Phép toán của tình yêu - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-16 10:52:51
Lượt xem: 222

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi rõ bọn họ đang gì.

 

Đột nhiên nhớ lời Quý Ngôn Lễ .

 

Tôi vùng dậy lao ngoài.

 

Cửa phòng ngủ đập tường, phát tiếng "ầm" thật lớn.

 

Hai ở cửa đồng thời về phía .

 

Cô gái xa lạ mặc áo phông bó sát và quần jean ôm, cô búi tóc củ tỏi đơn giản, thực sự .

 

"Đây là vợ ?"

 

"Câm miệng!"

 

"Hì hì, quả nhiên bằng em!"

 

"Tôi , câm miệng!"

 

Cô gái thè lưỡi.

 

"Thôi mà thôi mà, đừng hung dữ với em."

 

Quý Ngôn Lễ với ánh mắt trầm tĩnh, nhưng lời hướng về phía cô gái.

 

"Em về , sẽ cho đến đón em!"

 

Cô gái vui: "Hả? Không tối nay sẽ ở bên em ?"

 

Môi Quý Ngôn Lễ mím thành một đường thẳng, vui .

 

Anh : "Ngoan ."

 

Rõ ràng là cô gái cũng cảm nhận .

 

, rõ ràng là phục.

 

Đột nhiên, cô nhón chân lên hôn nhẹ lên má Quý Ngôn Lễ.

 

"Haha, em đây, yêu nha!"

 

Cô gái đến như một cơn gió, và Quý Ngôn Lễ im lặng đối mặt với .

 

Tôi mất tập trung.

 

Tôi nghĩ, hóa Quý Ngôn Lễ bây giờ thích kiểu như , trẻ trung năng động, thú vị và táo bạo.

 

Hay là vẫn luôn thích kiểu như ?

 

Trước đây bạn bè từng hỏi: "Hứa Niệm thật vô vị, ít trầm tính nhạt nhẽo, rốt cuộc thích cô ở điểm gì?"

 

Lúc đó Quý Ngôn Lễ : "Một rõ ràng gu của , nhưng vẫn thích cô , đây chẳng là tình yêu đích thực ?"

 

Trước đây chỉ nửa câu .

 

Bây giờ tự nhiên nhớ đến nửa đầu câu .

 

Tôi vẫn luôn kiểu thích ?

 

ý là như ?

 

Quý Ngôn Lễ từ lúc nào đến mặt .

 

"Sao mang giày? Cảm lạnh thì ? Em..."

 

"Quý Ngôn Lễ!"

 

Tôi cắt lời .

 

"Hả?"

 

"Tôi đồng ý ."

 

"Cái gì?"

 

"Ly hôn, đồng ý."

 

Ly hôn.

 

Ly hôn thì cần làm những gì?

 

Đến cục dân chính.

 

Hôm nay quá muộn , , ngày mai thể sớm, tám giờ làm việc, bảy giờ khỏi nhà.

 

Rồi nữa?

 

Còn làm gì nữa?

 

À , căn nhà là Quý Ngôn Lễ mua, dọn ngoài.

 

Tuy rằng nhà tên , nhưng vẫn cần sang tên .

 

thể dọn hành lý .

 

Căn hộ nhỏ mà trả tiền đặt cọc thể sẽ khá bụi, thể tìm đến dọn dẹp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/phep-toan-cua-tinh-yeu/chuong-2.html.]

 

Không buổi tối họ làm việc .

 

Tôi nên gọi điện hỏi .

 

Còn công ty chuyển nhà, cũng tìm một cái.

 

Điện thoại của ?

 

Tôi từ phòng khách phòng ngủ, từ phòng ngủ sang phòng ăn.

 

Quý Ngôn Lễ cau chặt mày, kéo .

 

"Em đang tìm gì?"

 

Tôi giằng tay khỏi .

 

"Điện thoại của ? Sao điện thoại của biến mất? Anh thấy điện thoại của ?"

 

Quý Ngôn Lễ nhặt điện thoại từ góc ghế sofa đưa cho .

 

Tôi nhấp giao diện .

 

.

 

, lên mạng tìm.

 

Tìm...

 

Tôi tìm cái gì nhỉ?

 

"Hứa Niệm, em định làm gì?"

 

Tôi ngây đầu Quý Ngôn Lễ.

 

Ánh mắt phức tạp, nhiều cảm xúc đan xen , dường như đau buồn, dường như xót xa.

 

lẽ là nghĩ nhiều .

 

Có lẽ chỉ đơn thuần là kiên nhẫn.

 

Lập tức, mất hết sức lực.

 

"Hôm nay quá muộn , ngày mai sẽ dọn hành lý."

 

"Em định ?"

 

"Khách sạn thôi."

 

Tôi về phòng thu dọn đơn giản một ít đồ đạc, quần áo để , đồ dùng vệ sinh cá nhân.

 

Khi , Quý Ngôn Lễ vẫn nguyên tại chỗ.

 

Anh trừng mắt chằm chằm những thứ tay .

 

"Em cần làm như ."

 

Tôi gì, bước ngoài.

 

Quý Ngôn Lễ nắm chặt tay.

 

"Em cứ ở đây, ."

 

Quý Ngôn Lễ .

 

Anh , .

 

Từ khi kết hôn đến giờ, ngoài những chuyến công tác, Quý Ngôn Lễ bao giờ về nhà qua đêm.

 

Anh quen.

 

Ngay cả khi tình cảm của chúng nhạt phai cũng .

 

Anh sẽ về muộn, nhưng sẽ về.

 

Cho dù chúng cãi vã lớn đến mấy, tranh chấp gay gắt đến , cũng bao giờ ngủ riêng phòng.

 

tức giận quá nên sang phòng ngủ phụ.

 

Quý Ngôn Lễ một lời.

 

ngày hôm khi tan làm trở về, phát hiện cửa phòng ngủ phụ khóa trái, chìa khóa cửa và chìa khóa dự phòng đều biến mất.

 

Đàn ông lý trí.

 

Phụ nữ cảm tính.

 

Phụ nữ dựa chính những chi tiết nhỏ nhặt nhất .

 

Tôi luôn cảm thấy tình yêu ẩn chứa trong đó, thấm đẫm tiếng động.

 

dường như chỉ ghi nhớ.

 

Đêm đó trằn trọc yên, mở mắt cho đến bình minh.

 

Tôi nghĩ nhiều.

 

Sắp xếp mười năm từ khi và Quý Ngôn Lễ quen cho đến nay, cảm giác cứ như c.h.ế.t sống một .

Loading...