Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 457: Em Đâu Phải Là Người Ngoài
Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:56:57
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ừm, em ."
Giờ đây, Thẩm Khanh Khanh đối với chuyện , dám ôm chút kỳ vọng nào nữa.
Cô xem , chuyện tình cảm, vẫn cứ thuận theo tự nhiên thì hơn.
Quá khăng khít, cuối cùng tổn thương, vẫn là chính .
Hứa Sơ Nguyện hiểu suy nghĩ của bạn , nên cũng thêm gì nữa.
Cúp máy xong, cô vẫn nhịn thở dài.
"Sao thở dài thườn thượt thế hả?" Bạc Yến Châu thấy cô đặt điện thoại xuống, liền vòng tay ôm lấy cô, "Giờ muộn thế , còn chịu ngủ?"
Hứa Sơ Nguyện dụi dụi đầu lòng , : "Vừa mới nhắn tin cho Khanh Khanh xong, hy vọng , cả đừng phụ lòng cô ."
Bạc Yến Châu hôn lên trán cô một cái, : "Chuyện tình cảm, ngoài thể can thiệp , kết quả cuối cùng thế nào, xem duyên phận của chính họ.
Những gì chúng thể làm đều làm , em đừng lo lắng nữa, ngủ thôi, bé bảo nó buồn ngủ đấy."
"Được , , !"
Hứa Sơ Nguyện lải nhải thêm, đổi tư thế, ngoan ngoãn cuộn tròn trong lòng , cảm nhận nhịp tim của đàn ông, cùng cảm giác an tâm mà mang , từ từ chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , hai ăn sáng xong, Bạc Yến Châu chuẩn công ty.
Trước khi lên đường, vợ rời, ánh mắt lưu luyến hỏi: "Hôm nay thật sự cùng đến công ty ? Đường Bảo và Miên Miên đều nhà, một em ở nhà sẽ buồn chán."
Hứa Sơ Nguyện ngày nào từng thấy Bạc tổng đa sầu đa cảm như , cô nhịn : "Em mới buồn chán chứ, với , ai với là em sẽ ở nhà ?"
"Ừm?" Bạc Yến Châu nghi hoặc hỏi: "Em định ?"
"Đương nhiên là tìm bà nội , bà chuyện em trở về, vui lắm, giờ chắc đang đợi em qua đó đây."
Bạc lão thái thái còn , bảo Hứa Sơ Nguyện qua ăn cơm cùng bà.
"Vậy cũng , tự làm , chuyện gì thì gọi điện cho ." Bạc Yến Châu dặn dò, hôn lên mặt vợ một cái chia tay, đó mới lên xe công ty.
Kỳ Ngôn mấy ngày nay càng ngày càng cảm nhận rõ mùi vị của... cẩm nang cứu đói.
Đợi xe khởi động , mới với sếp: "Lễ cầu hôn sắp xếp gần xong, hôm nay đội ngũ lên kế hoạch sẽ đến xác nhận kết quả trình bày cuối cùng với ngài.
Nếu vấn đề, thể điều chỉnh ."
"Ừm, ." Bạc Yến Châu gật đầu.
Buổi sáng kết thúc cuộc họp, đội ngũ lên kế hoạch quả nhiên tới.
Họ video địa điểm cầu hôn, Bạc Yến Châu xem xét từng khung hình, thần sắc khi xem video còn chăm chú hơn cả khi xử lý hợp đồng dự án hàng chục tỷ...
Một bên khác, Thẩm Khanh Khanh thức dậy sáng sớm thấy tiếng chuông cửa.
Mở cửa , phát hiện tới vẫn là Hoắc Tư Ngự.
Cô nghi hoặc hỏi: "Anh Hoắc, chuyện gì thế?"
Hoắc Tư Ngự chỉnh tề gật đầu, : "Lâm Tiêu mua đồ ăn sáng, nhiều, chúng cùng ăn nhé?"
"Ờ..."
Thẩm Khanh Khanh bất ngờ, cô liếc phần đồ ăn sáng tay , khối lượng đúng là nhiều, nên từ chối, "Vậy ."
Hoắc Tư Ngự khẽ gật đầu.
Hai bước nhà, đối diện .
Hoắc Tư Ngự đưa đũa cho cô, hỏi thăm về chuyện cô trở làm việc ở Kinh Đô nữa, "Thật sự nữa ?"
Thẩm Khanh Khanh ngờ hỏi chuyện , ánh mắt tránh né, "Chắc là nữa, sức khỏe , ở nhiều hơn để bên cạnh bà."
Hoắc Tư Ngự gật đầu, đáp: "Cũng , ở bên cạnh hai cụ cũng ..."
Câu trả lời của khiến tâm trạng Thẩm Khanh Khanh chùng xuống.
Dù cô đến Kinh Đô, nước ngoài, cũng chỉ vì mặt mà thôi.
Giờ trở về cũng .
Quả nhiên là ý gì với cô.
