Phép toán của tình yêu - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-16 10:57:57
Lượt xem: 218

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu giờ rưỡi, đúng giờ thức dậy.

 

Khi mặc xong quần áo, bên ngoài vang lên tiếng mở cửa, đó là những âm thanh lách cách.

 

Cốc cốc cốc.

 

"Em dậy ? Tôi mua bữa sáng ."

 

Là Quý Ngôn Lễ.

 

Giọng trầm và khàn, thường như khi thức trắng đêm.

 

Khi bước từ phòng ngủ, đang chằm chằm máy pha cà phê.

 

Nghe thấy tiếng động, đầu .

 

"Uống cà phê ... thôi bỏ , rót cho em một cốc nước ấm!"

 

Anh chút bực bội day day thái dương.

 

Tôi gì.

 

Chọn một bát cháo kê bí đỏ từ bàn đầy ắp đồ ăn sáng.

 

Cảm giác quặn thắt trong dày dần xoa dịu bởi bát cháo ấm nóng.

 

Tôi hỏi Quý Ngôn Lễ: "Hôm nay rảnh ?"

 

"Có chuyện gì ?"

 

"Chúng đến cục dân chính một chuyến."

 

Quý Ngôn Lễ khựng .

 

"Không vội, thỏa thuận ly hôn vẫn chuẩn xong."

 

Thỏa thuận ly hôn.

 

"Không cần thiết . Nhà cửa, xe cộ sẽ sang tên cho , còn những thứ khác, chúng cũng vướng mắc kinh tế sâu sắc gì."

 

Quý Ngôn Lễ bỗng nhiên lạnh một tiếng.

 

"Ra tay trắng? Em tay trắng ? Không cần vội vàng như , vì ly hôn là do đề nghị, sẽ để em chịu thiệt thòi về kinh tế. Hơn nữa còn con..."

 

Hai chữ giống như một điều cấm kỵ, ngay khoảnh khắc , ném thẳng bát cháo .

 

"Anh yên tâm, sẽ phá bỏ."

 

.

 

Đây mới là vấn đề ưu tiên hàng đầu cần giải quyết khi ly hôn.

 

Một phôi thai.

 

Tôi và Quý Ngôn Lễ bắt đầu mong đợi con, lẽ là năm thứ ba của hôn nhân.

 

Đó là một ngày Tết Nguyên Đán, chúng cùng về nhà bố , còn nhiều họ hàng.

 

Mọi tụ tập , đánh bài, trò chuyện.

 

Tôi thể hòa nhập lắm, nên cùng đám trẻ con, dỗ dành chúng chơi đùa.

 

Trong đó một cô bé, đầy hai tuổi, đang trong giai đoạn bùng nổ ngôn ngữ.

 

Tôi ôm cô bé dỗ dành một lúc, cô bé bỗng nhiên mở miệng gọi , dỗ thế nào cũng chịu đổi.

 

Quý Ngôn Lễ đến ngừng.

 

"Chà, đầu năm mới mà tự nhiên thêm một cô con gái, ngại quá mất."

 

Đêm đó về nhà, đột nhiên với : "Chúng cũng sinh một đứa con !"

 

Và thế là chúng bắt đầu chuẩn mang thai.

 

Ban đầu mỗi tháng đều đặc biệt mong chờ.

 

nào cũng thất vọng.

 

Thậm chí chúng còn đến bệnh viện kiểm tra.

 

Bác sĩ vấn đề gì, bảo chúng đừng quá căng thẳng, cứ để tự nhiên.

 

Tôi từng lo lắng vì chuyện một thời gian.

 

Quý Ngôn Lễ an ủi : "Không , dù cũng tận hưởng đủ thế giới hai mà."

 

Đứa bé là kết quả bất ngờ bao chúng mong đợi thất vọng.

 

Thậm chí còn chuẩn sẵn sàng.

 

Và cũng may là chuẩn sẵn sàng.

