Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 426: Rời Khỏi Phủ Hữu Tướng 1
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:52:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ai?” Tiêu Thanh Đồng sợ hãi run rẩy, chiếc màn thầu trong tay rơi xuống đất.
“Đừng lên tiếng.” Nam nhân kiềm chặt cổ nàng đe dọa.
Tiêu Thanh Đồng lập tức giơ hai tay lên, “Ta lên tiếng, ngươi đừng… đừng g.i.ế.c .”
Nam nhân thấy nàng hợp tác như , do dự một lát buông tay.
Tiêu Thanh Đồng đầu , kinh ngạc : “Tần Xuyên ca ca, là ?”
Nói xong thấy đúng, nàng chớp chớp mắt, lập tức đổi cách , “Phải , làm Hoàng đế, bây giờ nên gọi là Hoàng thượng, đúng ?”
Triệu Tần Xuyên lạnh lùng liếc nàng một cái, khóa cửa trong nhà, trả lời câu hỏi của nàng.
Tiêu Thanh Đồng lon ton theo, đột nhiên bụng “cồn cào” kêu một tiếng, nàng nhặt chiếc màn thầu đất.
Trong phòng chỉ một chút ánh nến yếu ớt, chỉ một canh giờ nữa, cây nến đó sẽ cháy hết.
Triệu Tần Xuyên ngờ đích nữ phủ Hữu Tướng sống trong một nơi hẻo lánh, sơ sài và ẩm thấp đến , cũng thấy đáng chê.
Tiêu Thanh Đồng phủi bụi chiếc màn thầu, đưa một cái về phía y: “Hoàng thượng, ngài ăn ?”
Danh xưng chạm nỗi đau của Triệu Tần Xuyên, Triệu Tần Xuyên mặt lạnh, trầm giọng : “Đừng gọi là Hoàng thượng.”
Việc Thái tử Triệu Cẩm Xuyên đăng cơ, những ngày , y nhận tin tức.
Đó là Hoàng vị của y, nhưng Triệu Cẩm Xuyên dường như tốn chút sức lực nào đoạt lấy, còn vạn dân kính ngưỡng, dựa cái gì?
Dựa cái gì mà vị trí y khổ công mưu tính nhiều năm mới đạt , Triệu Cẩm Xuyên dễ dàng ?
Vì sự khác biệt giữa đích xuất và thứ xuất ? Y cố chấp tin tà.
Tiêu Thanh Đồng y dọa sợ, lắp bắp một lúc, mới thăm dò hỏi: “Vậy tiếp tục gọi là Tần Xuyên ca ca nhé?”
Đối với danh xưng , Triệu Tần Xuyên hề để bụng.
Triệu Tần Xuyên chiếc màn thầu trong tay nàng, cầm lấy định cắn nhưng chê đó dính bụi.
Tiêu Thanh Đồng : “Không , phủi sạch , ăn mà.”
Để chứng minh là thể ăn , nàng há miệng cắn một miếng thật lớn.
Triệu Tần Xuyên thấy nàng ăn ngon miệng, chùi chùi quần áo, lúc mới miễn cưỡng đưa miệng cắn.
Dù y cũng đói suốt ba ngày, cho dù là Hoàng thượng, cũng thể chịu nổi.
Tiêu Thanh Đồng : “Tần Xuyên ca ca, là Hoàng thượng ? Sao đến đây canh ba nửa đêm thế ?”
Đôi mắt nàng đảo một vòng, mừng rỡ : “Ôi! Chàng đến thăm , đúng ? Thanh Đồng Tần Xuyên ca ca là nhất mà.”
Triệu Tần Xuyên liếc vẻ ngây thơ khờ khạo của nàng, : “Dù nàng cũng là đích nữ phủ Hữu Tướng, nàng cách nào đưa ... đưa khỏi thành ?”
“Đưa khỏi thành?” Tiêu Thanh Đồng kinh ngạc , “Chàng khỏi thành làm gì? Chàng là Hoàng thượng, nên về cung chứ!”
Triệu Tần Xuyên nàng chuyện logic rõ ràng, tự mâu thuẫn với bản , y dò xét nàng, : “Bây giờ nàng điên nữa ?”
“Hây!” Tiêu Thanh Đồng ngốc nghếch một tiếng, “Cũng may, thật vẫn luôn hề điên mà!”
Linh hồn khác trong cơ thể đang ngủ say, lúc nàng trông chẳng khác gì một bình thường.
