Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 494: Hiện Trường Xã Hội Đen Quy Mô Lớn

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:53:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được thôi!"

Thẩm Như Phong tự phê bình sâu sắc và cũng nhận lầm của .

Lúc , thể làm em gái vui, đương nhiên cũng từ chối, lập tức dậy chuẩn xoa bóp cho cô.

lúc , chuông cửa reo vang bên ngoài.

"Chờ một chút, mở cửa."

Thẩm Khanh Khanh cũng ý kiến gì, cô nóng vội trong chốc lát .

Người bên ngoài cửa chính là Hoắc Tư Ngự.

Nhìn thấy , Thẩm Như Phong bất ngờ, nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại của em gái, đại khái cũng hiểu vì Hoắc Tư Ngự xuất hiện.

Anh , chào Hoắc Tư Ngự: "Là , mau !"

"Ừ."

Hoắc Tư Ngự gật đầu, đáp , "Làm phiền ."

Lâm Tiêu theo , tự xách theo một ít thực phẩm chức năng mua bước .

Thẩm Khanh Khanh thấy tiếng bên ngoài, chỉ thấy trai lâu mà vẫn , liền thúc giục: "Thẩm Như Phong, định nhân cơ hội chạy trốn chứ? Mau xoa chân cho tiểu thư ! Bằng đêm nay đừng hòng dậy!"

Khi Hoắc Tư Ngự bước đại sảnh, liền thấy Thẩm Khanh Khanh như một ông lớn, đang chờ khác hầu hạ, khỏi nhướng mày, liếc Thẩm Như Phong.

Thẩm Như Phong cũng bận tâm, cố ý chiều theo cô, cao giọng : "Không vấn đề, đại gia họ Thẩm, tiểu nhân đến ngay để xoa chân cho ngài!"

Nói xong, hả hê trở .

Thẩm Khanh Khanh như , trong lòng cảm thấy gì đó .

Anh trai cô mà lộ biểu cảm , nhất định đang giấu diếm trò gì !

Hiện tại chắc chắn cũng là !

Cô nheo mắt, tra hỏi : "Trong lòng đang tính toán trò gì thế? Định chống đối ? Hay là chỗ nào phục?"

Thẩm Như Phong nhịn , lắc đầu ngoan ngoãn : "Không , đại gia họ Thẩm, thực sự đang hối sâu sắc, nên nhận rõ địa vị của trong nhà, nên làm khó ngài. Ngài yên tâm, từ nay về , nhất định sẽ cung phụng ngài, dám chọc ngài nữa... ngài chính là tiểu bá vương, là tổ tông trong nhà !"

Thẩm Khanh Khanh nghi hoặc ngước mắt, nghĩ rằng trai chắc tà ám .

Nếu thể ngoan ngoãn như ?

khỏi hỏi: "Thẩm Như Phong, quỳ đến nỗi ngốc luôn ?"

Tiểu thư họ Thẩm vui, liền đá .

Thẩm Như Phong né sang một bên, bụng khuyên cô: "Này , con gái con đứa, em thu liễm một chút , thô lỗ như , lấy chồng thì làm ? Em sợ... em thích thấy, chê bai ?"

Thẩm Khanh Khanh hừ một tiếng, huênh hoang : "Không , Hoắc đại ca thấy !"

Thẩm Như Phong nhịn bật , "Chưa chắc ..."

Cũng trong lúc , Vương Như Lan bưng món ăn từ nhà bếp , liếc mắt thấy Hoắc Tư Ngự đang lưng Thẩm Khanh Khanh.

Bà thấy đôi con vẫn còn đùa giỡn mặt khác, biểu cảm thật tức hổ.

"Hai đứa các thật quá đủ !"

Quở trách xong hai , bà nở nụ đoan trang dịu dàng, Hoắc Tư Ngự : "Tư Ngự, cháu đến lúc nào ? Ăn cơm ?"

Thẩm Khanh Khanh cả như sét đánh.

Mẹ cô gọi ai?

Tư... Tư Ngự?

Hoắc Tư Ngự ???

dám tin nổi đầu , vặn đối diện với ánh mắt đầy hứng thú của đàn ông.

Thẩm Khanh Khanh từng nghĩ thể 'xã hội đen' đến mức độ , trong đầu lúc khỏi nhớ những gì làm.

Ra lệnh cho trai, đá , vắt chân chữ ngũ, càu nhàu, thuận tiện bày tỏ tình cảm...

Tất cả những hành động nghẹt thở đều dồn một chỗ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-494-hien-truong-xa-hoi-den-quy-mo-lon.html.]

Trời ạ, như chứ!!!

