Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 382: Nếu cô ấy biến mất thì tốt rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:04:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kế hoạch thất bại, Lâm Giai Mẫn vốn định về kinh, nhưng Hoắc Quân Sơn ngăn cản.

Hoắc Quân Sơn , “Vừa ngày mai cũng Giang Thành một chuyến, đến lúc đó chúng cùng về.”

Lâm Giai Mẫn đang định đồng ý, chỉ Hoắc Quân Sơn , “ , sẽ đưa Ý Noãn cùng, tìm thời gian xin Ôn Lương, chuyện cũng là của Ý Noãn, đến lúc đó cô cùng Ý Noãn, cũng để hòa giải mối quan hệ con của hai .”

Lâm Giai Mẫn thể tin trợn to mắt, môi hé , cố gắng giữ bình tĩnh, “Quân Sơn, cũng tính khí của Ý Noãn…”

Hơn nữa, chuyện tối qua, Ôn Lương chỉ sợ hận cô thấu xương, làm còn tình con với cô ?

Hoắc Quân Sơn ngắt lời cô , “Chính vì con bé tính khí lớn, nên mới dạy dỗ cẩn thận, để con bé cái gì nên làm, cái gì nên làm, cô làm như chỉ làm hư con bé thôi.”

“…Được, hiểu . Ôn Lương bên đó, con bé hiểu lầm sâu, nghĩ dễ dàng hóa giải .”

“Ôi, chỉ cần cô đối xử với con bé, thời gian dài , con bé sẽ hiểu tấm lòng của cô, cần vội vàng lúc .” Hoắc Quân Sơn chuyện đau lưng.

Lúc , nếu đến mặt Phó Tranh, là cha của Phó Tranh, Phó Tranh về nhà họ Hoắc với , Phó Tranh chỉ sợ sẽ đuổi ngoài.

Anh sợ thấy biểu cảm đầy hận thù mặt Phó Tranh, cũng thể hạ , nên chỉ thể để Lâm Giai Mẫn và Ôn Lương làm cầu nối.

“…”

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Giai Mẫn suýt nữa ném điện thoại.

Hoắc Quân Sơn để cô và Ý Noãn xin Ôn Lương?!

Còn để cô lấy lòng Ôn Lương?!

Cái đứa con hoang đó, cô xứng ?!

Lâm Ý Noãn ngày đó cầm tiền rời khỏi nhà họ Hoắc, còn khỏi kinh thành, của Hoắc Đông Thành bắt , nhốt một căn hộ hai tầng.

Hoắc Đông Thành chỉ hạn chế tự do của Lâm Ý Noãn, chứ bạc đãi cô về các mặt khác.

Lâm Ý Noãn ăn gì, gì, thể sai bảo vệ bên ngoài mua.

Ban đầu, cô còn dùng cách để hành hạ bảo vệ, bày tỏ sự phản đối của , hành hạ hai ngày , phát hiện tác dụng gì, liền ngoan ngoãn .

Cho đến ngày , cô cuối cùng cũng thả , đưa về nhà họ Hoắc.

Lâm Ý Noãn thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy cô ở nhà họ Hoắc, hỏi mới Giang Thành.

Sau đó, Hoắc Quân Sơn đề nghị, để cô cùng Giang Thành, xin Ôn Lương.

Lâm Ý Noãn theo bản năng từ chối, nhưng đối mặt với khuôn mặt nghiêm nghị của dượng, lời đến miệng nhịn nuốt trở .

Để cô xin Ôn Lương, hạ mặt Ôn Lương?

Vậy thể diện của cô , tôn nghiêm của cô ?

Từ nhỏ đến lớn, cô từng thua Ôn Lương, khúm núm, Ôn Lương chắc chắn đắc ý c.h.ế.t mất!

Lâm Ý Noãn cứ thế đầy phẫn uất và cam lòng, theo Hoắc Quân Sơn đến Giang Thành.

Trên đường , Lâm Ý Noãn dám chút oán trách nào.

đợi đến Giang Thành, gặp Lâm Giai Mẫn, khi cô cháu gái ở riêng, cô liền tủi lóc với Lâm Giai Mẫn, bày tỏ xin Ôn Lương.

Lâm Giai Mẫn thở dài, nhắc đến khó khăn của , “…Cô cũng cách nào, chuyện dượng con quyết định, thể đổi .”

Hoắc Quân Sơn bằng lòng bảo vệ Lâm Ý Noãn là may mắn của Lâm Ý Noãn , trong mắt , chuyện xin là Lâm Ý Noãn nên làm.

“Dượng đột nhiên để cô hòa giải mối quan hệ con với Ôn Lương?”

