Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 408: Cô thú vị hơn trước rất nhiều
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:13:30
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban ngày, Trần Tĩnh Viễn đưa Ôn Lương làm thẻ điện thoại địa phương.
Ôn Lương gửi điện thoại mới cho Đường Thi Thi và bà cụ, còn điện thoại cũ ở trong nước vẫn giữ , hủy gói dữ liệu, chỉ giữ chức năng gọi điện cơ bản.
Buổi sáng, Ôn Lương mặc áo khoác len trắng, váy ngắn ôm m.ô.n.g màu nâu và quần legging, kết hợp với đôi bốt da nhỏ màu nâu, trông chân dài và khí chất.
Nhận điện thoại của Bella, cô cầm túi xách và máy ảnh xuống lầu, định dạo chụp ảnh, và Bella, , thể làm mẫu cho cô.
Bella hối hận , “Biết sớm cô mang theo máy ảnh, bộ đồ hơn .”
“Bộ của cô cũng , cô mặc bao tải cũng .” Ôn Lương .
“Hahaha.” Bella nhịn , “Phi, cô thú vị hơn nhiều.”
“Trước đây nhàm chán ?”
“Tóm cảm giác vui vẻ như bây giờ. Lúc đó cô ngày nào cũng học, tiết cũng đến thư viện, gọi cô ngoài thư giãn, cô ít khi , còn tưởng cô thích chuyên ngành của chúng .”
Ôn Lương thở dài.
Cô tuy nhớ, nhưng hiểu tâm lý của lúc đó.
Nói thì chỉ là hối hận.
Đều tại tuổi trẻ nông nổi.
Bị Phó Tranh, con ruồi , làm mờ mắt.
Hôm qua Trần Tĩnh Viễn đưa cô dạo một vòng quanh Đại học Pennsylvania, đường thấy mấy trai đặc biệt!
Nghe Bella hôm qua nhắc đến, Kevin, từng theo đuổi cô, cũng là một trai cao ráo trai, thậm chí để tiếp cận cô còn đặc biệt tìm hiểu văn hóa Trung Quốc.
Một trai và chân thành như , lúc đó cô đúng là điên mới từ chối!
Bella đưa Ôn Lương đến Tòa thị chính gần đó , Tòa thị chính ở trung tâm thành phố, xa khách sạn của Ôn Lương.
Là một công trình kiến trúc quy mô lớn thành đầu thế kỷ 20, Tòa thị chính Philadelphia lịch sử hàng trăm năm, vì , đây chỉ là một cơ quan chính phủ, mà còn là một điểm tham quan nổi tiếng.
Ôn Lương đến gần, liền thấy xung quanh thực sự nhiều du khách từ các quốc gia khác .
Toàn bộ kiến trúc mang phong cách Đế chế thứ hai lộng lẫy, hùng vĩ, tháp trung tâm cao hơn 500 feet, đó tượng William Penn, cha đẻ của Philadelphia, ngoài , bên ngoài kiến trúc còn hơn 200 phù điêu.
Càng đến gần, càng thiết kế của kiến trúc làm cho choáng ngợp.
Ôn Lương kìm lấy máy ảnh chụp.
Chụp vài tấm từ các góc khác , Ôn Lương đầu Bella, nhưng thấy Bella đang du khách nước ngoài xa, khuôn mặt nghiêng lộ tinh xảo hảo.
Ôn Lương lên tiếng, dùng máy ảnh nhắm Bella, điều chỉnh khẩu độ, tách một tiếng chụp xuống.
Thật là quá!
Ánh nắng chiếu xuống, làm da Bella trắng sáng trong suốt, đôi mắt trong veo.
Cô yên tĩnh về phía xa, mỉm , vầng sáng mặt trời bao phủ lấy cô , thêm một vẻ thần thánh.
Chợ nhộn nhịp phía vặn trung hòa cảm giác chân thực của Bella.
“Bella, đây xem!” Ôn Lương gọi một tiếng.
Bella hồn, khó hiểu đến, cúi đầu màn hình máy ảnh của Ôn Lương, ngạc nhiên kêu lên, “Đây là cô chụp ?! Oa, thật thể tin !”
Theo Bella, tông màu trong trẻo như , lẽ chỉ thể đạt khi chỉnh sửa bằng Photoshop, nhưng ngờ Ôn Lương thể chụp trực tiếp .
“Chụp ngẫu nhiên.”
“Tối nay cô nhất định gửi tấm cho !” Bella phấn khích , “Tôi đăng Instagram!”
“Được.”
“Đi thôi, đưa cô lên tháp.” Bella .
Tháp Tòa thị chính một đài quan sát mở cửa cho công chúng.
Mặc dù leo lên xong, Ôn Lương mệt đến thở hổn hển, nhưng xa, bộ Philadelphia thu tầm mắt, trong lòng vô cùng mãn nguyện.