Nội tâm Thẩm Khanh Khanh khỏi sụp đổ, ánh mắt ác độc xuyên thẳng Thẩm Như Phong.

Thật cùng c.h.ế.t chung!

Đây trai, đúng là oan gia kiếp mới đúng!

Đều là tại tên khốn , nếu cố ý dẫn dắt, thể làm chuyện hổ như !

Thẩm Khanh Khanh cả phát điên.

Người vui nhất hiện trường, ai khác chính là Thẩm Như Phong.

Nhìn thấy biểu cảm tuyệt vọng sụp đổ của em gái, suýt nữa ha hả hả hê.

Rốt cuộc cũng trả thù , trút một bầu tức giận!

Hắn còn trêu tức hỏi: "Khanh Khanh, bây giờ còn cần xoa bóp ? Có cần trai như hầu hạ em ?"

Thẩm Khanh Khanh nghiến răng, trừng mắt , lời nào.

Ánh mắt như : Anh đợi đấy!

Phòng khách yên tĩnh trong vài giây, Hoắc Tư Ngự Vương Như Lan, giọng điệu ôn nhu hỏi thăm bậc trưởng bối, "Dì ơi, cháu tự ý đến làm phiền , cháu Khanh Khanh thương nên đến thăm cô ."

Vương Như Lan : "Đừng khách sáo như , cháu đến thì cứ đến."

Nói , ánh mắt bất đắc dĩ đôi con trai con gái đang giận dỗi , "Hai đứa nhà , đùa giỡn trong phòng khách, khiến cháu thấy buồn , đừng để ý đến chúng."

Lời bà khiến Hoắc Tư Ngự nhớ cảnh tượng lúc nãy.

Hắn nhịn nụ sắp bật , : "Cũng , chứng tỏ tình cảm chị em họ ."

Thẩm Khanh Khanh lấy tay che mặt, mối thù giữa cô và Thẩm Như Phong, đội trời chung, tình cảm mới chứ!

Thế nhưng, ngay giây tiếp theo, Hoắc Tư Ngự đưa ánh mắt sang cô, hỏi bằng giọng dịu dàng: "Vết thương thế nào? Không nghiêm trọng chứ?"

Thẩm Khanh Khanh cứng đờ bỏ tay xuống, biểu cảm ngoan ngoãn trả lời: "Không... nghiêm trọng."

Dường như cô mới phản ứng , rút chân đang duỗi về, ngay ngắn chỉnh tề, nghĩ cách cứu vãn chút hình tượng.

Sau đó, đối diện với ánh mắc chế nhạo của trai, ánh mắt như đang nhạo cô: "Bây giờ mới thu liễm? Muộn !"

Thẩm Khanh Khanh khuôn mặt đắc ý của , càng thêm căm tức, ý nghĩ xông tới cắn c.h.ế.t trai cũng .

Thẩm Như Phong nhướng mày khiêu khích, ỷ Hoắc Tư Ngự vẫn còn ở bên cạnh, em gái dám hỗn hào, nên càng lấn tới.

Vương Như Lan biểu cảm của con trai, liền đang giấu trò .

tới, tóm chặt tai Thẩm Như Phong, quở trách nhỏ: "Còn đấy làm gì, mau tiếp đãi Tư Ngự ?!"

"Đau đau đau... Mẹ thả tay !"

Thẩm Như Phong vội vàng giữ lấy tai , đang trả thù cho em gái.

May mà Vương Như Lan cũng dạy dỗ nữa, đầu với vẻ mặt dịu dàng, tiếp với Hoắc Tư Ngự: "Tư Ngự cháu đợi chút, cơm tối sắp xong, dì sẽ bảo bếp làm thêm vài món, lát nữa cùng ăn nhé."

"Vâng, cảm ơn dì."

Hoắc Tư Ngự lịch sự cảm ơn.

Vương Như Lan vẫy tay, nhanh chóng trở bếp.

Sau khi bà rời , Hoắc Tư Ngự cũng đến ghế sofa xuống.

Trái tim Thẩm Khanh Khanh lúc nào cũng thấp thỏm, rõ ràng vẫn thoát khỏi sự hổ lúc nãy.

Hoắc Tư Ngự trực tiếp xuống cạnh cô, mắt chân bôi thuốc của cô, hỏi: "Thực sự chứ?"

"Không , khám bác sĩ ."

Thẩm Khanh Khanh gật đầu, mắt dám .

Ấy mà hôm nay cứ luôn quan tâm đến vết thương của cô, lúc nào cũng liếc cô.

Mãi cho đến lúc ăn cơm, Thẩm Khanh Khanh vẫn thể cảm nhận ánh mắt của , hổ đến mức chỉ cắm đầu bát.

Loading...