Đang suy nghĩ lung tung, Hoắc Tư Ngự đột nhiên chuyển giọng, : "Kỳ thực cũng thú vị thật.
Trước đây là em đến Kinh Đô, giờ thì đổi là đến Hải Thành."
Thẩm Khanh Khanh thấy lời , tim đập thót một nhịp.
Cô hiểu lắm ý là ý gì.
Trong đó mang ý nghĩa khác ?
Hay chỉ đơn thuần là trùng hợp mà thôi.
Thẩm Khanh Khanh giờ đây dám để suy đoán bừa nữa.
Trên mặt cô tỏ bình tĩnh : "Ừm, đúng là trùng hợp thật, nhưng mà, sớm muộn gì Hoắc cũng sẽ về thôi."
Anh chỉ tạm thời dừng chân ở đây một thời gian mà.
Hoắc Tư Ngự nhớ thủ đoạn của bố , bỗng mỉm .
"Anh thấy bố bất bình, ước chừng chuyện về, chắc ..."
Nếu một về, lẽ sẽ ném khỏi Kinh Đô mất.
Câu , Hoắc Tư Ngự .
Hai chuyện qua loa, nhanh ăn xong bữa sáng.
Thẩm Khanh Khanh thấy thời gian cũng gần kề, liền lấy túi xách, với Hoắc Tư Ngự: "Anh Hoắc, em làm , phòng gym cứ tùy ý sử dụng nhé, đây là chìa khóa nhà em."
Cô đưa cho Hoắc Tư Ngự một xâu chìa khóa, : "Nhà chìa khóa dự phòng nữa, đều đưa hết cho nhà em , nếu dùng phòng gym, cứ tự mở cửa , dùng xong nhớ khóa cửa giúp em là ."
Hoắc Tư Ngự đưa tay đón lấy, ánh mắt đậm xuống xâu chìa khóa, đang nghĩ gì.
"Em dễ dàng đưa chìa khóa cho như ? là một chút phòng cũng ."
Thẩm Khanh Khanh : "Anh là ngoài."
Đưa cho đàn ông khác, cô còn lo lắng một chút, đối phương toan tính .
Còn đưa cho ... thanh tâm quả dục, đối với cô chẳng chút ý gì khác, cô gì lo chứ.
Hoắc Tư Ngự cô, ánh mắt thâm trầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-457-em-dau-phai-la-nguoi-ngoai.html.]
Thẩm Khanh Khanh gấp thời gian, nên chuyện thêm nữa, nhanh chóng rời .
"Đợi !"
Hoắc Tư Ngự khi cô đóng cửa, lên tiếng nhắc nhở: "Đừng quên, tối nay mời em ăn tối, nhớ về sớm nhé."
"Ok ok!"
Thẩm Khanh Khanh gật đầu qua quýt, vội vã chạy về phía thang máy.
Sau khi cô rời lâu, Lâm Tiêu cũng đến đón Hoắc Tư Ngự công ty.
Chỉ là, lúc lên xe, Hoắc Tư Ngự lệnh: "Không đến Hoắc thị, đến Bạc thị ."
"Ựa???"
Lâm Tiêu bất ngờ, "Tổng giám đốc, chúng đến Bạc thị làm gì ?"
Hoắc Tư Ngự khóe miệng nhếch lên, cảnh vật bên ngoài cửa sổ, : "Đương nhiên là chuyện làm ăn, Bạc Yến Châu trở về ?"
Anh , Lâm Tiêu nghĩ đến chuyện tối qua Bạc tổng lặng lẽ cho kéo xe .
Lập tức im miệng.
Hơn nữa, tin tức Bạc tổng trở về Hải Thành, chính báo cáo, thì tổng giám đốc nhà cũng sẽ thôi.
Bên đó Kinh Đô đầy tai mắt.
Trước khi Chủ tịch Hội đồng quản trị trở về nắm quyền công ty, bộ Hoắc thị đều do tổng giám đốc quản lý, tin tức bên Hải Thành cũng là chuyện bình thường.
Thế là, Lâm Tiêu lập tức lái xe, đưa Hoắc Tư Ngự đến Bạc thị.
Chỉ là, lúc họ đến, lúc chứng kiến Bạc Yến Châu đang thảo luận với đội ngũ lên kế hoạch về chuyện nghi thức cầu hôn.
Bạc Yến Châu thấy Hoắc Tư Ngự xuất hiện, dường như chẳng chút bất ngờ.
Còn chủ động chào hỏi: "Sao đại ca rảnh đến đây? Mời , nếu việc, đợi em bên xong việc nhé."
Thuận tiện đem đồ mà đội ngũ lên kế hoạch gửi đến, cũng đưa mặt Hoắc Tư Ngự, mời mọc: "Nếu đại ca bận, chi bằng giúp xem qua mấy phương án ."
Hoắc Tư Ngự liếc nội dung mấy 'phương án' của , phát hiện là liên quan đến cầu hôn, liền từ chối.
