Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 2: Ly hôn đi

Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:43:11
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là đây."

"Anh uống rượu ..."

"Ừ, uống một chút với bạn."

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước nhảy,

Ôn Lương nhíu mày xoay , ngủ ngon giấc.

Phần giường bên cạnh lún xuống

Một bàn tay to lớn đặt lên eo cô, men theo đường cong xinh di chuyển xuống , ý định rõ ràng.

"Ừm tối nay ." Ôn Lương nhắm mắt, nửa tỉnh nửa mê ngăn .

Trong tiềm thức, cô sự làm tổn thương tới đứa bé.

Bàn tay sững vòng lên lưng cô: "Ngủ di em."

Ôn Lương buồn ngủ lắm, cô nhanh chóng .

Sáng sớm hôm , lúc Ôn Lương tỉnh dậy, bên cạnh còn ấm, chỉ những nếp nhăn ga giường chứng đêm qua bên cạnh về.

chút hối hận, tối qua cô ngủ mất nhỉ?

Không , hôm nay cũng .

Sau khi rửa mặt xong, Ôn Lương bước phòng đồ, chọn cho Phó Tranh một bộ vest trắng, nghĩ việc mang thai cũng là một chuyện vui, cô bèn chọn thêm một chiếc cà vạt sọc đỏ, đặt ở cuối giường.

Phó Tranh chạy bộ buổi sáng về, một bộ đồ ở nhà sa, ngước mat trông thấy Ôn Lương đang xuống từ cầu thang thì đặt tài liệu trong tay xuống: "Ăn sáng thôi."

Sau bữa sáng, Ôn Lương hít sâu một gương gương mặt thoáng qua chút vui mừng và mong đợi: "Phó Tranh, em chuyện với ."

Nếu họ con chắc cũng sẽ vui lắm nhỉ?

"Anh cũng chuyện với em."

Giọng Phó Tranh bình tĩnh.

"

"Vậy ." Ôn Lương nở một ngọt ngào, mang theo chút e thẹn.

"Ôn Lương, chúng ly hôn ." Phó Tranh dậy, cầm tập tài liệu sa đứa cho cô: "Đây là thoả thuận ly hôn, em xem qua , vấn đề gì thì cứ , sẽ cố gắng đáp ứng."

Tim Ôn Lương nhưngừng đập, cô sững sờ

Phó Tranh.

Đầu cô trống rỗng mất một lúc, cô còn tưởng nhầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-2-ly-hon-di.html.]

Mãi một lúc , cô mới cất tiếng, môi cô mấy máy, từ từ lặp hai chứ đó: "Ly hôn ?"

Anh ly hôn với cô ư?

Đang yên đang lành, tự dưng đòi ly hôn chứ?

Không hề điềm báo, khiến cô trở tay kịp.

"Đêm đó chúng đều khác tính kể nên mới buộc kết hôn, cũng công khai, nếu như bằng kết thúc sớm còn hơn." Phó Tranh thản nhiên như thể đang chia sẻ chuyện hàng ngày .

Mặt Ôn Lương tái nhợt, cảm giác xung quanh lạnh lẽo làm .

Trái tim cô như một bàn tay to bóp chặt lấy, thể thở nổi.

Không , .

yêu suốt chín năm nay.

Từ lúc mới tới nhà họ Phó năm mười sáu, cho đến khi sự nghiệp định tuổi hai lăm.

Từ khi mới yêu cho tới năm thứ ba khi kết hôn, tình yêu xuyên suốt cả tuổi xuân của cô.

hề bất đắc dĩ, cô cam tâm tình nguyện.

với là bất đắc dĩ.

Cô nặng nề nuốt một ngụm nước bọt, hít sâu một , chăm chú, cố giữ giọng bình tĩnh: "Không ba năm nay chúng vẫn ở bên hạnh phúc ? Anh thực

F1 sự quyết định ư? Anh ly hôn với em ?" Hai chữ ly hôn thốt khỏi miệng mang theo nỗi đau nặng nề.

"Anh quyết định ."

"Bên phía ông bà nội..."

"Anh sẽ rõ với họ."

"Nếu em..." mang thai thì ?

Anh vẻ mất kiên nhẫn, ngắt ngang lời cô: "Tư Nghi về nước ."

"

Ôn Lương như ngừng thở, lời như một lưỡi d.a.o đ.â.m thẳng tim cô, m.á.u tươi tuôn .

Cô lặng lẽ cầm lấy bản thỏa thuận ly hôn, máy móc : "Được, để em xem xem."

Gì mà tính kế, gì mà buộc kết hôn, tất cả đều trọng điểm.

Trọng điểm là câu cuối cùng .

Sở Tư Nghi về nước.

Loading...