Rời khỏi Tòa thị chính, Bella đưa Ôn Lương đến Chợ Reading Terminal.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-408-co-thu-vi-hon-truoc-rat-nhieu.html.]
Đây là một khu chợ tổng hợp sôi động, bán rau củ quả, thịt trứng, đồ ăn bánh ngọt, hoa tươi, hải sản, đồ ăn chế biến sẵn, đồ ăn vặt, đồ thủ công mỹ nghệ, đủ loại, giống chợ rau ở Trung Quốc, nhưng chất lượng sản phẩm, vệ sinh, sự phong phú của hàng hóa đều cao hơn chợ rau, lẫn lộn nhiều du khách nước ngoài và dân địa phương.
Đã đến đây, Ôn Lương chắc chắn thử món ăn kinh điển của Philadelphia, cheesesteak, bánh mì kẹp thịt bò phô mai.
Bữa trưa do Bella mời Ôn Lương, nhà hàng sang trọng gì, mà là một nhà hàng địa phương chính hiệu.
Bella khen ngợi nhà hàng ngớt, nên giới thiệu nó cho Ôn Lương.
Khi ăn, Ôn Lương tiện thể hỏi Bella về một vài studio ảnh ở Philadelphia.
Mặc dù Hoắc Đông Thành giới thiệu cho cô một cái, nhưng cô cũng xem các cái khác thế nào, để chọn một cái phù hợp với .
Tuy nhiên, Bella hiểu rõ về điều , giúp Ôn Lương.
Ăn trưa xong, hai tiếp tục dạo trong thành phố.
Đến khi kết thúc buổi tối, Ôn Lương mệt lử.
Về đến khách sạn, cô giường lâu, mới bắt đầu sắp xếp chiến lợi phẩm của ngày hôm nay – những bức ảnh.
Ôn Lương cắm thẻ nhớ laptop, chọn tất cả ảnh của Bella, chọn vài tấm ưng ý nhất, kéo Photoshop chỉnh sửa đơn giản, đó gửi cho Bella qua WhatsApp.
Nói một cách thực tế hơn, việc Ôn Lương làm như , ngoài việc đáp sự nhiệt tình của Bella, còn những mục đích khác.
Từ lời và biểu hiện của Trần Tĩnh Viễn và Bella, Ôn Lương rằng bố của Bella là cổ đông và giám sát của một công ty.
Gia đình Bella địa vị xã hội nhất định ở Philadelphia.
Vì , Ôn Lương mới đến, kết bạn với Bella, chắc chắn là một điều lợi.
Rất nhanh Bella trả lời: “Phi, cô thật tuyệt vời! Cô là nhiếp ảnh gia giỏi nhất mà từng thấy!”
Ôn Lương: “uhhhhh… cô sẽ kiêu ngạo đấy.”
“À đúng ,” Ôn Lương hỏi, “Tôi thể đăng ảnh của cô lên mạng xã hội danh nghĩa tác phẩm của ?”
“Phần mềm gì?”
“Microblog.”
“Tôi cũng phần mềm , vấn đề gì! ID của cô là gì? Tôi sẽ theo dõi cô.”
“Cảm ơn!” Ôn Lương tên Weibo của .
Sau đó, Ôn Lương chọn một ảnh kiến trúc, phong cảnh, ẩm thực, v.v., chỉnh sửa một chút, cộng thêm ảnh của Bella, tạo thành một bức ảnh dài ghép chín tấm, đăng lên Weibo.
Rất nhanh cư dân mạng bình luận, “Chị gái du lịch ? Ghen tị quá!”
“Cô gái ở giữa quá!”
“Tấm nào cũng , chụp ảnh giỏi thật!”
“Chị gái Philadelphia ? Tuần , tiếc quá!” Một cư dân mạng IP ở Mỹ bình luận.
Dưới đó nổ mấy IP ở Mỹ, “Tôi ở Philadelphia, thể tìm chị gái chụp ảnh cho ?”
“Tôi cũng !”
“Xin hỏi, làm liên hệ với blogger để hẹn chụp ảnh ? Sắp nghiệp , chụp một bộ ảnh ở đây khi về nước.”
Có trả lời, “Cô nhắn tin riêng cho cô , sẽ trả lời tự động.”
……
Có thêm WeChat của Ôn Lương, ghi chú là hẹn chụp ảnh.
Ôn Lương đồng ý yêu cầu xong lịch sự trả lời, “Xin , hiện đang ở Philadelphia, tạm thời ý định về nước.”
“Tôi cũng ở Philadelphia! Chính vì thấy cô ở Philadelphia nên mới thêm cô đó!”
“……”
Ôn Lương, “Vậy , nhưng hiện tại lịch trống, dù nhận đơn cũng đợi một tuần .”
Cô tìm việc, thuê nhà, định cuộc sống cũng mất một tuần.
“Được.”
“Vậy thì yêu cầu của cô .”