Phó Tổng Đừng Ngược Đãi, Phu Nhân Đã Ký Giấy Ly Hôn - Phó Tranh & Ôn Lương - Chương 290: Không biết điều
Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:38:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Phàm Phàm ? Thái độ thế nào?" Ôn Lương hỏi.
"Tôi hỏi con bé, con bé nỡ cả hai bên, cần giúp con bé đưa quyết định."
Ôn Lương do dự một chút, " mà..."
"Không cần nhưng mà, chúng và con bé ở bên bao lâu, con bé thể đặt chúng và cô ruột cùng một vị trí, cô hiểu ý ?"
"Hiểu ."
Cúp điện thoại, Ôn Lương trực tiếp đầu xe ở ngã tư phía , đến cơ quan liên quan để gặp Phó Tranh.
Cô đỗ xe ở bãi đậu xe phòng dịch vụ cảnh sát, lâu , biển xe quen thuộc lái .
Ôn Lương xuống xe, đến trống cửa phòng dịch vụ.
Phó Tranh đến cùng với Phó Thi Phàm.
Thấy cô bé xuống xe, Ôn Lương vẫy tay, "Phàm Phàm."
Phó Thi Phàm chạy nhanh hai bước, lên nắm tay Ôn Lương, "Dì."
"Bịch" một tiếng.
Phó Tranh đóng cửa xe, bỏ chìa khóa túi, lạnh nhạt đánh giá Ôn Lương vài .
Cô trông gì nghiêm trọng, chắc chỉ thương ở cánh tay thôi?
Ôn Lương liếc một cái, nắm tay Phó Thi Phàm , "Đi thôi."
Bàn tay to của Phó Tranh siết chặt, bóng lưng Ôn Lương, một lời theo.
Có nhân viên dẫn họ lên phòng tiếp khách lầu.
Phó Thi Phàm thò đầu tò mò ngang dọc.
"Phàm Phàm, hai ngày nay con làm gì?" Ôn Lương hỏi.
"Chú đưa con xem hai trường mẫu giáo."
"Vậy con chọn trường nào?"
Nơi Phó Thi Phàm sống ở nước ngoài tập trung nhiều Hoa, học sinh trong trường mẫu giáo cũng đa là Hoa, sợ thích nghi .
Phó Thi Phàm bĩu môi, "Thật con chọn trường nào cả... nhưng con điều đó là thể..."
Ôn Lương véo má cô bé.
Khi hai đang trò chuyện, Phó Tranh đưa thông tin cá nhân của Phó Thi Phàm, đơn xin đổi quốc tịch của đại sứ quán và các tài liệu khác cho nhân viên, nhân viên bảo họ đợi một lát, cầm tài liệu ngoài.
Phòng tiếp khách chỉ còn ba .
Phó Thi Phàm cùng Ôn Lương, khoa tay múa chân, kể những gì thấy ở hai trường mẫu giáo.
Ôn Lương chăm chú lắng .
Ánh mắt Phó Tranh rơi xuống Ôn Lương, trầm ngâm đánh giá cô .
Từ đầu đến giờ, cô chỉ đếm đầu ngón tay.
Ôn Lương với Phó Thi Phàm, "...Sau khi con nhập học, nếu nhớ dì, hãy gọi điện cho dì, dì sẽ đến đón con tan học buổi tối, ?"
Phó Thi Phàm ôm lấy cánh tay Ôn Lương, liếc Phó Tranh, "Con ở thẳng với dì ?"
"Xì..."
Cô bé vô tình đè vết thương cánh tay Ôn Lương, Ôn Lương nhíu mày, hít một lạnh.
Phó Thi Phàm vội vàng buông tay, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy lo lắng, "Dì ơi, dì ?"
"Không , dì cẩn thận trầy xước ở cánh tay thôi."
"Hừ." Phó Tranh bật .
Dây cáp đứt, nếu sợi thứ hai đứt sớm hơn, cô sẽ trực tiếp rơi từ trời xuống, mà trong miệng cô thành " cẩn thận trầy xước".
Ôn Lương thấy tiếng của chút châm biếm, nhướng mày , "Anh gì?"
"Cô gì? Cô nghĩ cô nhường nhịn Sở Tư Nghi, cô nhất định sẽ giúp cô ?"
Anh cô ngốc.
Cô rõ ràng , chỉ cần cô mở lời với , nhất định sẽ giúp cô .
cô .
Cô cứ làm trợ lý cho Sở Tư Nghi, chịu đựng sự gây khó dễ của Sở Tư Nghi, đây là đồ ngốc thì là gì?
trớ trêu , thích cái đồ ngốc của cô .
"Không nhất định."
" dù cũng thử, nếu cũng chẳng còn cách nào khác."
Huống hồ, Ôn Lương ở bên cạnh Sở Tư Nghi, cũng sẽ cố gắng tìm cách nắm điểm yếu của Sở Tư Nghi để khống chế cô .
Phó Tranh: "..."
Anh nắm chặt bàn tay thành nắm đấm, đ.ấ.m đầu gối.
Cô thật sự là... cứng đầu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/pho-tong-dung-nguoc-dai-phu-nhan-da-ky-giay-ly-hon-pho-tranh-on-luong/chuong-290-khong-biet-dieu.html.]
Rõ ràng cách khác, nhưng cô dùng!
