Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 14: Nhà tự

Cập nhật lúc: 2025-09-22 17:44:06
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà tự, giúp việc đón hai : "Lão phu nhân đang bận trong bếp đấy, hai cứ ."

Nói xong, dì rót , bày hoa quả lên bàn.

Lão phu nhân nhà họ Phó xuất bình thường, dù hưởng phúc nửa đời nhưng vẫn giống các bà cụ trong gia đình bình thường, thích trông cháu, thích nấu nướng, thỉnh thoảng còn đan khăn len cho con cháu.

Dù trong nhà họ Phó nhiều mâu thuẫn ngầm, nhưng tất cả đều tôn trọng lão phu nhân.

Nhân lúc giày, Ôn Lương hỏi giúp việc: "Ông nội ạ?"

Người giúp việc chỉ lên tầng: "Đang nghỉ ngơi, dạo tinh thần của lão gia kém hơn nhiều ."

Nghe , cả Ôn Lương và Phó Tranh đều lộ vẻ lo lắng.

Gia nghiệp nhà họ Phó truyền từ đời của ông cụ, nhưng chính ông là đưa nó lên đến đỉnh cao. Thời trẻ vì làm việc quá sức nên tổn hại sức khỏe, về già càng yếu, hơn nữa còn từng ghép gan, uống thuốc chống thải ghép suốt từ đó.

"Viện trưởng Lâm ?" Phó Tranh hỏi.

Viện trưởng Lâm là viện trưởng Bệnh viện Đức

Hưng, đồng thời cũng là bác sĩ riêng của ông cụ.

"Ông chỉ sẽ cố hết sức."

"

Phó Tranh gật đầu đầy trầm ngâm.

Ôn Lương bếp giúp bà cụ một tay.

"A Lương, cháu ngoài nghỉ ngơi , đừng giúp nữa, bà làm ." Bà cụ xua tay đuổi cô .

Ôn Lương đáp: "Cháu ngoài cũng rảnh mà, chi bằng đây phụ bà một chút."

"

Bà cụ đồngý: "Rảnh gì mà rảnh?

Ra ngoài chuyện với A Tranh ."

"

Thấy Ôn Lương im lặng, bà hỏi: "Cãi với A Tranh ? Bà cũng thấy mấy cái tin tức . Yên tâm, bà nhất định sẽ dạy dỗ thằng nhóc đó cho cháu."

"Bà nội, bà cần lo cho cháu ạ.

Chuyện giữa cháu với A Tranh, bọn cháu sẽ tự giải quyết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-14-nha-tu.html.]

"Cháu đừng tưởng bà . A Tranh nó cứ thấy cháu hiền lành là ức h.i.ế.p cháu thôi.

Thằng nhóc thối đó nghĩ gì bà còn rõ chắc? Cháu mãi mãi là cháu dâu nhà họ Phó chúng , nó mà ly hôn thì qua cửa của bà !"

Bà cụ trong lòng hiểu rõ.

Ôn Lương gì thêm, cũng biện hộ giúp Phó Tranh.

quyết ly hôn, cũng sẽ giải thích với ông bà, thì cứ để tự

COL giải thích.

Ôn Lương sẽ tự hành hạ để che giấu cho , cũng sẽ lợi dụng bà cụ để bênh vực .

Đến giờ ăn cơm, giúp việc lên tầng đỡ ông cụ xuống, Phó Tranh cũng tới đỡ mộ tay.

Ôn Lương phụ bà cụ bưng từng đĩa thức ăn lên bàn.

Phó Tranh : "Bà nội nấu ăn vẫn ngon như khi."

Bà cụ liếc Ôn Lương, trách mắng: "Sao cháu khen vợ lấy một câu? Mấy món đều là nó làm đấy. Bà thấy trong mắt cháu càng ngày càng !"

Phó Tranh khựng một chút, đáp: "Cả tay nghề của A Lương cũng ."

"Qua loa." Bà cụ hừ lạnh một tiếng

Phó Tranh: "..."

Anh rõ, vì chuyện hot search, hôm nay bà nội thế nào cũng måt.

Mọi bàn ăn, ông cụ ho nhẹ mấy tiếng, chậm rãi lên tiếng: "Phó Tranh, ông con bé nhà họ Sở dạo gần đây về nước?"

Phó Tranh gật đầu nghiêm túc: "Vâng, mới về mấy hôm ."

"Tin sáng nay ông cũng xem . Giữa hai đứa từng thời gian quen , nhưng hiện tại chia tay . Con với A Lương là vợ chồng, nên giữ cách với con bé họ Sở đó. Nếu , con A Lương nghĩ thế nào? Ông công ty hợp tác với nó, cứ để A Lương trực tiếp phụ trách là , con đừng tham gia ."

Phó Tranh đặt đũa xuống, nghiêm mặt ông cụ: "Ông nội, cháu định..."

"Khụ khụ khụ..."

"Trước đây là bố A Lương cứu mạng ông. Ông hứa với ông , nhất định sẽ xem A Lương như cháu ruột mà đối đãi, nên mới chọn gả nó cho cháu. Trước khi cưới, ông hỏi cháu bằng lòng , chính miệng cháu đồng ý. Ông tin cháu là đàn ông trách nhiệm. Phó Tranh, đừng là kẻ giữ lời. Đừng để ông xem thường cháu. Đừng để ông hối hận vì đưa cháu về đây."

Phó Tranh im lặng.

Lời ông nội nặng nề như , hiển nhiên thể phản bác. Sự im lặng của lúc chính là phản kháng âm thầm, là sự kiên trì thành lời.

Không khí trong phòng ăn trở nên vô cùng nặng nề.

Loading...