Nữ Y Sĩ Nông Môn Bị Chiến Thần Vương Gia Cưỡng Liêu Đi - Chương 58: Thực Đơn

Cập nhật lúc: 2025-09-27 08:02:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi Lâm Kiều An từ trong phòng bước , nàng một bộ váy màu xanh nhạt, mái tóc tết b.í.m lớn vắt một bên vai, quả nhiên khác hẳn với trang phục , nhất thời khiến Sở Diệp Thần ngẩn .

Đối với bộ trang phục , Lâm Kiều An vô cùng hài lòng. Sống hai kiếp, đây là kiểu tóc nàng luôn thử, y phục cũng là theo kiểu dáng yêu thích, nàng tự vẽ mẫu nhờ Diệp Tinh tìm làm .

Ở hiện đại, vì công việc tiện lợi, bất đắc dĩ nàng để tóc ngắn. Còn khi xuyên đến đây, nàng bận rộn chăm con thì cũng bận kiếm tiền, càng đến thời gian rảnh rỗi mà dạo phố.

Giờ đây khó khăn lắm mới thời gian dạo, còn một nam tử tuấn mỹ như bầu bạn, tự nhiên mặc y phục nhất của . Sau khi bước , thấy ánh mắt ngẩn ngơ của Sở Diệp Thần, Lâm Kiều An bất giác đến mặt , xoay một vòng.

Sau đó nàng hỏi: “Kiểu trang phục thế nào? Đi dạo phố cùng , liệu khiến mất mặt ?”

Sở Diệp Thần lúc mới hồn, ngượng ngùng : “Bộ y phục , nàng mặc lên vô cùng , nàng cứ mặc thế , hợp với nàng!” Nghĩ đến điều gì, tiếp: “Thật , Kiều An, …”

Dường như nhận Sở Diệp Thần gì, Lâm Kiều An vội vàng ngắt lời: “Chẳng sẽ đưa dạo phố ? Muộn , e rằng các thương nhân đều về nhà hết.”

Trên xe ngựa, nội tâm Lâm Kiều An vô cùng phức tạp. Nàng đối mặt với thế nào. Gần ba tháng trời, họ luôn ở bên . Mấy ngày nay, xung quanh đột nhiên vắng bóng , chỉ Tiểu Thần Hi quen, mà ngay cả nàng cũng , nửa đêm ngủ , còn thỉnh thoảng nhớ đến .

Nàng , lẽ lòng . Thế nhưng, cho đến tận bây giờ, nàng vẫn rốt cuộc là ai, cũng trong nhà thê . Bởi lẽ, ở cổ đại, con em gia đình quyền quý thường thể kết hôn sinh con từ mười mấy tuổi. Những điều khiến nàng dám đến gần.

Hơn nữa, dù nàng để tâm những điều đó, nhưng thế giới của quá nguy hiểm. Nàng chỉ một , nàng còn Thần Hi. Nàng khao khát một cuộc sống an bình yên, chứ sa những cuộc tính toán, c.h.é.m g.i.ế.c ngừng mỗi ngày.

Thế nhưng, dù , nàng vẫn kìm lòng mà tiến gần về phía . Hắn dường như là một tấm lưới khổng lồ, giăng giữ nàng thật chặt.

Đợi đến khi xe ngựa đến phố, lúc là giữa trưa, Diệp Phong và Diệp Tinh, hai đánh xe, cẩn thận mà dừng xe ngựa tại Vọng Nguyệt Lâu, tửu lầu lớn nhất kinh đô hiện nay.

Hai trong xe ngựa trầm mặc suốt dọc đường, lúc Sở Diệp Thần cuối cùng cũng tìm lời để : “Đã giữa trưa , xuống ăn chút gì . Vọng Nguyệt Lâu là tửu lầu lớn nhất kinh đô, đến nay lịch sử hàng trăm năm , các món ăn ở đây cũng làm ngon.”

Lâm Kiều An vén rèm xe, quả nhiên, một tửu lầu ba tầng mang phong cách cổ xưa sừng sững mắt. Lúc đang là giữa trưa, ăn uống tấp nập dứt.

Hai xuống xe ngựa, lập tức tiểu nhị với gương mặt tươi chạy đón: “Mấy vị khách quan, xin hỏi quý vị dùng bữa cần trọ ?”

Diệp Tinh ném một thỏi bạc qua, : “Tìm cho chúng một nhã gian gần cửa sổ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nu-y-si-nong-mon-bi-chien-than-vuong-gia-cuong-lieu-di/chuong-58-thuc-don.html.]

