Đồng thời hy vọng thể sớm ly hôn với chồng.
Tôi ở bên ông chủ.
Không chỉ vì thích ông chủ, mà còn vì ông chủ là một chỗ dựa vững chãi.
Tôi cảm thấy dựa dẫm khác gì sai trái.
Trước đây chỉ là giả vờ thanh cao, cảm thấy khác cho tiền là đang sỉ nhục .
Chỉ tiền mới là thứ thấy , chạm .
Ông chủ chỉ thể bảo vệ , mà còn thể cho tiền, chỉ nắm giữ thật chặt trái tim .
Từ đó về , mối quan hệ giữa ông chủ và bước sang một giai đoạn khác.
Chúng ở trong căn phòng tối tăm của , giữ vững ranh giới cuối cùng, làm những chuyện mật...
Chưa đột phá ranh giới cuối cùng khiến ngứa ngáy khó nhịn, đồng thời vạn phần mong đợi.
Một tháng , chồng lóc gọi điện thoại cho .
Bà chồng ngoài đ.á.n.h bạc, thua sạch sành sanh tiền .
Mẹ chồng để cứu con trai dồn hết cả tiền tiết kiệm của đó.
Bà bảo đưa tiền, nếu hai bàn tay của chồng sẽ chặt đứt.
Tôi lập tức cúp điện thoại.
Chỉ hận của sòng bạc bán thẳng sang Myanmar cho .
Mẹ chồng gọi thêm vài cuộc điện thoại nữa, đều chặn sạch.
Tôi đem chuyện với ông chủ.
Ông chủ là do bạn làm.
Tôi tràn đầy lòng cảm kích.
Đồng thời cũng cảm thấy, ông chủ thực sự nguy hiểm.
Tuyệt đối đừng nên đắc tội ông chủ.
Buổi tối, khi ông chủ hôn , với : "Ở bên một đêm nhé, ?"
Tôi thẹn thùng gật đầu...
Ở bên ông chủ khiến cảm nhận niềm vui mất từ lâu.
Kỹ thuật của , còn quan tâm đến cảm nhận của .
Tôi càng thêm thích , thậm chí đối với còn nảy sinh một thứ thể gọi là tình mẫu tử.
Tôi và ông chủ bước giai đoạn yêu đương ngọt ngào.
Tuy nhiên phát hiện ông chủ chút sở thích kỳ quái.
Anh thích uống sữa .
Tôi cảm thấy bệnh hoạn.
ông chủ cho nhiều, nên bệnh cũng quan tâm.
Anh chỉ cho tiền, đang học tiếng Anh, còn bảo cần làm việc nhà nữa, tìm giúp việc theo giờ đến làm, để chuyên tâm học tập và chăm con.
Anh còn khuyến khích học tiếng Anh, như lựa chọn cũng sẽ nhiều hơn.
Y hệt như những gì bạn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ong-chu-muon-mua-sua-cua-toi/chuong-6.html.]
Không lâu , chồng liên lạc với .
Trong điện thoại, lóc t.h.ả.m thiết, sai , khi rời mới như thế nào.
Tôi trực tiếp cúp điện thoại.
Vẫn là câu đó, đương nhiên ly hôn, nhưng nếu ly thì cũng chịu, tuyệt đối sẽ bao giờ nữa.
Chồng đổi một điện thoại khác nhắn tin cho , sẵn sàng ly hôn với , nhưng gặp mặt để bàn chuyện ly hôn.
Có thể ly hôn đương nhiên là ly hôn hơn, để bao giờ còn dính dáng gì đến nữa.
Chồng và chồng cho thấy sự giả tạo và hèn hạ của nhân tính, sẽ bao giờ ở bên cạnh những điều kiện kinh tế như chồng nữa, vì quá đáng sợ.
Tôi nhờ ông chủ cùng , vì sợ chồng và chồng sẽ làm hại .
Ông chủ còn gọi thêm hai vệ sĩ cùng chúng .
Trở về căn nhà thuê năm nào, thực sự cảm thấy như qua mấy đời .
Lúc mới bắt đầu ở bên chồng cũng những ngày tháng ngọt ngào.
Giống như cái gọi là "tình yêu nhà trọ" mạng thường .
Hồi đó thực sự đối xử với , cũng thực sự thích .
Sau khi mang thai, chúng kết hôn.
Sau đó chính là cuộc sống địa ngục.
Bây giờ môi trường bẩn thỉu, bừa bộn trong căn phòng, đều thể hiểu nổi chính lúc đó, tại chọn một đàn ông điều kiện như .
Tôi vốn xinh , nhiều theo đuổi.
từ nhỏ thiếu thốn tình thương, cha trọng nam khinh nữ, học hành , nghiệp cấp hai ngoài làm thuê, Tết về nhà, cha bắt lấy chồng để đổi lấy tiền sính lễ cho em trai.
Tôi đồng ý, họ nhốt .
Phải đến khi giả vờ đồng ý lấy chồng, họ còn nhốt nữa, mới trốn thoát .
Tuy nhiên giấy tờ của cũng họ giữ hết.
Sau vẫn làm chứng minh nhân dân.
Tôi khát khao ấm gia đình.
Có thể đến công ty chồng làm việc cũng là do thực sự tìm công việc gì hồn, lúc làm mẫu triển lãm xe, quen một ở công ty chồng, giới thiệu công việc cho .
Mà cũng chỉ là một lễ tân, bình thường chỉ là tiếp đón khách khứa.
Sự đổi của chồng lớn.
Anh mất một bàn tay.
Mẹ chồng cũng mất một bàn tay.
Trông thật dị dạng và quái dị.
Cả vô cùng sa sút, suy sụp, mặt còn những vết bầm tím.
Nhìn thấy , như thấy cứu tinh.
Vừa bước tới, quỳ xuống, đau khổ lóc : "Vợ ơi, đây là của hu hu! Anh sai , thực sự sai !"
Vừa , bắt đầu điên cuồng tát mặt .
Anh chỉ một tay, chỉ thể tát một bên mặt, nhanh biến thành một cái đầu heo.
Lúc , chồng cũng quỳ xuống: "Tiểu Vũ, đây đều là của chúng , là của mụ già , đều là khích bác quan hệ vợ chồng của hai đứa, đáng c.h.ế.t, thực sự đáng c.h.ế.t!"