“Có lẽ là vì Phó Tranh, mấy ngày Phó Tranh đích đến nhà họ Hoắc một chuyến, đòi công bằng cho Ôn Lương. Trước đây, cô từng thấy dượng con xem phỏng vấn của Phó Tranh, lời lẽ giữa chừng khen ngợi Phó Tranh, đích đến, cũng ý hợp tác với nhà họ Phó…”

Nghĩ đến dáng cao ráo như cây tùng, như ngọc thụ lâm phong, trách nhiệm và tinh thần trách nhiệm, Lâm Ý Noãn càng thiện cảm với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-382-neu-co-ay-bien-mat-thi-tot-roi.html.]

ngay đó nghĩ đến, trách nhiệm của Phó Tranh là vì Ôn Lương.

Mặt Lâm Ý Noãn vì ghen tị mà trở nên dữ tợn trong chốc lát.

Tại ?

Tại Ôn Lương thể đồng thời nhận sự yêu thích của Phó Tranh và họ?

Tại khi ly hôn, Phó Tranh vẫn thể một lòng một với Ôn Lương như ?

Nếu Phó Tranh cũng thể đối xử với cô như , khi cô chịu ấm ức liền trực tiếp đến tận nhà đòi công bằng, cô chắc chắn sẽ hạnh phúc.

“Vậy cô,""""""Cô thật sự hàn gắn tình cảm con với Ôn Lương, đưa cô về Hoắc gia ?” Lâm Ý Noãn lay tay Lâm Giai Mẫn, bĩu môi hỏi.

“Đương nhiên là . Dù cô , Ôn Lương cũng sẽ đồng ý, cô kẻ ngốc, cháu cứ yên tâm, sẽ ai cướp thứ của cháu .”

Lâm Ý Noãn thở phào nhẹ nhõm, “Cô ơi, cô với cháu quá.”

Lâm Giai Mẫn , nhớ điều gì đó, nụ mặt cứng , vỗ vỗ mu bàn tay Lâm Ý Noãn, “Ý Noãn, chú và họ cháu ý định cho cháu du học, cháu nước nào? Họ sẽ sắp xếp thỏa cho cháu.”

Lâm Ý Noãn trợn tròn mắt, thể tin nổi Lâm Giai Mẫn.

Thấy Lâm Giai Mẫn mặt mũi nghiêm túc, đùa, cô hoảng sợ.

“Cô ơi, cháu du học, ? Cô với chú và họ cháu .”

Lâm Giai Mẫn thở dài, “Không , Ý Noãn, cháu còn địa vị của cô trong nhà ? Chuyện hai cha con họ cùng quyết định, cô làm đổi ? Chuyện , cháu gây quá lớn .”

Lâm Ý Noãn òa nức nở, “Cô ơi, cháu cầu xin cô, cháu thật sự du học, bên ngoài xa lạ, tiếng Anh của cháu , lỡ chuyện gì thì ? Cô nỡ cháu chịu khổ ở bên ngoài ?”

Lâm Giai Mẫn vỗ vỗ lưng Lâm Ý Noãn, hề lay chuyển, “Không giúp cháu, mà là cô cách nào, cháu yên tâm, chú và họ cháu sẽ sắp xếp thứ cho cháu, sẽ để cháu chịu khổ .”

Dù Lâm Ý Noãn thế nào, Lâm Giai Mẫn cũng nhượng bộ.

Từ nhỏ đến lớn, cô luôn thương cô nhất, nếu chuyện ngay cả cô cũng đồng ý, chứng tỏ còn đường xoay chuyển.

nhất định du học nước ngoài .

mà…

còn nhỏ nữa, qua cái tuổi học từ lâu , đợi mấy năm du học trở về, những trong giới đều xa lạ, còn ai nữa? Cô gả cho những ông chủ nhỏ và những kẻ ăn chơi trác táng đó.

Nếu nhất định nước ngoài, còn xin làm gì?

Lâm Ý Noãn đặc biệt phản cảm với chuyện .

lúc Hoắc Quân Sơn từ bên ngoài trở về, định ngày, bảo cô và Lâm Giai Mẫn ngày đến nhà họ Phó.

Trên bàn ăn, uy nghiêm của Hoắc Quân Sơn, Lâm Ý Noãn dám than phiền, cúi đầu đáp lời, trong mắt lóe lên một tia ghen ghét.

Từ khi gặp Ôn Lương, cô làm gì cũng thuận lợi!

Ôn Lương chính là một ngôi chổi!

Nếu cô biến mất thì .

Đến lúc đó cô sẽ cần xin nữa.

Có lẽ chú và họ cũng sẽ bắt cô du học nữa.

Ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Lâm Ý Noãn, bao giờ biến mất nữa.

“Ý Noãn.”

Lâm Giai Mẫn thấy Lâm Ý Noãn thất thần, dùng khuỷu tay chọc cô một cái, xin Hoắc Quân Sơn, “Ý Noãn? Chú cháu đang chuyện với cháu đấy, cháu thấy ?”

Lâm Ý Noãn hồn, Hoắc Quân Sơn gật đầu, “Nghe thấy .”

Hoắc Quân Sơn nhíu mày, gì.

Loading...