Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 740: Kinh hãi

Cập nhật lúc: 2025-10-04 09:30:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Lương dừng một chút, đổi hướng hỏi, "Cô chắc hẳn nhóm m.á.u Jk(a-b-), , Bệnh viện Keller đặc biệt quan tâm đến những nhóm m.á.u đặc biệt ?"

Emily hiểu tại Ôn Lương hỏi điều , nhưng vẫn thành thật trả lời, "Tập đoàn KL hiệp hội hỗ trợ nhóm m.á.u hiếm của riêng , chỉ nhóm m.á.u Jk(a-b-), các nhóm m.á.u đặc biệt khác như RH, Bệnh viện Keller đều sẽ đặc biệt đăng ký, mời tham gia hiệp hội, giúp đỡ lẫn , giảm một khoản phí nhất định khi kiểm tra tại các bệnh viện thuộc KL."

Ôn Lương gật đầu.

Nếu chỉ đặc biệt quan tâm đến nhóm m.á.u Jk(a-b-), thì mục đích quá rõ ràng.

"Cô hiểu gì về những nhóm m.á.u đặc biệt ?"

Emily: "Điều liên quan đến công việc của , căn bản gì về họ."

"Cô gì về Tập đoàn KL, nơi Bệnh viện Keller trực thuộc?"

Giọng Ôn Lương trầm hơn một chút, mang theo một sự dẫn dắt chủ ý, thu hút sự chú ý, "Đặc biệt là một ... 'dự án đặc biệt' của trụ sở chính."

Ánh mắt cô sắc bén như chim ưng, bắt lấy bất kỳ đổi nhỏ nào khuôn mặt Emily.

Emily theo bản năng căng thẳng, nuốt nước bọt khô khốc: "Tập đoàn KL quá lớn... Tôi chỉ là phụ trách nhà thuốc của chi nhánh Keller ở Philadelphia, lượng chức vụ như trong bộ Tập đoàn KL là vô , những gì khác gì bình thường. Mấy năm , Tập đoàn KL thực sự scandal thí nghiệm , cảnh sát sẽ điều tra, đó cũng kết quả gì."

" Robert, việc thăng tiến của , trực tiếp hưởng lợi từ trụ sở chính Tập đoàn KL, ngoài chuyện sáu năm thể nhắc đến, những chuyện khác chắc hẳn sẽ với cô chứ?" Giọng Ôn Lương bình tĩnh như nước.

Hơi thở của Emily lập tức nghẹn , khó khăn lắm mới thốt vài chữ, "Tập đoàn KL, họ... họ thực sự một dự án... ..."

Ánh mắt cô lơ đãng, dường như đang hồi tưởng, "Robert hình như kính sợ các cấp cao của trụ sở chính Tập đoàn KL, họp ở trụ sở chính về, tâm trạng kỳ lạ, tối hôm đó, uống nhiều rượu, lúc thì khoe khoang với , rằng bắt lớn thực sự của KL, lúc thì tỏ vẻ lo lắng, rằng hối hận khi nhận chuyện đó, quá nhiều... Tôi hỏi là chuyện gì, , đúng ... còn nhắc đến một tên Emma. Ngoài , Robert còn mua bảo hiểm thương mại cao cấp cho , mỗi ngoài đều vài vệ sĩ kèm..."

Thực cô cảm thấy cần thiết, nhưng Robert kiên quyết làm như .

"Có khác, tìm thấy một lô túi đông lạnh trong tủ lạnh ở nhà riêng của ... đó ghi gì cả, hỏi Robert tại trong nhà túi, là gì đó ô nhiễm, cần xử lý..."

lúc , Ôn Lương thấy giọng Lục Diệu trong tai , "Robert khách sạn, xe ô tô hiện đang bãi đậu xe ngầm của khách sạn, Ôn Lương, xin hãy rời khỏi phòng ngay lập tức."

Ôn Lương giật , vẻ mặt bình tĩnh , "Còn gì nữa ?"

Emily suy nghĩ một chút, lắc đầu, "Tạm thời chỉ nghĩ bấy nhiêu."

"Được."

Ôn Lương nhanh như chớp nhét chiếc máy ghi âm nhỏ màu bạc túi.

Emily thấy cô sắp , vội vàng bước lên một bước, giọng gấp gáp và chói tai: "Khoan ! Cô hứa với ! Ảnh! Video! Cô cho cô , cô sẽ xóa !"

Ôn Lương , "Được."

Nói , Ôn Lương nghiêng điện thoại về phía Emily, để cô thấy thư mục trống. Toàn bộ quá trình đầy năm giây, dứt khoát và gọn gàng.

