Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Chương 106: Vùng đất hiền hòa, lăng mộ anh hùng

Cập nhật lúc: 2025-09-23 13:53:18
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Tranh nhận , đó là chiếc Jaguar trong gara của .

Anh cầm áo khoác về phía đối diện.

Xuyên qua kính chắn gió phía , thấy

Ôn Lương đang tựa lưng ghế, hai tay khoanh ngực, ung dung .

Phó Tranh vòng qua đầu xe sang bên , mở cửa ghế phụ , "Em đến lâu ?

Sao gọi cho ?"

Ôn Lương khởi động xe, "Cũng lâu, lúc đó nhào lòng , làm gì còn tâm trí mà để ý đến em chứ?" ý

Vừa dừng xe xong, cô thấy Ngô Linh ngã lòng , mải xem kịch vui, làm gì còn nhớ tới chuyện gọi điện?

Phó Tranh vội giải thích, "Anh chỉ đỡ cô một chút thôi."

Tối nay Ngô Linh giữ chừng mực. Thế mà cuối cùng giữ vững .

Vừa nãy trong thang máy, thấy hành động tất của Ngô Linh phản chiếu vách.

Phó Tranh tin cô thực sự trẹo chân.

Xem đúng như Ôn Lương , Ngô Linh thích .

"Vậy đưa đến bệnh viện? Đưa đến bệnh viện đưa về nhà, còn 'niềm vui bất ngờ đấy."

Phó Tranh liếc Ôn Lương một cái, hạ kính xe bên xuống để gió lùa , "Bây giờ cũng niềm vui bất ngờ."

"Hu?"

"Về nhà em sẽ ."

Khi Ôn Lương đang tắm, Phó Tranh mặc áo choàng tắm bước , sắc mặt đỏ bừng, giọng khàn khàn, thở dồn dập.

Cuối cùng cô cũng hiểu cái gọi là "niềm vui bất ngờ" trong miệng Phó Tranh là gì.

Lúc lên xe, Phó Tranh cảm thấy cơ thể gì đó .

Về đến nhà, chỉ thấy như thiêu đốt, một luồng nhiệt bốc lên từ sâu trong cơ thể, đến cả cổ họng cũng khô rát.

Anh hạ thuốc.

Phó Tranh ngờ Ngô Linh làm chuyện như , trong lòng phẫn nộ, nhưng đồng thời cũng một tia vui mừng khó nhận .

Ôn Lương vẫn còn chút kháng cự với .

Đây sẽ là một cơ hội tuyệt vời để xoa dịu mối quan hệ giữa hai .

Ôn Lương lùi về phía góc tường, gượng đề nghị: "Hay là xối nước lạnh ? Lần chẳng ..."

"

"Bây giờ trời lạnh, tắm nước lạnh nữa là cảm cúm đấy."

Phó Tranh từng bước ép sát, ánh mắt rực cháy cô, trong đáy mắt ánh lên một ngọn lửa nóng bỏng, cắt ngang lời cô.

"Hay là đến bệnh viện một chuyến..."

"Đã muộn ."

"Anh đừng như Ưm ưm..."

Ôn Lương chặn bằng một nụ hôn.

"

Phó Tranh ôm chặt lấy cô, bàn tay lớn đặt gáy, hôn càng lúc càng sâu.

Trong sự cuồng nhiệt , xen lẫn chút dịu dàng.

Bàn tay đặt ở eo cô, men theo sống lưng trượt xuống, xoa nắn nơi mềm mại đầy đặn.

Sau đó, nắm lấy tay Ôn Lương, dẫn dắt cô đưa tay bên trong lớp áo choàng tắm.

Hơi thở của đàn ông tràn ngập khoang mũi và miệng cô, khiến cô gần như nghẹt thở.

Nụ hôn ướt át, nóng rực.

Ôn Lương gần như thở nổi.

Tay của cô nắm chặt áo choàng của Phó

Tranh, thế nào vô tình kéo dây buộc.

Áo choàng rơi xuống, nhanh chóng nước thấm ướt.

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy rì rào.

04.

Tiếng thở dốc của đàn ông và tiếng rên rỉ của phụ nữ hòa quyện .

Không gian vốn lớn, tràn ngập khí mờ ám.

Ôn Lương chống tay lên tường, theo nhịp chuyển động, mắt mơ màng, mặt đỏ bừng môi khẽ mở.

Phó Tranh một tay giữ eo cô, một tay vòng , mơ hồ, "Chỗ lớn hơn ?"

Lúc , Ôn Lương vô cùng hối hận, khi tắm khóa cửa.

Suy nghĩ thoáng qua, cô cuốn xoáy nước tình ái..

Một lúc lâu , tiếng nước trong phòng tắm ngừng .

Phó Tranh bế Ôn Lương quấn khăn tắm ngoài, đặt lên giường, bắt đầu một vòng mới của cuộc chinh phục.

Trên giường lớn, bóng hai đan xen.

Trong phòng tràn ngập âm thanh mờ ám.

Đến cả mặt trăng cũng ngượng ngùng trốn mây.

Sáng sớm, mở mắt , điều đầu tiên đập mắt Ôn Lương là lồng n.g.ự.c rắn chắc của

Phó Tranh, đó vài vết cào rõ rệt.

