cả một buổi tối, cuối cùng cũng sắp đến.
“Lão thần tự nguyện xin tội.”
“Lão thần hổ thẹn với ô sa đầu.”
Bọn họ đó Địa Nguyệt Giáo ở quán, đây là tội lớn gì.
Đại Lý Tự, Hình Bộ đều gian tế của Địa Nguyệt Giáo trộn , bọn họ khó chối bỏ trách nhiệm.
Tiêu Vân Châu phất tay, “Đừng động một chút là đến xin tội, xin từ chức bộ , trẫm mắc lừa.”
“…”
Khóe miệng Trương Uy, Ân Mặc Kiều giật giật.
Vậy Hoàng đế thế nào, mắng thì mắng !
Cùng lắm thì phạt bổng lộc thôi!
Cả hai đều chuẩn cho tình huống nhất.
ai ngờ, Tiêu Vân Châu mặt lạnh tanh, lời như thứ gì đó nhập .
“Sự vô năng của các ngươi, trẫm mặt mũi nào mà tuyên cáo thiên hạ.”
“Trưởng lão tà giáo là trẫm tự bắt, thích khách tà giáo là trẫm tự giải quyết, gian tế tà giáo là trẫm tự tìm .”
“Điều bảo trẫm thế nào đây?”
“Mặt mũi ? Mặt mũi của trẫm ?”
Trương Uy, Ân Mặc Kiều: “…”
Khả năng châm chọc của Hoàng đế, tăng lên .
Hai trọng thần đều đỏ mặt tía tai, lời quất mặt ‘chan chát’, căn bản ngẩng đầu lên nổi, đau tê dại.
“Vậy nên,” Tiêu Vân Châu liếc thần sắc hai , cảm thấy lửa tầm, khẽ ho một tiếng, “Trương Uy, sáng mai ngươi dâng một bản tấu lên.”
“Kể một chút, Đại Lý Tự của các ngươi, phát hiện âm mưu của Địa Nguyệt Giáo như thế nào.”
Đại Lý Tự khanh Trương Uy đột nhiên ngẩng đầu, hả?
“Hoàng thượng, ý của ngài là…”
Tiêu Vân Châu giơ tay, ngăn lời y, “Vì thể diện của trẫm, trẫm để cả triều văn võ đều , là trẫm tự bắt phản tặc Địa Nguyệt Giáo.”
“Hãy nhớ, là Đại Lý Tự phát hiện dị động của phản tặc, đó Tết Nguyên Tiêu bẩm báo cho trẫm. Trẫm vì mới hạ lệnh bắt giữ tàn dư tiền triều.”
Đại Lý Tự khanh Trương Uy, sững sờ, nãy y còn đỏ mặt, giờ thì thật sự còn chỗ nào để giấu mặt nữa .
Hoàng đế những trách tội Đại Lý Tự sơ suất, còn đem công lao to lớn phát hiện tàn dư tiền triều , tính cho Đại Lý Tự ?
“Điều …” Trương Uy nên lời.
Ngay cả Tiên Hoàng, cũng lòng bao dung như !
Y lập tức cam tâm tình nguyện cúi , “Thần nhất định phụ mệnh Hoàng thượng!”
[Ting, phụ hoàng của ngươi thu phục một theo trung thành.]
[Tiến độ hiện tại 3/5!]
Tiêu Sở Sở tỉnh dậy ngày thứ hai, sáng thấy tin tức hệ thống .
Nàng kinh ngạc vô cùng.
[Đêm khuya hôm qua, Hoàng đế phụ hoàng làm gì ? Y ngủ ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phu-hoang-vong-quoc-len-doc-tieng-long-cua-ta-sau-do-vuc-day/chuong-122-chung-dau-thien-hoa.html.]
[Trời ơi, Hoàng đế nhà thì đêm đêm uống rượu mua vui, Hoàng đế phụ hoàng nhà còn đang xử lý chính sự?]
Tiêu Vân Châu sáng sớm, chợp mắt một lát đến thăm khuê nữ, tiếng lòng chọc cho tinh thần sảng khoái.
Trong những tiếng khen ngợi của khuê nữ, y ưỡn n.g.ự.c tự hào.
“Hoàng thượng, Đại Lý Tự khanh, Hình Bộ Thượng thư tấu chương dâng lên, việc khẩn cấp diện kiến Thánh thượng.”
Ngụy Chính kịp thời thông báo.
Tiêu Vân Châu lòng cảm giác, ‘hề hề’ ôm lấy khuê nữ, “Cho bọn họ .”