Tất nhiên, vẫn còn một bản lưu máy tính ở phòng đối diện, nhưng cần thiết cho Emily điều .

Emily thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn đầy cảnh giác: "Cô... cô lưu ? Đám mây thì ?"

Ôn Lương lời thừa thãi nào, trực tiếp lật cổ tay, ném điện thoại ngược về phía Emily, "Tự kiểm tra , Robert về , cô cũng thấy chúng ở cùng chứ?"

Emily vội vàng đỡ lấy điện thoại của Ôn Lương, như thể đang cầm một củ khoai nóng bỏng tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-740-kinh-hai.html.]

Run rẩy ngón tay, gần như với tốc độ nhanh nhất trong đời, cô mở thư viện ảnh, tất cả các thư mục phân loại, album lưu, thậm chí cả cổng đám mây mạng kết nối...

Ánh sáng màn hình phản chiếu mồ hôi lạnh trán và ánh mắt lo lắng.

Kiểm tra kiểm tra vài , xác nhận rằng tất cả các vị trí thể thấy trực quan đều còn ảnh sót , lúc mới như cạn kiệt sức lực, đưa điện thoại trả cho Ôn Lương, ở cửa.

Ôn Lương cầm điện thoại, nhanh chóng đến cửa, mở cửa sang hai bên, thấy hành lang ai, vội vàng trở phòng đối diện.

lúc , bên tai đột nhiên vang lên một giọng nam, bằng tiếng Anh trôi chảy, "Cô gái , tại phòng khách sạn của ?"

Ôn Lương sợ đến hồn bay phách lạc.

Dựa lưng cửa phòng, trong khoảnh khắc cô nghĩ rằng Robert thấy từ phòng đối diện .

Vội vàng khóa trái cửa phòng, qua mắt mèo ngoài, nhưng thấy bên ngoài ai.

Có lẽ Robert vẫn đang ở hành lang xa, về phía .Đợi vài giây, Ôn Lương vẫn thấy ai.

"Cô ơi? Cô đang ?"

Giọng trầm thấp đó vang lên, mang theo sự tò mò trêu chọc.

Âm thanh truyền đến từ phía .

Ôn Lương toát mồ hôi lạnh, như một con mèo giẫm đuôi, đột nhiên , liền thấy Phó Tranh đang ở cửa phòng ngủ, như cô.

Phó Tranh lười biếng tựa khung cửa, nghiêng đầu, ngũ quan tuấn tú và sâu sắc đổ bóng quyến rũ ánh đèn trần.

Đôi mắt luôn thể thấu lòng của lúc đang chứa đựng nụ nhẹ nhàng, mang theo vẻ xảo quyệt đắc ý.

Ôn Lương: "..."

"Phó! Tranh!"

Một tiếng gầm giận dữ thoát từ kẽ răng của Ôn Lương, âm cuối thậm chí còn mang theo chút điên cuồng.

Cô vung tay lấy chiếc gối nhung ghế sofa, dùng hết sức lực ném mạnh về phía khuôn mặt tuấn tú đang đáng ghét , "Anh c.h.ế.t tiệt dọa c.h.ế.t !!!"

Phó Tranh , đỡ lấy chiếc gối ôm đặt sang một bên, từ từ tới, "Ai bảo em cứ như làm trộm ."

Ôn Lương vẫn tức đến n.g.ự.c phập phồng, trừng mắt : "Anh đến khi nào? Sao với một tiếng? Sao ?! Sao báo cho ?!"

"Muốn cho em một bất ngờ, thẻ phòng lấy từ chỗ Lục Diệu, bảo ."

"Tôi thấy là kinh hãi thì đúng hơn." Ôn Lương vui , "Tôi suýt dọa cho đau tim!"

Phó Tranh dáng vẻ giận dỗi của cô, ôm cô lòng, xin , "Được , là của , A Lương, em phạt ."

Ôn Lương thấy bên ngoài hành lang hình như tiếng động, đến màn hình máy tính , quả nhiên thấy bóng lưng Robert cửa.

"An An bây giờ thế nào ?"

"Tốt lắm, nhóc con bây giờ ngoan, ngủ dậy cũng quấy, tự chơi một ." Phó Tranh tựa ghế sofa xuống, mặt hiện lên vẻ dịu dàng, "Chỉ là thích khác bế , chỉ cần xuống là bắt đầu sấm sét mưa."

Trong đầu Ôn Lương hiện lên dáng vẻ đáng yêu của An An, trong lòng tràn đầy sự dịu dàng.

Loading...