Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 83: Em đừng phát ra tiếng

Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:58:31
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Vũ Ôn Lương một cách cưng chiều

"Hồi nhỏ cô là hàng xóm của , mới uőt."

"

"Thanh mai trúc mã ? Có duyên quá, nếu sắp thành đôi thì báo đấy nhé."

"Đạo diễn Trần đừng hiểu lầm, với A Lương chỉ là bạn bè thôi." Chu Vũ .

Anh giữ chừng mực, bây giờ Ôn Lương bạn trai.

"Hiểu, hiểu. Giờ giới trẻ là thế, thích tự xưng bạn bè." Phó đạo diễn phụ họa theo.

Phó Tranh nhấc mí mắt, lạnh nhạt liếc Chu

Vũ và Ôn Lương một cái, khẽ cau mày.

Anh rõ ràng nhắc nhở cô , cô với Chu

hợp!

Cô chẳng hề lọt tai, cô thích Chu Vũ đến thế ?

"A Tranh."

"A Tranh?"

"Ừm, em gì cơ?" Phó Tranh hồn về phía Sở Tư Nghi.

Ánh mắt Sở Tư Nghi chợt tối , ghé sát tai

Phó Tranh khẽ, "Anh cảm thấy A

Lương với Chu Vũ xứng đôi ? Nếu hai ly hôn, A Lương đến với

Chu Vũ cũng xem như chốn về."

Phó Tranh lập tức lắc đầu, "Không . Họ hợp.

"

"Sao họ hợp?"

"Em tìm hiểu về công việc và tính của họ ."

"

Thấy Phó Tranh và Sở Tư Nghi mật thì thầm, lòng Ôn Lương khẽ se , cô cụp mắt xuống.

Phục vụ bắt đầu lượt mang các món ăn lên, chẳng mấy chốc bàn ăn đầy ắp.

Mọi khách sáo, cầm đũa bắt đầu dùng bữa.

Chu Vũ gắp cho Ôn Lương một miếng bánh sầu riêng, "Nếm thử cái xem."

"Cảm ơn."

"

Ôn Lương cắn một miếng, vỏ giòn rụm, hương sầu riêng thơm ngào ngạt, "Ngon đấy."

Ăn xong một chiếc bánh sầu riêng, cô mới bắt đầu động đến món khác.

Chu Vũ quan tâm đến Ôn Lương, thỉnh thoảng gắp món cho cô.

Phó Tranh cảnh hai tương tác, ánh mắt ngày càng u ám.

"A Tranh, gắp giúp em món ?" "Em với tới." Trong mắt Sở Tư

Nghi loé lên một tia u ám.

Đây thứ hai cô thấy Phó Tranh thất thần.

"Ùm."

Phó Tranh dùng đũa riêng gắp thức ăn cho Sở

Tư Nghi, "Không đủ thì với ."

"

Anh chia một phần sự chú ý cho Sở Tư Nghi, thấy đồ ăn trong đĩa cô ăn gần hết thì tiếp tục gắp cho cô.

Ôn Lương dáng vẻ chu đáo của , tự giễu khẽ.

Ăn nửa bữa, Ôn Lương dậy : "Em vệ sinh một lát."

Nhà vệ sinh nam nữ liền kề, bên ngoài là bồn rửa tay chung, tách biệt khô và ướt.

Cô bước từ gian phòng vệ sinh, rửa tay gương dặm lớp trang điểm một cách đơn giản.

Phó Tranh từ bên ngoài , thấy Ôn Lương đang dặm phấn, liền phía cô, hai tay chống lên bồn rửa, Ôn Lương cứ thế vây trong gian nhỏ giữa vòng tay.

Ôn Lương giật , qua gương: "Anh làm gì ?"

"Anh chuyện với em."

Ôn Lương lúc gì, cất hộp phấn túi xoay , "Em Um..."

"

Phó Tranh cúi đầu khóa lấy môi cô, cánh tay to lớn ôm lấy vòng eo cô, ép cô bồn rửa, môi lưỡi quấn quýt.

Không hiểu , rõ ràng hôm nay đến là để gặp Sở Tư Nghi

Vậy mà ánh mắt tự chủ cô thu hút.

Thấy cô mật với Chu Vũ, trong lòng như hàng nghìn con kiến bò loạn.

Có lẽ là vì nhắc cô, rằng cô với Chu Vũ hợp, nhưng cô chẳng buồn để tâm, lòng xem nhẹ, thấy khó chịu cũng là lẽ thường.

"

Ôn Lương chống hai tay lên n.g.ự.c , cố gắng đẩy : "Ưm ưm Đừng em ."

Phó Tranh nhíu mày, cánh tay siết chặt hơn, một tay giữ lấy gáy cô, đầu lưỡi xâm nhập mạnh mẽ.

Môi Ôn Lương đỏ mọng, thở , lúc Phó Tranh mới chịu buông .

Ôn Lương tức giận trừng mắt , soi gương đôi môi , rõ ràng giống lúc nãy nữa .

Phó Tranh khẽ , vòng tay ôm lấy cô từ phía , cằm tựa lên thái dương cô, cô trong gương, ngón tay chạm môi cô: "Như cũng ."

"Anh buông em , em ."

"Quay ?" "Quay để tình tứ mặn nồng với

Chu Vũ đúng ? Ôn Lương, nhắc em , hai hợp..."

Ôn Lương nhíu mày, tình tứ mặn nồng chỗ nào chứ?

04

"Đừng em với Chu Vũ, với Sở Tư Nghi chẳng cũng như ?"

"Không giống."

Ôn Lương bật lạnh lùng: "Có gì khác ?