Dù đây cũng liên quan đến hạnh phúc của em gái cưng của , với tư cách là trai, đương nhiên quan tâm một chút.
Nếu phát hiện Bạc Yến Châu dám chút qua loa, còn thể ngăn cản, để em gái gả cho ...
Còn bản Bạc Yến Châu thì khỏi , xem xét đặc biệt nghiêm túc, mấy phương án đều do chính so sánh so sánh .
Hoắc Tư Ngự cũng thấy sự nghiêm túc của Bạc Yến Châu.
Phương án cũng xem qua, chỗ nào thể khiến bắt bẻ .
Bạc Yến Châu lo liệu chu mặt, chỉ riêng nghi thức cầu hôn đặc biệt long trọng và hoành tráng.
Không còn tưởng là đang tổ chức đám cưới!
Hoắc Tư Ngự hài lòng, cũng đặt hai phương án mà thấy nhất mặt Bạc Yến Châu, "Anh thấy đều , nhưng mà, hai cái thì phù hợp với sở thích của Sơ Nguyện hơn."
Bạc Yến Châu một lượt, nhếch miệng , : "Quả nhiên là tầm mắt của đại ca, hai cái cũng là em hài lòng nhất, quyết định như !"
Anh trao đổi với đội ngũ lên kế hoạch, bảo họ hai phương án , tiến hành một chỉnh sửa.
Đợi đội ngũ lên kế hoạch rời hết, Bạc Yến Châu mới chính thức tiếp đãi Hoắc Tư Ngự.
"Không đại ca uống gì?"
Hoắc Tư Ngự ngẩng mắt .
Phát hiện một tiếng 'đại ca', hai tiếng 'đại ca', gọi càng lúc càng trơn tru.
Trước đây còn khách sáo gọi 'Anh Hoắc' cơ.
cũng so đo một cách xưng hô, trả lời nhạt nhẽo: "Một ly Americano, đường."
Bạc Yến Châu lệnh cho thư ký chuẩn cà phê.
Sau đó chủ động chuyện.
Hoắc Tư Ngự thấy bộ dạng chờ lên tiếng , khỏi Bạc Yến Châu, "Không hỏi đến tìm làm gì ?"
Bạc Yến Châu đối diện , khóe môi khẽ nhếch, : "Đại ca tới, đương nhiên là đến chuyện làm ăn với em chứ? Tổng thể là chuyên đến thăm em chứ."
Hoắc Tư Ngự phủ nhận.
Anh cũng vòng vo, trực tiếp đưa một tệp hồ sơ.
Giọng điệu chút tình cảm : "Đây là kế hoạch dự án của Hoắc thị chúng , thể xem qua, nếu hợp thì hôm nay ký kết, hôm nay chuyển tiền!"
Bạc Yến Châu thấy lời , trong lòng nhiều hơn vẫn là cảm xúc bất ngờ.
Anh ngờ rằng, vị đại cữu tử , đánh ý định lên .
Anh vội lật xem tệp hồ sơ đó, mà : "Nếu em nhớ nhầm, Nhạc phụ dặn dò, bảo chúng em giúp đỡ mà."
Hoắc Tư Ngự thần sắc bình tĩnh, : "Đây là hợp tác đôi bên cùng lợi, ai bảo giúp đỡ ? Anh chỉ là xem danh nghĩa sắp thành em rể của , mới đem dự án cho xem qua thôi.
Người khác cố chí c.h.ế.t lấy, cũng cơ hội ! Chỉ một câu thôi, ký ký?"
Ánh mắt thâm thúy của Bạc Yến Châu đối diện với Hoắc Tư Ngự.
Nói thật, hợp đồng quả thật ký.
Dù đại cữu tử cũng thể làm mếch lòng.
vẫn xác nhận một chuyện.
Bạc Yến Châu lên tiếng hỏi: "Trước đó, cho phép em hỏi một câu, hiện giờ sống trong căn nhà do cô Thẩm thu xếp, là ý tiếp xúc với cô , bồi dưỡng tình cảm đúng ?"
Hoắc Tư Ngự thấy đột nhiên nhắc đến chuyện , khỏi nhíu mày, "Cậu hỏi cái đó làm gì?"
Bạc Yến Châu dựa sofa, thong thả : "Không làm gì cả, Sơ Nguyện lúc nào cũng canh cánh chuyện , em hỏi một chút, cũng là để cô an tâm, cứ trả lời hoặc là ."
Hoắc Tư Ngự nheo mắt, hỏi ngược : "Nếu trả lời , định ký nữa ?"
Bạc Yến Châu gật đầu, : "Phải, đúng là định ký thật... nhưng mà, em nghĩ chắc chắn sẽ trả lời là !"
"Vậy còn hỏi? Ký nhanh !"
Anh trả lời thẳng thắn, nhưng thái độ đủ để thấy ý của .
Đáp án cần cũng rõ.