 

Quý Ngôn Lễ cùng đến bệnh viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phep-toan-cua-tinh-yeu/chuong-3.html.]

Anh kiên quyết, còn thì còn sức để kiên quyết nữa, nên cứ để mặc .

 

Sau khi làm xong các xét nghiệm, bác sĩ hỏi chúng chắc chắn ?

 

Một tiếng "chắc chắn" mắc kẹt trong cổ họng thể thốt .

 

Cuối cùng vẫn là Quý Ngôn Lễ lên tiếng.

 

Anh : "Vâng."

 

"Vậy sẽ giúp hai đặt lịch phẫu thuật ba ngày nữa."

 

Tôi siết chặt nắm đấm: "Hôm nay ?"

 

Ánh mắt của bác sĩ và Quý Ngôn Lễ đồng thời đổ dồn .

 

Bác sĩ : "Có sự chuẩn phẫu thuật, ít nhất sáu tiếng phẫu thuật ăn uống. Hơn nữa dù đây cũng là một ca phẫu thuật, phẫu thuật nhất định nghỉ ngơi thật ."

 

"Vậy ngày mai , buổi chiều thời gian."

 

"Cô chắc chứ?"

 

"Chắc chắn!"

 

Khi bác sĩ đang dặn dò những điều cần chú ý, Quý Ngôn Lễ vội vã dậy ngoài.

 

"Tôi hút điếu thuốc."

 

Khi bước khỏi phòng khám, đang chiếc ghế dài bên ngoài, khuỷu tay chống lên chân, lưng cong, trông vẻ suy sụp.

 

Nhìn thấy , đưa tay xoa mặt.

 

"Em một lát, hỏi bác sĩ vài chuyện."

 

Tôi bên ngoài phòng khám.

 

Cánh cửa mỏng manh cách âm.

 

Tôi thể rõ tiếng Quý Ngôn Lễ hỏi.

 

"Có ảnh hưởng đến sức khỏe của cô ?"

 

"Có đau ?"

 

Tôi bao giờ sợ đau.

 

Ngược , chịu đau.

 

Thời đại học, khi ở bên Quý Ngôn Lễ, ngã từ cầu thang xuống, bên là đá vụn.

 

Cả cánh tay và chân đều trầy xước, những vết m.á.u lớn trông thảm hại.

 

Tôi tự mua cồn iot về khử trùng.

 

Sau đó tiếp tục mang đồ dùng cho hoạt động.

 

Thực đối với điều chẳng là gì cả.

 

khi Quý Ngôn Lễ vui.

 

"Em là con gái, đau thì kêu một tiếng, khó chịu thì một tiếng, ai mà giúp em chứ? Cố chấp làm gì?"

 

Anh với : "Em thể yếu đuối, ít nhất là mặt thì thể."

 

Sau dần dần đổi.

 

Đánh vỡ chai xì dầu, sẽ với Quý Ngôn Lễ rằng gây chuyện .

 

Va đầu gối, sẽ với Quý Ngôn Lễ rằng đau.

 

Lạc đường, sẽ ngay lập tức hỏi Quý Ngôn Lễ nên lối nào.

 

Tôi vốn dĩ sợ hãi điều gì, kiên cường bất khuất.

 

mê hoặc , đánh gục .

 

Trở công ty, xin nghỉ phép nửa tháng.

 

Sếp chút do dự.

 

"Nửa tháng dài quá? Có chuyện gì xảy ?"

 

Tôi thế nào.

 

Sau đó nghĩ .

 

"Vậy thì xin nghỉ việc thôi!"

 

Năm 28 tuổi , từ bỏ công việc gắn bó bảy năm.

 

Tôi thích công việc , nhưng thu nhập nhỏ.

 

Tôi luôn đủ dũng khí để rời .

 

Thế nhưng khi một cái chai vết nứt, đập vỡ nó .

Loading...