“Dạ , mấy vị khách quan xin mời lên lầu.” Sau đó, tiểu nhị dẫn mấy về phía nhã gian lầu.

Nhã gian ở tầng ba. Sau khi nhã gian, tiểu nhị chu đáo rót cho mấy , đưa thực đơn : “Quý vị, xin xem quý vị cần dùng gì?”

Sở Diệp Thần nhận lấy thực đơn, đó chuyển tay đưa cho Lâm Kiều An: “Nàng xem nàng ăn gì?”

Lâm Kiều An nhận lấy, thực đơn liền ngớ . Nàng nhận tất cả chữ thực đơn, nhưng những món ăn là gì thì nàng , bởi vì tên món ăn đều là những cái tên như Kim Ngọc Mãn Đường, Thúy Liễu Đề Hồng, Ngọc Thụ Quải Kim Tiền, Phượng Hoàng Hỉ Nghênh Xuân.

Cuối cùng nàng đành trả thực đơn cho tiểu nhị, căn dặn: “Chúng bốn dùng bữa, hãy mang lên sáu, bảy món đặc trưng của quán , cần đủ cả món mặn và món chay, đó thêm một hồ rượu ngon.”

“Dạ , mấy vị khách quan xin đợi một lát, món ăn sẽ lên ngay ạ.” Sau đó tiểu nhị rời khỏi bao gian.

Sau khi tiểu nhị rời , Lâm Kiều An xuống cạnh cửa sổ, tâm trạng , uống một ngụm than phiền: “Tên món nào cũng ho như , nhưng rốt cuộc là làm từ rau thịt thì !”

Sở Diệp Thần đối diện Lâm Kiều An, xong lời nàng, mỉm giải thích:

“Vừa đó là thực đơn trong các bao gian ở đây. Những thể dùng bữa trong bao gian đều bình thường. Những món ăn đó, trong các gia đình quyền quý, cơ bản đều . Để cầu một sự hỷ khí, cát tường, cũng như để thể hiện nấu và ăn đều tài hoa.”

nếu là từ những nơi khác đến thì ? Ta từng nàng , Ly Nguyệt cũng ít ngoại bang. Nàng bảo họ làm mà gọi món? Không đến ngoại bang, ngay cả từ những vùng khác của Ly Nguyệt cũng chắc . Hơn nữa, món cho cơ thể, món họ thể ăn , vạn nhất ăn nhầm, nhẹ thì bệnh nặng, nặng thì mất mạng.”

Lời dứt, chỉ Sở Diệp Thần, mà cả Diệp Phong và Diệp Tinh ở một bên cũng ngẩn . Họ sống ở kinh đô lâu như , nhưng từng nghĩ đến điều . “Vậy Kiều An cho rằng nên làm thế nào?”

“Tên món ăn thể đặt cho hơn một chút để cầu may mắn và cát tường, nhưng ít nhất cũng cho khác món đó làm từ gì. Hơn nữa, ai nên ăn, ai thể ăn nhiều, những thể chất khác thì giống . Ta nghĩ nhất là mỗi món ăn đều nên kèm theo hình vẽ, ngay cả những chữ Ly Nguyệt cũng thể một cái là nhận đây là món gì.”

Lời dứt, mắt ba tại chỗ đều sáng lên. Còn Lâm Kiều An xong, liền xuống đường phố bên từ cửa sổ nhã gian, vặn thể cảnh. Lúc đến, trong lòng nàng đang bận nghĩ chuyện nên kịp ngắm kỹ cảnh tượng kinh đô Ly Nguyệt.

Lâm Kiều An những nơi khác thế nào, nhưng lúc nàng thấy là một cảnh tượng náo nhiệt, tiếng rao hàng của thương nhân ven đường vang lên ngớt, các cửa hàng bày bán đủ loại hàng hóa đầy ắp. Có thể thấy, đương kim tại vị giả đang cai trị Ly Nguyệt khá .

“Xem , Hoàng thượng Ly Nguyệt chúng trị vì phương, ít nhất từ nơi đây xuống, đều là cảnh náo nhiệt và phồn hoa.”

“Đây là kinh đô Ly Nguyệt, chân Thiên tử, nơi chúng đang là nơi phồn hoa náo nhiệt nhất cả kinh đô. Thế nhưng, trong kinh đô vẫn còn nhiều nghèo đói đủ ăn, áo đủ mặc, ít trẻ con hành khất. Chỉ là họ thể đến nơi , một khi phát hiện, nhẹ thì xua đuổi, nặng thì đánh đập dã man.”

Loading...