Một tuần sau trận tập kích.
Khải Minh đang họp khẩn với đội đặc nhiệm, bản đồ toàn bộ mạng lưới Black Wing được trải rộng trên bàn, từng chấm đỏ hiển thị cứ điểm còn lại.
“Chúng còn một căn cứ cuối, dưới lòng đất.
Nếu ta không triệt tiêu, sẽ còn nhiều đứa trẻ như Thiên Bảo bị săn đuổi.”
Tối hôm đó. Trời mưa.
Vy ôm bụng ngồi đọc truyện cổ tích cho Thiên Bảo. Bé dụi vào n.g.ự.c cô:
“Mẹ Vy là siêu nhân.
Ba là siêu anh hùng.”
Vy mỉm cười, nhẹ nhàng áp tay lên bụng.
“Còn em bé trong này… là công chúa xinh đẹp. Hoặc một hoàng tử phiền phức như ba con.”
23:15 – Điện thoại Khải Minh reo gấp.
“Chúng bắt đầu di chuyển.
Một tín hiệu nhiễu vừa được phát đi từ biệt thự.
Chúng biết vị trí của Vy.”
Khải Minh đập vỡ ly rượu trên tay, lao ra khỏi phòng.
00:05 – Căn biệt thự mất điện.
Vy giật mình tỉnh dậy.
Toàn bộ đèn đều tắt.
Một giọng nói từ hệ thống vang lên:
“Phu nhân… có kẻ đột nhập.
Khuyến nghị ẩn nấp hoặc thoát thân ngay lập tức.”
Vy nắm tay Thiên Bảo, lao tới tủ bí mật, mở cửa hầm ngầm.
00:30 – Trong hầm trú ẩn.
Vy đau bụng dữ dội. Nước ối vỡ.
Thiên Bảo hoảng loạn:
“Mẹ ơi mẹ bị sao vậy ạ!!”
“Thiên Bảo… đừng khóc… gọi ba con… ba sẽ tới…”
“Nhưng không có sóng…”
01:00 – Trên đường.
Khải Minh lái xe như điên. Mưa như trút nước.
Bộ đàm rít lên:
“Anh phải chọn.
Một đội sẽ cầm chân bọn đột nhập.
Nhưng nếu vào cứu sớm… chỉ có thể bảo vệ một người.”
Tim anh như bị xé đôi.
“Nếu chỉ cứu được một người…
Hãy cứu vợ tôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/om-tron-hanh-phuc/chuong-31-tran-danh-cuoi-va-cuoc-sinh-no-trong-dem-mua.html.]
“Anh chắc chứ?”
“Tôi thề… con tôi sẽ được bảo vệ bởi người cha mạnh nhất hành tinh.
Nhưng vợ tôi… nếu mất, tôi sẽ không sống nổi.”
01:20 – Hầm trú.
Cửa hầm bị phá tung.
Vy ôm bụng, thở gấp. Máu tràn xuống đùi.
Ba tên đột nhập bước vào – mặt đầy sẹo, tay cầm súng.
Thiên Bảo lao ra chắn trước mẹ.
“Đừng chạm vào mẹ tôi! Ba tôi sẽ đến!”
Đoàng!
Một tiếng s.ú.n.g vang lên.
Tên đầu tiên gục xuống.
Khải Minh xuất hiện, toàn thân ướt sũng, mắt đỏ rực máu.
“Mẹ nó… chạm vào vợ tao, tao tiễn tụi mày xuống địa ngục!”
02:05 – Trong phòng y tế khẩn cấp.
Vy được đưa vào phòng sinh lưu động.
Máy móc kêu loạn. Cô thở dốc, mồ hôi đẫm trán.
“Khải Minh… đừng… đừng rời khỏi em…”
“Anh ở đây. Luôn ở đây.
Vy, em phải mạnh mẽ lên.
Vì anh. Vì con…”
02:36 – Tiếng khóc đầu tiên vang lên.
Một bé gái. Khỏe mạnh.
Vy mỉm cười, mắt nhòa lệ:
“Công chúa của mẹ…”
Khải Minh siết c.h.ặ.t t.a.y cô, môi run run:
“Em giỏi lắm.
Em… là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh.”
03:00 – Đội đặc nhiệm báo tin: Black Wing bị tiêu diệt hoàn toàn.
Không còn nguy hiểm nào nữa.
Sáng hôm sau.
Căn biệt thự mở cửa đón ánh nắng đầu tiên sau chuỗi ngày đen tối.
Vy nằm ôm con gái trên giường, Thiên Bảo ngồi cạnh, vẽ nguệch ngoạc:
“Ba ơi! Con vẽ cả nhà mình nè! Mẹ, ba, con và em bé.
Con đặt tên em là… Hy Vọng.”
Khải Minh bật cười, nhìn bức tranh rồi ôm cả ba mẹ con vào lòng:
“Hy Vọng… là điều em mang đến cho đời anh.
Còn ba… sẽ ôm trọn hạnh phúc này mãi mãi.”