Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 602: Có mà dỗ dành đây

Cập nhật lúc: 2025-11-12 16:09:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thanh Lê đến đó, nữa đảo mắt chỗ khác.

thể diễn tả tâm trạng lúc của , là hương vị gì.

cảm giác cách dâng trào trong lòng, dường như càng thêm mãnh liệt.

cảm thấy thật lạ lùng.

Bọn họ vốn dĩ cùng một tầng lớp.

lẽ sớm nên nhận thức mới .

Thế nhưng, tại bây giờ vẫn sẽ nảy sinh tâm tình như chứ?

Bên bàn ăn, Thẩm Khanh Khanh đánh Thẩm Như Phong cả nửa ngày, rốt cuộc cũng hả hê.

"Xem mày còn dám bắt nạt tao nữa !"

Vẻ dữ tợn, giống như một con hổ con .

Thẩm Như Phong lắc lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Dữ như , cũng chỉ Tư Ngự mày thôi!"

Thẩm Khanh Khanh lập tức đáp trả: "Không ai thèm lấy như mày, cũng thật câu ?"

Khi thấy khí giữa hai sắp căng thẳng, Lâm Mục Dã vội vàng chen giữa hai làm hòa, : "Thôi thôi, mỗi lùi một bước, hai cứ đánh thế , sợ hai đập nát cả nhà hàng của mất!"

Thẩm Khanh Khanh ngạo kiều ngẩng cao cằm, vẻ mặt thèm chấp nhất với , kết quả lúc về, chú ý đến đồ vật bàn, làm đổ rượu vang đỏ bàn.

"Coi chừng!"

Giọng của Thẩm Như Phong dứt, một luồng lạnh buốt giá ập đến Thẩm Khanh Khanh.

Giây tiếp theo, vết rượu đỏ xuất hiện váy cô.

"Á! Váy của em!!!"

Hoắc Tư Ngự phản ứng nhanh, lập tức rút mấy tờ khăn giấy, lau sạch rượu đó.

căn bản tác dụng.

Hôm nay Thẩm Khanh Khanh mặc vẫn là váy màu trắng, dính rượu , vết bẩn đó đặc biệt lộ rõ.

Cô ủ rũ trai , "Đều tại !"

Nếu trêu đùa đánh với cô, cô làm đổ rượu.

"Cái váy của em làm đây?"

Đây là chiếc váy cô thích, vì hôm nay cùng tụ tập ăn uống, cô mới nghĩ đến mang mặc, mà giờ hỏng mất .

Tiểu thư bên cạnh, vội vàng nhắc nhở: "Khanh Khanh, dẫn nhà vệ sinh dọn dẹp nhé, chúng xem rửa sạch ."

Thẩm Khanh Khanh gật đầu, đành theo .

Cô vẻ mặt ấm ức theo tiểu thư nhà vệ sinh.

Bên bàn ăn lập tức trở nên yên tĩnh.

Lâm Mục Dã nhịn thở dài, đó trách móc bạn , "Phong ca, còn ?"

Thẩm Như Phong buồn hết sức, "Chuyện cũng trách ? Rõ ràng là tự cô làm đổ, liên quan gì đến ?"

Lâm Mục Dã lắc đầu, dường như đoán kết quả phía , : "Lát nữa mà mũi xanh lè, thì mà dỗ dành đấy…"

Thẩm Như Phong bĩu môi, cho là đúng, "Bây giờ việc thuộc phận sự của nữa !"

Sau đó về phía Hoắc Tư Ngự, vẻ mặt 'lát nữa nhớ dỗ dành cho kỹ '.

Không lâu , Thẩm Khanh Khanh quả nhiên ủ rũ trở .

Mấy tiểu thư bên cạnh, dỗ thế nào cũng tác dụng.

"Cái váy của em mới mặc đầu, mà hỏng mất !"

Miệng méo xẹo, thể treo cả vòi dầu.

Hoắc Tư Ngự nào nỡ cô khó chịu, lập tức kéo dỗ dành, : "Khó ngoài chơi, đừng buồn nữa, lát nữa dẫn em mua cái khác, chứ?"

Thẩm Khanh Khanh gật đầu, miệng vẫn méo xẹo, : " quần áo để , tối nay thể tiếp tục chơi , xem , cái váy thế …"

Vấn đề của cô, Lâm Mục Dã lập tức nghĩ cách giải quyết cho cô.

Hắn nhân cơ hội : "Không , thể mượn tạm của cô bé một bộ, dáng hai tương đối giống , cô làm thêm, mặc là trang phục biểu diễn."

Thẩm Khanh Khanh sang, mắt sáng lên, : "Em thấy cũng ! Có thể hỏi thử!"

Lời dứt, tất cả hẹn mà cùng về phía Thẩm Như Phong, ánh mắt đều : Lỗi của , giải quyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-602-co-ma-do-danh-day.html.]

