Ông xã mau sủng tôi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-09-24 02:59:24
Lượt xem: 2,835

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dạ chủ động , đó là một chuyện khó khăn đến nhường nào!

Khi nóng bốc lên trong phòng tắm, vẫn còn đang cảm thán.

Miệng bàn tay bịt chặt, mồ hôi mỏng của đàn ông phía làm ướt đẫm cả vai và gáy .

“Nhỏ tiếng chút, bên ngoài .”

Biết “ nhẹ nhàng một chút chứ!

Trước mắt mờ , cuối cùng chịu nổi nữa.

“Đổi, đổi chỗ khác , nóng quá.”

“Không .”

Giọng điệu của Khương Dạ mang theo chút hoảng hốt.

Anh sẽ còn tưởng rằng ngoài chơi cùng chứ?

Tôi cam chịu đến mức còn tha thiết gì với cuộc đời mà : “Bọn họ ! Hai đó chỉ là mẫu mà Kiều Mộc tìm đến cho em vẽ thôi.”

Khương Dạ dường như sững sờ hai giây, ngay đó đổi một tư thế khác, đá văng cửa , ôm ngoài.

Anh đè xuống giường, dữ dội chặn lấy miệng .

Nếu nãy chỉ là mưa phùn lất phất, thì giờ đây chính là bão táp mưa sa.

Tôi từng nghĩ Khương Dạ mạnh mẽ đến , móng tay cào xuống lưng để từng vệt đỏ, nước mắt sắp chảy cạn .

Anh chỉ dỗ dành, mà hề dừng .

Chiếc chuông nhỏ cổ Khương Dạ, rung lên suốt cả đêm.

Mờ mịt thể thấy tiếng chim hót, bụng của đột nhiên nhẹ nhàng ấn một cái.

“Người đó cũng đến đây ?”

Ai?

Toàn mềm nhũn như bùn, căn bản đang gì, trong đầu chỉ là sự trừng phạt của quá tàn nhẫn.

“Đồ Vương Bát Đản, thêm nữa là em c.h.ế.t mất!”

“Ngoan, thêm nữa thôi.”

Ngày hôm ngủ đến mặt trời lên cao mới tỉnh dậy.

Khương Dạ còn ở đó.

Tôi đau lưng mỏi gối, ườn giường một lúc lâu, đột nhiên nhận điện thoại của Kiều Mộc.

Tôi cố gắng chống dậy máy.

Đầu dây bên truyền đến tiếng “chậc chậc” của cô .

“Nghe hai mẫu của , hạnh phúc lắm ?”

Nhớ thảm cảnh đêm qua, da đầu tê dại.

Đàn ông lâu động phòng thì nên trêu chọc.

Người đàn ông “ chứng nghiện” thì càng đụng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ong-xa-mau-sung-toi/chuong-9.html.]

Sự im lặng của , khiến Kiều Mộc nhịn bật .

“Được thôi, còn mượn khác để diễn một màn khích tướng, thế? Chẳng lẽ đây ly hôn cũng là vờn cá cắn câu!”

Nghe mấy chữ cuối cùng, đầu óc mới tỉnh táo một chút.

, đơn ly hôn!

Tôi nhanh chóng xuống giường đến bàn trang điểm, phát hiện tờ đơn thỏa thuận ly hôn đêm qua đặt bàn biến mất.

--- 14 ---

Phản ứng đầu tiên của Khương Dạ lấy mất.

chuyện thật sự quá khó xử, rõ ràng đêm qua còn mật như , chớp mắt ly hôn.

Tôi dám nghĩ sẽ thế nào.

Tôi dứt khoát trang điểm một chút, đến công ty của Khương Dạ.

Đây là đầu tiên đến tập đoàn Khương Thị, nhưng nhân viên lễ tân nhận , chủ động đưa đến văn phòng Tổng giám đốc.

Thư ký Khương Dạ đang ở trong văn phòng, bảo tự .

Tôi chút do dự, sợ làm phiền làm việc.

nghĩ , làm phiền thì chứ? Tôi là vợ mà.

Tôi gõ cửa hai cái, mạnh tay đẩy cửa .

Trên chiếc ghế sofa hình chữ L chỉ Khương Dạ, mà còn cả nhóm bạn của .

Nghe thấy động tĩnh, mấy đồng loạt sang.

Đối diện với ánh mắt của , ánh mắt bình lặng gợn sóng của Khương Dạ khẽ d.a.o động, dậy về phía .

“Sao tự nhiên đến đây?”

Những lời chuẩn sẵn đường , khi tiếp xúc với thái độ ôn hòa của Khương Dạ, rụt rè đôi chút.

Theo lý mà , nếu thấy đơn thỏa thuận thì hẳn sẽ tức giận chứ?

Anh thấy ?

“Nếu chị dâu ở đây, chúng làm phiền nữa nhé.”

Mấy bạn của Khương Dạ ăn ý dậy.

Chỉ là ánh mắt bọn họ chút kỳ lạ.

Cứ như đang một cô ả lăng nhăng .

Tôi cảm thấy khó chịu, đợi bọn họ rời , trực tiếp hỏi Khương Dạ: “Sáng nay , thấy gì bàn trang điểm của em ?”

Khương Dạ đang rót cho , ánh mắt cụp xuống, che giấu cảm xúc trong đáy mắt.

Anh vẫn bình tĩnh như : “Em làm mất thứ gì ?”

Tôi cẩn thận quan sát.

Vẫn điều gì khác thường.

Có lẽ là giúp việc trong nhà cẩn thận dọn .

Tôi lắc đầu, đổi ý hẹn ăn.

Ăn xong trở về nhà, thể khỏi phòng ngủ.

Loading...