PHÍA SAU EM LÀ ANH - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-12-01 15:17:17
Lượt xem: 231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Mạt nắm tay Châu Nghi Ninh, ngập ngừng nên lời.

Quý Đông Dương ở đằng xa, vẻ mặt hờ hững, tay đút túi quần, dường như chuyện liên quan đến . chỉ bản mới , lúc căng thẳng đến mức nào.

Châu Nghi Ninh mỉm nhẹ nhàng rút tay , với chú rể: "Hai bạn mau , cần tiễn ."

Những mặt Châu Nghi Ninh, đồng loạt về phía Quý Đông Dương ở đằng xa. Trong suốt một năm Châu Nghi Ninh rời , trạng thái của Quý Đông Dương ai cũng thấy rõ.

Quý Đông Dương bàn tay Châu Nghi Ninh và Đổng Kinh Dật đan , yết hầu khẽ động.

Suốt một năm qua, nỗi tương tư đến tận xương tủy của cảnh tượng giáng một cái tát đau điếng.

Đổng Kinh Dật liếc Quý Đông Dương, ánh mắt phức tạp.

Anh ngờ, Châu Nghi Ninh vẫn là làm như .

Nói gặp Quý Đông Dương, thì thật sự gặp.

Anh nắm tay Châu Nghi Ninh, lưng tự chủ thẳng hơn một chút, bước khỏi cổng khách sạn.

Anh cũng , khi cô gặp Quý Đông Dương, lòng cô còn gợn sóng .

Quý Đông Dương bóng lưng họ, lòng tràn ngập nỗi buồn thể kìm nén.

Anh chuyện với cô, nghĩ , liền chặn đường Châu Nghi Ninh.

Châu Nghi Ninh cụp mắt những đốt ngón tay thon dài của , mày nhíu .

Cơn đau phổi ùa đến, khiến cô kìm ho khan một tiếng.

Quý Đông Dương vẫn còn quầng thâm mắt, vẻ như chẳng nghỉ ngơi bao nhiêu.

Anh nhận tiếng ho đột ngột đó, vội vàng hỏi: "Em làm thế?" Giọng chứa đựng sự lo lắng.

Châu Nghi Ninh gì, chỉ im lặng lắc đầu. Cô cả, chỉ là sẽ thể lái máy bay nữa.

Cơn đau từ phổi khiến cô suýt ho thành tiếng, cô c.ắ.n chặt môi .

Không hiểu , cô Quý Đông Dương chuyện .

Quý Đông Dương nhíu mày, ánh mắt dừng Đổng Kinh Dật.

Đổng Kinh Dật cũng hề yếu thế, thẳng .

Có thứ gì đó như đang va chạm trong khí, hai đàn ông tóe lửa.

Châu Nghi Ninh kéo nhẹ áo sơ mi của Đổng Kinh Dật, giọng yếu ớt như tiếng muỗi kêu vang lên: "Đi thôi, ."

Đổng Kinh Dật mỉm trong mắt, thuận tay nắm lấy tay Châu Nghi Ninh.

Hai cùng lên xe, lao như bay.

Đổng Kinh Dật hạ cửa kính xe xuống, ánh mắt lóe lên vẻ lo lắng: "Em chứ? Có trụ ?"

Châu Nghi Ninh ở ghế phụ, vẻ mặt đau đớn, một lời.

Thực hề cô đến những nơi như thế , nhưng thể cãi cô.

Quý Đông Dương cho đến khi chiếc xe của họ khuất dạng ở góc phố mới nuốt khan.

Anh nhớ nụ nửa vời mặt Đổng Kinh Dật lúc nãy, nhắm mắt .

Khi mở nữa, viền mắt đỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phia-sau-em-la-anh-irhf/chuong-9.html.]

Bên cạnh đó, Quý Nhược Phi sắc mặt tái nhợt của , ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp. Cô chiếc xe khuất dạng ở góc phố, cảnh tượng cũng lọt mắt cô.

Quý Nhược Phi vươn tay vỗ vai an ủi , nhưng cảm thấy , chỉ nhẹ giọng : "Nếu còn thích, tại theo đuổi?"

Vẻ mặt Quý Đông Dương lộ rõ sự suy sụp, ánh mắt ngừng u ám.

" liệu ích gì ? Cô đưa lựa chọn ."

Anh nhớ cuộc hôn nhân ba năm của với Châu Nghi Ninh. Nếu như quan tâm cô hơn một chút, lẽ họ đến bước đường .

Quý Nhược Phi im lặng một lát, chỉ : "Chưa thử mà dễ dàng bỏ cuộc, đó là phong cách của ."

Quý Đông Dương sững sờ, về phía Quý Nhược Phi.

Anh khàn giọng : "Cảm ơn em."

Quý Nhược Phi , cụp mắt xuống: "Đừng cảm ơn em, chuyện của hai là do sự ích kỷ của em hại hai ."

Quý Đông Dương còn gì đó, nhưng Quý Nhược Phi bắt taxi mất.

Ánh mắt lóe lên vẻ kiên định. Một năm thời gian, đủ để thông suốt quá nhiều điều.

Anh bắt đầu với Châu Nghi Ninh.

Bệnh viện.

Đổng Kinh Dật trong phòng bệnh cao cấp, với bác sĩ bên cạnh: "Nhất định dốc hết sức chữa trị cho em ."

Trong phòng bệnh, chỉ còn tiếng thiết y tế "tít tít" vang lên.

Châu Nghi Ninh đeo mặt nạ oxy, yên lặng giường bệnh.

thiếu oxy vì gian kín.

Đổng Kinh Dật đặt tay lên thanh chắn giường, Châu Nghi Ninh, ánh mắt sâu thẳm.

Vẻ đau lòng lướt qua đáy mắt . Nếu cứng rắn hơn một chút, từ chối yêu cầu của cô thì Châu Nghi Ninh viện nữa.

thích mùi nước khử trùng, luôn điều đó.

Hàng mi dài của Châu Nghi Ninh khẽ rung, dấu hiệu tỉnh .

Nếu họ tham dự đám cưới, lẽ cô gặp đó.

Nhớ lời hẹn ước của họ, yết hầu khẽ động.

Thật nghĩ cô sẽ đồng ý lời đề nghị của , nhưng ngày cô chấp nhận, thật sự vô cùng hạnh phúc.

lúc , một tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, Đổng Kinh Dật sợ làm phiền Châu Nghi Ninh, vội vàng bước khỏi phòng bệnh để máy.

"Khi nào con đưa bạn gái về nhà thăm đây? Con cũng thật là, bận rộn nhiều việc như làm gì."

Giọng hiền từ của phụ nữ ở đầu dây bên vang lên.

Đổng Kinh Dật Châu Nghi Ninh qua cửa sổ, nhất thời đưa quyết định.

"Kinh Dật, con đối xử với , ?"

Anh khẽ một tiếng, ánh mắt đầy ý , nửa đùa nửa thật : "Từ khi con bạn gái, e rằng đứa con trai của sẽ mất vị trí ."

Đổng Kinh Dật hàn huyên vài câu với gia đình mới cúp điện thoại.

Ngay cả khi tất cả chỉ là giả vờ, cũng cảm thấy mãn nguyện.

Đổng Kinh Dật đẩy cửa bước , Châu Nghi Ninh giường bệnh, khẽ thở dài.

Loading...