Y cho khuê nữ một chút, nguy hiểm của Địa Nguyệt Giáo còn.
Sau khuê nữ, đều cần lo lắng vì chuyện nhỏ nữa.
“Hoàng thượng, sự việc là như thế .”
Hình Bộ Thượng thư Ân Mặc Kiều, còn phối hợp cùng Đại Lý Tự.
“Đại Lý Tự nửa tháng , phát hiện một lão già lén lút, thường xuyên lảng vảng cổng cung, sớm nhắm y .”
“Vào tiết Nguyên Tiêu, bọn chúng nửa đêm về nhà, uống chuyện về việc ‘ám sát’, ‘Hoàng đế’, ‘chuyện tiền triều’, Đại Lý Tự lập tức bẩm báo!”
“Đêm qua quả nhiên, thẩm vấn âm mưu của Địa Nguyệt Giáo, các cứ điểm ở kinh thành vây quét bộ, giáo chúng giam Đại Lý Tự, Hình Bộ và Đại Lý Tự, sẽ cùng hội thẩm!”
[! Ta gõ, mà, điểm tích lũy của tăng vọt một mảng lớn.]
Tiêu Sở Sở vui vẻ.
[Để xem truyền hình trực tiếp hiện trường vây quét nào.]
“!” Tiêu Vân Châu trong nháy mắt sắc mặt đại biến, lo lắng đến nỗi trán sắp đổ mồ hôi.
Khuê nữ còn năng lực ?
Nàng tuyệt đối đừng thấy cảnh y dụ dỗ Đại Lý Tự ‘nhận công lao’ .
May mắn , Tiêu Sở Sở xem bao lâu, những chuyện khác làm phân tán sự chú ý.
[Ể, quốc lực tăng 1.6%.]
[Ôi chao, điểm tích lũy của thể rút mười liên tiếp .]
Nhanh như !
Sắc mặt Tiêu Vân Châu biến đổi.
[《Bí Pháp Nuôi Tằm Dệt Vải》]
[《Ngăn Chặn Thiên Hoa - Phương Pháp Chủng Đậu Bò》]
[《Thi Kiểm Ngỗ Tác Thiên》]
“!”
Tiêu Vân Châu trong Ngự Thư Phòng, ánh mắt đờ đẫn long ỷ.
“Hoàng thượng, việc xử lý tàn dư của Địa Nguyệt Giáo, như ?” Đại Lý Tự Trương Uy kính cẩn Hoàng đế.
Tiêu Vân Châu nửa ngày cũng thốt nên lời.
Y hứng thú nguội lạnh, phất tay, “Hình Bộ hiệp đồng Đại Lý Tự, chuyện Địa Nguyệt Giáo các ngươi quyền phụ trách.”
Không cần hỏi y, vị Hoàng đế nữa .
Bởi vì, vị Hoàng đế như y còn những việc quan trọng hơn cần làm.
Y nuôi tằm, diệt thiên hoa, khám nghiệm tử thi .
Không .
Y quan tâm đến Hộ Bộ, Thái Y Viện, và cả Hình Bộ nữa.
Tiêu Vân Châu ánh mắt lóe lên, liếc Hình Bộ Thượng thư, Ân Mặc Kiều gần năm mươi tuổi.
“Ân ái khanh, trẫm mấy ngày thể sẽ đến Hình Bộ, thẩm án, ngươi chuẩn .”
“???”
Hình Bộ đang rối rắm, lâu triều sớm, Lễ Bộ Thượng thư bẩm báo trong triều.
“Hoàng thượng, nhân dịp năm mới, Ngôn Uẩn quốc Khả hãn đến đô thành Cảnh quốc , tự diện kiến ngài.”
Tiêu Vân Châu sững sờ.
Y thời gian gặp .
Y còn bận rộn nuôi tằm, khám nghiệm tử thi, chủng đậu…
Tiêu Vân Châu định cần, cứ để Khả hãn đó tự bận việc của , thì thấy tiếng lòng của khuê nữ vang lên tấm rèm triều sớm.
[Oa ô, tình tiết tiểu thuyết ở đây đến .]
[Ái tử của Ngôn Uẩn quốc Khả hãn, chính là c.h.ế.t vì thiên hoa. Sau chuyến viếng thăm Cảnh quốc lâu, tam tử của y cũng sẽ nhiễm thiên hoa.]
[Hai nước từ đó trở thành tử địch.]
[Ấy chà, cái 《Phương Pháp Chủng Đậu Bò》 của thật là kịp thời.]
Tiêu Vân Châu trong nháy mắt ngẩng đầu.