Thẩm Như Phong thật còn gì để .

biểu cảm giận dỗi của em gái, cuối cùng cũng đành chịu phận tìm Khương Thanh Lê.

Khương Thanh Lê bọn họ xảy chuyện gì.

Lúc nãy khi cô thu ánh mắt, quan tâm đến động tĩnh bên đó nữa, cô cố ý tránh né thế giới của bọn họ.

ngờ, Thẩm Như Phong chủ động tìm cô.

"Tổng, tổng tài…"

Khương Thanh Lê bỗng chút ngượng ngùng.

Thẩm Như Phong phát hiện sự khác thường của cô, đường tới, đều đang nghĩ xem nên mở lời thế nào cho .

Đến mặt Khương Thanh Lê, chút do dự trong lòng biến mất, trôi chảy với Khương Thanh Lê: "Có thể mượn tạm quần áo của cô ?"

"Hả?"

Khương Thanh Lê nghi hoặc , "Mượn quần áo?"

Thẩm Như Phong gật đầu, giọng điệu chút bất đắc dĩ, : " , con nhóc đó, lúc nãy đùa nghịch làm bẩn váy …"

Khương Thanh Lê , ngoảnh về phía xa xa.

Thẩm Khanh Khanh đang về phía bọn họ, với cô thiện.

Hơn nữa, bản xinh , khi giống như mặt trời nhỏ đầy nhiệt tình, tràn đầy sức sống.

Khương Thanh Lê phát hiện, thể nào từ chối nụ đó.

, cô gật đầu, đồng ý, "Được ạ…"

Thẩm Như Phong thở phào nhẹ nhõm, đó đầu vẫy tay với Thẩm Khanh Khanh.

Thẩm Khanh Khanh thấy cử chỉ đó, lập tức là thành công !

Cô lập tức chạy vụt tới, tốc độ nhanh thể tả.

Chủ yếu là cuối cùng cũng thể Khương Thanh Lê ở cự ly gần, mục đích tối nay của cô chính là cái , thể phấn khích.

Vừa tới nơi, cô nhiệt tình chào Khương Thanh Lê, : "Cô Khương, chào cô, thật ngại quá, làm phiền cô !"

Cô chỉ vết rượu , tinh nghịch.

Khương Thanh Lê vội vàng lắc đầu, : "Không phiền , phiền , cô theo nhé."

Giọng của cô lớn, Thẩm Khanh Khanh thấy, càng cảm thấy vị tiểu thư họ Khương giống như một chú thỏ trắng.

Tuy nhiên cô biểu hiện gì, theo Khương Thanh Lê cùng đến phòng đồ.

Khương Thanh Lê lấy quần áo của trong tủ , đưa cho Thẩm Khanh Khanh, biểu cảm vẫn còn khá ngại ngùng.

"Quần áo của khá bình thường, hi vọng cô đừng chê."

Nói đến điểm , trong lòng Khương Thanh Lê vẫn chút mặc cảm nhỏ.

là nhà thiết kế thời trang, cô cũng thể , quần áo đối phương đắt, chất liệu .

Thẩm Khanh Khanh nào chê, Khương Thanh Lê sẵn lòng cho cô mượn quần áo, cô vui .

Cô vội vàng : "Sao nào, nào, chất liệu của bộ quần áo , sờ là thấy đặc biệt thoải mái!"

một cái, đó ánh mắt lộ một chút kinh ngạc và tán thưởng, : "Wow! Bộ quần áo quá! Trước giờ từng thấy, đây là nhãn hiệu nào ?"

Bị cô khen như , Khương Thanh Lê bỗng chút ngại ngùng.

Tai cô ửng hồng, cúi đầu : "Đây là vải tự mua mạng, về tự may, nhãn hiệu gì …"

Bởi vì làm công việc trong ngành , cô ít quần áo là do tự thiết kế.

Thẩm Khanh Khanh xong, càng khen ngợi: "Cô giỏi quá! Sau cơ hội, nhất định nhờ cô thiết kế cho ! Bộ quần áo thật sự !!!"

Ngữ khí phấn khích và biểu cảm kinh ngạc của cô, thể thấy một chút dấu vết giả tạo nào.

Tâm tình của Khương Thanh Lê cũng vui vẻ.

Bởi vì lời khen ngợi như , là khẳng định thiết kế của cô, điều so với khen bất cứ thứ gì khác của cô đều khiến cô vui hơn.

Hơn nữa, cô gái mặt , tính cách hoạt bát , lúc Khương Thanh Lê chuyện với cô, sinh lòng thiện cảm.

, cũng gật đầu, : "Được! Lúc đó cô thể với , phong cách cô thường thích."

"Ừm ừm! Tốt lắm!"

Loading...