Ông xã mau sủng tôi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-09-24 02:59:22
Lượt xem: 2,446

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, đợi nửa phút, Khương Dạ vẫn phản ứng.

Anh với ánh mắt lơ đãng, lông mày cau chặt, cứ như chìm đắm trong thế giới của riêng để tiêu hóa cảm xúc.

Đau khổ, giằng xé, buông bỏ.

Cuối cùng, dậy, ánh mắt thờ ơ , mím chặt môi hỏi: “Đây chính là chuyện em với ?”

Tôi kịp phản ứng.

Lại anhcứng nhắc :

“Nếu khách, thì tiếp đãi cho .”

“…”

Lời , chỉ

Mấy bạn của cũng sững sờ.

“Anh Dạ, … đúng là một chính thất rộng lượng mà.”

Mấy thì thầm:

“Thế còn cần ngoài chơi đủ mới về nhà ? Đây là trực tiếp đưa về nhà chơi luôn !”

Môi giật giật, hận thể tát Khương Dạ hai cái thật mạnh.

Tôi tức c.h.ế.t .

Vậy mà vẫn cố nặn một nụ tươi tắn với .

“Vâng ông xã, em nhất định sẽ tiếp, đãi, , các, vị, khách của em!”

Tốt lắm!

Cái đồ đàn ông c.h.ế.t tiệt thích giả vờ, xem còn định nhịn đến bao giờ!

--- 10 ---

Trong phòng, hai đàn ông do Kiều Mộc sắp xếp, cao lớn sừng sững ở cửa.

Không lâu , bọn họ đều cởi áo ngoài.

Sau đó nghênh ngang đến mặt .

“Chị ơi, bắt đầu từ ạ?”

Sự chú ý của đặt ở căn phòng bên cạnh của Khương Dạ.

Nhìn thấy cảnh , vô cùng kinh ngạc.

Người mà Kiều Mộc tìm đúng là hoang dã y như cô .

“Đừng bậy, đừng bậy, mặc , mau mặc .”

Tôi cảm thấy bọn họ lẽ hiểu lầm, lập tức giải thích.

“Các chỉ cần diễn cho xem thôi, cần làm thật.”

Tổng giám đốc Kiều chị vẽ khỏa , bảo chúng em cởi hết quần áo .”

“Chị thích tư thế nào, chúng em đều thể hết lòng phối hợp.”

Tôi: “…”

Hóa chỉ nghĩ bậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ong-xa-mau-sung-toi/chuong-7.html.]

“Chị hài lòng với vóc dáng của bọn em ?”

Hài lòng thì cũng hài lòng.

Chỉ là…

Tôi khẽ ho một tiếng, ánh mắt lướt qua gương mặt bọn họ một vòng, hỏi: “Kiều Mộc hẳn là dặn các lời đúng ?”

Hai gật đầu.

“Vậy hai thể hôn một cái ?”

“… Hả?”

Cũng gây chút động tĩnh chứ?

Chúng đây lâu như , căn phòng bên cạnh vẫn chút phản ứng nào.

Hai thấy mắt cứ liếc ngang liếc dọc sang bên cạnh, nhanh chóng hiểu ý .

Bọn họ điều mà : “Hiểu , bảo đảm thành nhiệm vụ!”

Một phút .

Hai mẫu nhỏ bắt đầu đùa giỡn “vô tư” với .

Không lâu khiến khí mờ ám trong phòng tăng vọt.

Tôi kẹp giữa màn biểu diễn của hai diễn viên diễn xuất thần, chọc mấy .

Rất nhanh, cửa phòng gõ.

Khương Dạ tóc ướt sũng ở cửa, ánh mắt cụp xuống, như một chú cún con đáng thương.

Trong tay còn bưng đĩa trái cây cắt, gì, mà chỉ lẳng lặng ngắm .

Mũi, má, xương quai xanh.

Nhìn thấy chiếc áo khoác ngoài mỏng như cánh ve của , ánh mắt tối vài phần.

Tôi cảm thấy vẻ tức giận nhưng dám của , thật sự buồn .

Tôi trêu chọc :

“Có chơi cùng ?”

Vẻ trấn tĩnh mà Khương Dạ cố gắng giữ mặt, suýt chút nữa thể kìm nén .

Ngón tay nắm chặt cái đĩa sứ, thản nhiên : “Tôi mượn phòng tắm của em một lát.”

Lại mượn.

Tóc ướt sũng như , mùi sữa tắm quen thuộc, thực sự nghĩ tắm xong ?

cũng vạch trần.

Tôi nghiêng : “Vào .”

Khương Dạ trong tay chỉ đĩa trái cây, mà còn cầm một cái túi nhỏ đựng gì.

Vào nhà xong, ánh mắt sắc bén về phía hai đàn ông đang ghế sofa.

Hai chơi mệt, đang đỏ bừng mặt, quần áo xộc xệch thở dốc.

Nhìn thấy ga trải giường cũng làm xáo trộn, nắm đ.ấ.m siết chặt .

Mãi một lúc lâu mới thu ánh mắt đáng sợ, phòng tắm.

Loading...