Ông ngoại - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-09 01:53:51
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi kể cho về việc ông nội mang theo một túi ảnh di vật.

Mẹ cũng : "Ông ngoại con là cẩn thận, những điều trong lòng, nhưng luôn làm những việc khiến khác cảm động."

Mẹ , đây khi học trung học cơ sở ở thị trấn.

Hồi đó gia đình nghèo, đồng hồ.

Mẹ chỉ thể dựa độ sáng của trăng để khi nào nên học.

Lúc đó vẫn bộ.

Một , trăng vô cùng sáng.

Mẹ đánh giá sai thời gian nên vội vàng thu dọn đồ đạc để học.

Trên đường , gặp một tài xế xe lén lút gọi .

Mẹ sợ hãi chạy đến trường, nhưng phát hiện cổng trường mở.

Lạnh và sợ hãi, ở cổng trường lâu cho đến khi trời sáng.

Khi về nhà, kể chuyện cho ông bà ngoại.

Ông ngoại bán bút máy và xe đạp mới của .

Đổi lấy một chiếc đồng hồ cho .

Mẹ thích ăn táo, ông dùng hạt táo để ươm một cây non tại nhà.

Lúc đó trình độ văn hóa của ông còn hạn chế.

Ông rằng cây non mọc từ hạt táo thể trở thành cây táo.

ông vẫn chăm sóc cây non đó hơn một năm.

Cho đến khi cây con cừu ăn mất.

Mẹ còn kể, khi sinh em trai, ông bà ngoại còn lo lắng hơn cả ...

Mẹ , nhớ bà ngoại.

 【Nếu bà ngoại sẽ sớm như thì nên đưa bà ngoài xem thế giới bên ngoài từ lâu .】

 【Lúc đó luôn nghĩ rằng chúng còn nhiều thời gian để ở bên .】

 【 thật sự , con thể bất cứ lúc nào.】

 【Minh, con là đứa trẻ ngoan, con hiếu thảo hơn , lương tâm hơn .】

 ......

Mẹ nhớ bà ngoại quá.

Tôi bỗng nhiên hối hận vì đưa cùng.

Ít nhất lúc , thể đưa tay để ôm .

Nhiều điểm tham quan ở Bắc Kinh đặt .

Cộng với lý do là ngày lễ.

Nhiều nơi kín chỗ, thể đặt .

Tôi chỉ thể chọn một vài nơi dễ đặt chỗ.

Dẫn ông tham quan.

Chụp đủ kiểu ảnh cho ông gửi cho bố xem.

mỗi ngoài, đều mang theo máy tính.

Trong giờ ăn, xem qua các vấn đề công việc.

Ông ngoại chút thương xót : "Có máy tính cũng , làm trở nên dễ dàng hơn."

"Càng dễ dàng thì càng làm nhiều, đến kỳ nghỉ cũng thể nghỉ ngơi."

Tôi : "Bây giờ ngành nghề đều như , ít thể nghỉ lễ trọn vẹn."

"Ít nhất cũng nghỉ 8 ngày, làm ."

Ông ngoại khổ: "Dương Dương cũng nghỉ ?"

"Học sinh nghỉ ?"

Tôi xem lịch trình: "Nó 2 ngày nghỉ ngày 7 và 8, lúc đó con sẽ đưa ông đến trường của nó dạo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ong-ngoai/chuong-5.html.]

"Được, lâu gặp Dương Dương."

Khi em trai học đại học, nó luôn theo thầy thực tập nghiên cứu.

Mùa hè, nó ở trường để làm thí nghiệm.

Chỉ dịp Tết mới gặp .

Chúng thể liên lạc qua điện thoại, nhưng ông ngoại sử dụng điện thoại thông minh.

Đối với ông, cơ hội tương tác với em trai càng ít hơn.

, ông càng nhớ em trai hơn.

Cả hai chúng đều ông nuôi nấng từ nhỏ.

Tình cảm của ông dành cho chúng tự nhiên cũng sâu đậm hơn nhiều.

Cuối cùng ông ngoại cũng già.

Đến ngày thứ năm, ông cảm thấy mệt mỏi.

Chúng định nghỉ ngơi ở nhà.

Căn hộ thuê ở tầng 17.

Nhìn ngoài cửa sổ, thể thấy đường ray xe lửa.

Ông ngoại đeo kính lão, cúi cửa sổ ngoài.

Lúc đó mới phát hiện ông một cuốn nhật ký dày cộp.

Cuốn sổ cũ, nhưng bảo quản .

ngay bên cạnh tay ông.

Ông ngoài, thỉnh thoảng vài câu.

Thấy ông, ông mỉm cất cuốn sổ : "Ông cho bà ngoại của con."

"Khi ông chết, nhớ bảo con đốt cuốn sổ cho ông."

"Bà ngoại con chữ, đến lúc đó ông sẽ cho bà ."

Tôi lấy những bức ảnh chụp trong vài ngày qua trong điện thoại: "Đến lúc đó, con sẽ in tất cả cho bà ngoại xem."

Ông ngoại hình ảnh của trong điện thoại, mỉm : "Những bức ảnh trông tươi tắn, thể dùng làm ảnh cũ."

Trong tiếng địa phương của chúng .

Ảnh cũ là ảnh tang lễ.

Ánh mắt dừng ở một bức ảnh.

Hôm đó khi đến Quảng trường Thiên An Môn, với ông ngoại đừng mang theo túi xách.

Không mang túi xách sẽ xếp hàng nhanh hơn.

Nếu túi xách thì sẽ kiểm tra.

Ông nhớ điều đó.

Ông cất bức ảnh của bà ngoại chuẩn sẵn cặp sách.

Trên đường về, sợ ông sẽ buồn nên dùng AI để tạo một bức ảnh ông ngoại và bà ngoại Quảng trường Thiên An Môn.

Ông ngoại thích bức ảnh .

Ông yêu cầu in .

Ông treo nó trong nhà.

Nhìn một ông lão già nua về chuyện khi qua đời như thể đang trò chuyện bình thường.

Trái tim cảm thấy khó chịu.

Ở quê hương chúng một phong tục.

Khi già còn sống, họ sẽ đặt làm quan tài vặn với , để ở nhà.

Quan tài của bà ngoại sử dụng.

Chỉ còn quan tài của ông ngoại để ở nhà.

ai cũng sẽ già và c.h.ế.t nhưng khi ông , vẫn cảm thấy khó chịu.

Tôi vô thức cảm thấy ông thể chết, ông ngoại sống mãi mãi.

Loading...