Ôn Lương suy nghĩ của Phó Tranh, dù cô điều làm bộ làm tịch, tóm bây giờ cô khó để gánh nặng, mà an tâm chấp nhận sự giúp đỡ của Phó Tranh.
Dù Phó Tranh yêu cầu, mà cô thể đáp ứng.
Cô vốn nợ Phó Tranh hai bữa ăn, một khi chấp nhận sự giúp đỡ của Phó Tranh, chỉ sẽ dần dần nợ nhiều hơn.
Cái gọi là ăn của thì mềm miệng, cầm của thì ngắn tay.
Ngay cả khi thực sự bắt đầu với Phó Tranh, cô cũng hy vọng hai thể ở một vị trí bình đẳng, chứ ngay từ đầu nợ Phó Tranh điều gì.
Huống hồ cô căn bản ý định tái hôn với Phó Tranh.
Nhân viên , cầm hai tờ đơn đặt mặt Ôn Lương và Phó Tranh, giải thích, "Đăng ký hộ khẩu cần điền thông tin cá nhân của cha đứa trẻ."
"Ừm."
Ôn Lương cầm bút điền.
Phó Thi Phàm một bên , đột nhiên hỏi, "Dì ơi, con thể gọi dì là ?"
Ôn Lương ngẩng đầu cô bé một cái, dịu dàng , "Con gọi thì gọi, chỉ là một cách xưng hô thôi."
Phó Thi Phàm chớp chớp đôi mắt to, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, ngượng ngùng vùi lòng Ôn Lương.
Cô bé thích dì!
Cô bé cũng sắp !
Nhân viên cầm tờ đơn điền xong , lâu , trả sổ hộ khẩu cho Phó Tranh, "Phó , hộ khẩu của Phó tiểu thư làm xong ."
Khi họ kết hôn, hộ khẩu của Phó Tranh chuyển ngoài, với tư cách là chủ hộ, Phó Thi Phàm thêm một trang riêng, quan hệ với chủ hộ ghi là cha con.
"Cảm ơn."
Phó Tranh mở một cái, bỏ sổ hộ khẩu túi tài liệu, dậy hai , "Đi thôi."
Ba cùng khỏi sảnh dịch vụ.
Phó Tranh sải bước về phía xe, lấy chìa khóa xe mở khóa.
Ôn Lương nắm tay Phó Thi Phàm tới, mở cửa xe, đưa Phó Thi Phàm lên xe của Phó Tranh, "Phàm Phàm, tạm biệt, dịp gặp ."
"Dì tạm biệt!"
Phó Tranh mở cửa ghế lái, nhưng lên xe.
Anh thấy Ôn Lương định , cuối cùng vẫn quyết định nhượng bộ, mở miệng , "Có..." thời gian cùng ăn bữa cơm...
Những lời còn , thấy Ôn Lương giúp Phó Thi Phàm đóng cửa xe, một cái, vẫy tay : "Tạm biệt."
Phó Tranh: "..."
Anh biểu cảm ghế lái, mạnh mẽ đóng cửa xe .
Một tiếng "Rầm" vang lớn, làm Ôn Lương giật .
Cô lùi sang một bên, Phó Tranh lái xe một cách trôi chảy, nhanh chóng rời .
Ừm... vẻ càng tức giận hơn.
Xe chạy lâu, Phó Tranh nhận điện thoại của Lục Diệu.
Anh đeo tai Bluetooth máy, "Alo, điều tra hết ?"
Phó Tranh đoán rằng trong vụ án của cha Ôn Lương cần Sở Tư Nghi giúp đỡ, nhưng cụ thể là chuyện gì.
Lục Diệu ở đầu dây bên dựa mối quan hệ của tìm hiểu rõ chuyện.
Anh kể cho Phó Tranh , cuối cùng cảm thán, "Mạnh Kim Đường là cha của Mạnh Sách, đoán cô Ôn hẹn hò với là để trả thù cho cha cô , còn tưởng cô Ôn thật sự thích ..."
Nghe xong chuyện, trán Phó Tranh nổi gân xanh, bàn tay to nắm chặt vô lăng.
Những lời của Ôn Lương từng câu từng chữ hiện lên trong đầu:
"Em thích , em sắp bắt đầu cuộc sống mới, thể buông tha em ? Có chỉ cần em đồng ý tái hôn, sẽ quấn lấy em cả đời?"
"Em chính là thích Mạnh Sách, em lừa ! Anh trẻ trung, trai, năng động, em tại thể thích?"
"Anh tiền em nuôi . Dù Phó hào phóng, khi ly hôn cho em nhiều tiền như , dùng thì phí."
"..."
Ôn Lương thật sự là giỏi!
Nói thật như , làm cũng lừa!
Anh , cô sẽ thích Mạnh Sách.
Để trả thù, cô thể ở bên thích!
Đây là thông tin hữu ích, cô mới chia tay Mạnh Sách.
Nếu thuận lợi như thì ?
Cô tiếp tục hẹn hò với Mạnh Sách, làm những chuyện mà một cặp đôi thể làm, cho đến khi thông tin hữu ích
Vừa nghĩ đến đây, Phó Tranh tức giận đến mất hết lý trí, ngọn lửa giận trong lòng thể kiềm chế!
truyện sẽ ko đăng full ở đây, full nhắn zl 034..900..5202