Trên cổ còn mấy dấu hôn nhỏ, vị trí vô cùng khéo léo, mặc áo sơ mi sẽ thấp thoáng ẩn hiện.

Đây là sở thích của cô, xưa nay vẫn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon/chuong-106-vung-dat-hien-hoa-lang-mo-anh-hung.html.]

Chỉ là cô từng nghĩ sẽ sa ngã như thế nữa.

khi gần gũi , bản vẫn kìm mà một nữa chìm đắm.

Ôn Lương khẽ động đậy cơ thể, đau nhức.

Nhớ chuyện xảy tối qua, cô khẽ mím môi.

Anh phần gian xảo, mấy là sắp xong , mà vẫn chịu dừng , về cô gần như còn tỉnh táo.

Thật , kể từ chuyến công tác của tháng Bảy, họ vẫn gần gũi nào.

Xa cách lâu.

Kỹ thuật của , cô cũng hưởng thụ.

"Dậy ? Sáng sớm đang nghĩ gì mà mặt đỏ thế?" Phó Tranh ghé sát khuôn mặt tuấn tú , đùa trêu ghẹo.

Ôn Lương vội vàng phủ nhận, "Không nghĩ gì cả. Anh còn dậy?"

Theo thói quen sinh hoạt đây của , giờ lẽ đang chạy bộ ngoài .

"Hôm nay nghỉ chạy bộ buổi sáng một hôm."

Một lát , Phó Tranh đột nhiên : "Cuối cùng cũng hiểu vì xưa như ."

"Người xưa gì?" Ôn Lương thuận miệng hỏi.

"Vùng đất hiền hòa, lăng mộ hùng"

Ôn Lương: "..."

Phó Tranh vòng tay ôm eo cô, ánh mắt dịu dàng: "Dậy luôn ngủ thêm một lát?"

"Ngủ thêm chút nữa." Ôn Lương , "Em còn buồn ngủ."

Tối qua, bọn họ quấn quýt đến tận khuya, gần như ngủ bao nhiêu.

Hai ôm thêm một lát, đúng bảy giờ thì dậy.

Sau khi ăn sáng xong. Họ cùng đến công ty.

Cảm giác như trở trạng thái .

Khi chia tay ở cửa thang máy, Phó Tranh nắm tay Ôn Lương, hôn nhẹ lên môi cô.

Nữ chính vội vàng đẩy , cẩn thận sợ khác thấy.

Những nhân viên vốn đang lo lắng, hôm nay làm bỗng phát hiện Phó tổng trở , còn là Phó tổng dễ nổi giận nữa, mà là

Phó tổng ôn hòa nhã nhặn.

Đây quả thực là một tin trời ban.

tinh mắt lập tức phát hiện gì đó đúng ở phần cổ của Phó Tranh.

Ôn Lương nhà vệ sinh, liền thấy hai nữ đồng nghiệp trong buồng vệ sinh đang trò chuyện.

Một : "Này, thấy Phó tổng hôm nay ?"

"Thấy , ?"

"Cậu phát hiện ?"

"Phát hiện gì cơ?"

"Thế mà cũng nhận ? Rõ ràng như thế cơ mà."

"

"Rốt cuộc là phát hiện cái gì?"

"Để cho , hôm nay cổ

Phó tổng hai dấu hôn nhỏ, ngay chỗ cổ áo sơ mi , chỉ cần xoay đầu là thấy ."

"Thật á?"

"Không tin thì tự mà xem. Haizz, thật sự ghen tị, là ai mà thể nắm đại soái ca như Phó tổng. Thật đây cũng từng thấy cổ dấu hôn, vị trí gần giống , chắc là bạn giường cố định ."

"Chẳng gì lạ. Cậu thử nghĩ theo hướng tiêu cực xem, nhỡ Phó tổng thì ?"

"Không! Không phép Phó tổng ! Người khác thì thôi, nhưng Phó tổng thì thể !

Hơn nữa từng , mũi càng cao thì càng lớn."

"Mũi của Phó tổng đúng là đỉnh thật."

"

Hai dấu hôn cổ Phó tổng nhanh chóng

75. lan truyền khắp công ty. Ai cũng , phần lớn đều đoán là do cô Sở gây , hoặc là bạn giường cố định nào đó.

Chỉ trợ lý nhỏ của Ôn Lương là nghĩ khác, đoán là giữa Phó tổng và Tổng giám Ôn

Vì hôm nay Phó tổng và Tổng giám Ôn khí giữa hai khác với hôm .

Hôm đó thì căng thẳng như kiếm tuốt khỏi vỏ.

Còn hôm nay, giữa hai toát cảm giác mờ ám dính lấy .

"Đang bàn tán cái gì đấy? Ngay cả đời tư của

Phó tổng mà cũng dám bàn, còn mau làm việc ?" Ngô Linh quát.

Các nhân viên dám nhảm nữa, nghiêm túc bắt đầu làm việc.

Ngô Linh về chỗ , nhắm mắt , trong lòng đầy ghen tức.

hôm qua làm áo cưới cho khác.

Ôn Lương!

Nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy ở cửa thang máy, móng tay của Ngô Linh suýt nữa thì gãy.

lúc đó, điện thoại bàn bàn vang lên.

Ngô Linh liếc một cái, là đường dây nội bộ từ văn phòng tổng giám đốc.

nhấc máy: "A lô, Phó tổng"

Loading...