Anh chẳng đến thăm đoàn phim của Sở

Tư Nghi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-83-em-dung-phat-ra-tieng.html.]

"Anh em ở đây."

với là em đến thăm đoàn của

Chu Vũ.

Anh vốn định đến đón cô về, điện thoại của Sở Tư Nghi chỉ là trùng hợp đúng lúc.

Phó Tranh bóp cằm cô, buộc cô nghiêng đầu sang một bên, nữa hôn lên môi cô.

Bàn tay của lướt dọc theo đường cong cơ thể cô, vuốt ve khiêu khích.

Cơ thể Ôn Lương mềm nhũn, kìm mà tựa lòng .

Đầu ngón tay chạm đến nơi ẩm ướt.

Phó Tranh buông môi cô , ôm lấy cô bên trong nhà vệ sinh, tìm một gian phòng đẩy trong, "Giúp em giải quyết một chút."

"Không cần ..." Mặt Ôn

Lương đỏ bừng.

Chuyện , thật quá mức vô lý.

Giữa ban ngày ban mặt, thể ở nơi thế

Phó Tranh nỗi băn khoăn của cô,

17 khẽ : "Em đừng phát tiếng."

Anh đè cô lên cánh cửa, thở nóng rực phả cổ cô, ngón tay luồn bên trong.

" nhưng trong phòng vẫn còn đang đợi đợi chúng ..."

"Thì để họ đợi."

Ôn Lương nữa, khép mắt , cắn chặt môi, cố kìm nén âm thanh.

Không do mang thai do kỹ thuật của Phó Tranh dạo ngày càng thuần thục, cô nhận bản ngày càng dễ kích thích.

Điều đó khiến cô cũng bắt đầu hoảng loạn.

giờ như !

"Em đang nghĩ gì ?"

Phó Tranh thấy Ôn Lương như đang thất thần.

Ở trong vòng tay , cô dám thất thần?

Cô còn đang nghĩ đến Chu Vũ ? Cô thích đến ?

Chẳng lẽ Chu Vũ thực sự là mà cô vẫn luôn chờ đợi trong lòng?

Chỉ nghĩ đến thôi, tâm trạng bực bội, sắc mặt cũng trầm hẳn xuống, động tác mạnh mẽ hơn. Tay bất ngờ gia tăng lực.

"Anh nhẹ thôi!"

Vừa dứt lời, khoảnh khắc liền nhanh chóng ập đến.

"Ưm ư..." Cô kiềm mà rên khẽ, run lên.

"Được , ngoài thôi." Phó Tranh cuối cùng cũng chịu buông tha cho cô.

Ôn Lương vẫn dựa cánh cửa nhúc nhích, hai chân cô chút mềm nhũn, đỡ cửa vững, bước khỏi gian phòng.

Phó Tranh đang rửa tay, chăm chú, rửa liếc Ôn Lương hai .

Gương mặt Ôn Lương tự chủ mà đỏ ửng.

Cô nhanh chóng rời khỏi nhà vệ sinh, phòng riêng, xuống.

Chu Vũ khó hiểu hỏi, "Sao lâu thế?"

"Cơ thể khó chịu." Ôn Lương buộc dối.

"Khó chịu ? Có cần bệnh viện ?"

"Không cần, chuyện nhỏ thôi."

Sở Tư Nghi nhắm mắt , nhớ đến lúc nãy cô tìm Phó Tranh vì mãi thấy về, đến nhà vệ sinh thì bắt gặp cảnh đó, chỉ hận thể lột da con hồ ly tinh Ôn

Lương !

nhẫn nhịn.

Sở Tư Nghi siết chặt hai tay, móng tay đ.â.m da thịt để dấu hình trăng non, như hỏi: "A Lương, môi cô thế?"

"Bị muỗi đốt."

Phó đạo diễn tiếp lời, "Đợi trời lạnh thêm chút thì hết muỗi thôi."

"

74

"Vâng."

Lúc , Phó Tranh từ bên ngoài , xuống chỗ , "Xin , gặp quen, chào hỏi vài câu, nên mất chút thời gian."

"Chuyện bình thường, gặp quen th chuyện vài câu ." Đạo diễn Trần .

Ôn Lương nhếch môi gượng, xem, lý do của còn sang hơn cái cớ

"khó chịu" của cô.

Bỗng nhiên, cô cứng đờ, liếc mắt xuống gầm bàn để ai phát hiện.

Giày da của Phó Tranh đang cọ bắp chân cô.

Ôn Lương khẽ điều chỉnh tư thế .

Giây tiếp theo, mũi giày mang theo chút lạnh lẽo cọ đến nữa.

Phía bàn, đang gắp thức ăn cho Sở

Tư Nghi, "Anh nhớ em thích món , ăn nhiều một chút."

Sở Tư Nghi , "Nhiều quá, em ăn hết, ăn giúp em ."

"Ù."

Ôn Lương trừng mắt một cái.

Dưới bàn, những thu chân , mà còn chậm rãi trượt lên .

Sao đây cô phát hiện , Phó

Tranh đê tiện như !

0

Trong sự dày vò, bữa trưa cuối cùng cũng kết thúc.

Bốn còn về đoàn làm phim.

Sở Tư Nghi lưu luyến kéo tay áo Phó Tranh.

Phó Tranh mở cửa xe, tiễn Sở Tư Nghi lên xe

Sở Tư Nghi ở cửa xe, liếc Ôn Lương đang phía , hỏi: "A Tranh, sắp đến sinh nhật em , hôm đó em tổ chức một bữa tiệc thật đặc biệt..."

"

Loading...