Triệu Tần Xuyên đương nhiên tin, từ nhỏ đến lớn, bộ dạng tinh thần thất thường của nàng, y chỉ thấy một hai .
“Những ngày nàng hề ngoài ?” Y chậm rãi trò chuyện với nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-426-roi-khoi-phu-huu-tuong-1.html.]
Tiêu Thanh Đồng xuống chiếc ghế bên cạnh, bĩu môi : “Cha mấy ngày nay quá bận, rảnh quản , hạ nhân do đích mẫu phái tới canh giữ nghiêm ngặt, thể , hơn nữa họ còn cho ăn, thật sự quá đáng mà.”
Đích mẫu mà nàng nhắc tới chính là dì ghẻ đưa lên vị trí chủ mẫu khi nàng qua đời.
Dì ghẻ đó cá chép hóa rồng, lên vị trí ép nàng gọi thị là đích mẫu, giờ đây thì quen miệng gọi .
Tuy nhiên, trong mắt ngoài, nàng mới là đích nữ danh chính ngôn thuận của phủ Hữu Tướng.
Dì ghẻ trở thành chủ mẫu, con gái thị sinh tuy cũng coi là đích xuất, nhưng xét cho cùng vẫn thế nhân thừa nhận, mặt đích nữ chính tông, luôn thấp hơn một bậc.
Triệu Tần Xuyên đương nhiên Hữu Tướng Tiêu Dật Lâm đang bận rộn chuyện gì, tân Hoàng đăng cơ, việc trong triều đều cần Hữu Tướng lo liệu.
Tiêu Dật Lâm xưa nay ủng hộ Thái tử, lúc y đăng cơ ít Tiêu Dật Lâm làm khó dễ.
Nghĩ đến Tiêu Thanh Đồng là con gái Tiêu Dật Lâm, giây phút y bóp c.h.ế.t Tiêu Thanh Đồng để giải mối hận trong lòng.
May mà ngón tay y khẽ động đậy, cuối cùng vẫn kiềm chế .
Việc truy tìm ở kinh thành vẫn hề lơi lỏng, y còn dựa Tiêu Thanh Đồng để trốn thoát.
Tiêu Thanh Đồng chỉ là tinh thần thất thường, kẻ ngốc, dùng phương pháp lừa gạt trẻ con tuyệt đối thể khiến nàng thành tâm giúp đỡ y.
Triệu Tần Xuyên do dự mãi, cuối cùng vẫn thành thật thuật .
Tuy nhiên, qua sự tô vẽ và thêm thắt của y, hành vi chấn chỉnh loạn lạc của Triệu Cẩm Xuyên trở thành cuộc chiến tranh giành hoàng quyền đầy tham vọng.
Y Tiêu Thanh Đồng thích y, lúc chính là lúc để thử thách Tiêu Thanh Đồng.
Quả nhiên, Tiêu Thanh Đồng hiểu rõ tình hình, nắm chặt nắm đấm, phẫn nộ : “Thái tử thể làm như ? Hắn là Thái tử thì đúng, nhưng Tần Xuyên ca ca là Hoàng đế , thể cướp Hoàng vị từ tay Tần Xuyên ca ca chứ?”
Nàng ngừng kể tội, mắng Triệu Cẩm Xuyên một trận chó máu.
Cuối cùng, nàng vỗ n.g.ự.c cam đoan với Triệu Tần Xuyên: “Tần Xuyên ca ca, cứ yên tâm! Ta nhất định sẽ đưa khỏi thành.”
Đồng ý , nhưng nghĩa là nàng cách.
Nàng lập tức nghĩ vài phương pháp, nhưng đều Triệu Tần Xuyên lượt phủ nhận.
Triệu Tần Xuyên : “Cớ khỏi thành quá tệ, ai sẽ tin .”
Tiêu Thanh Đồng ngây , “Vậy làm đây?”
Triệu Tần Xuyên : “Hữu Tướng đại nhân ở ngoài thành một trang viên ? Nàng lấy cớ thể khỏe, đến đó tĩnh dưỡng, chắc chắn thể khỏi thành.”
Tiêu Thanh Đồng thở dài một : “Tần Xuyên ca ca, trang viên đó, đích mẫu nhiều đề nghị với phụ đưa đến đó, là do phụ nỡ để chịu khổ, nên mới từ chối lời đề nghị của đích mẫu. Ta nếu chủ động , đích mẫu chắc chắn sẽ vui lòng, chỉ là một khi tới trang viên, cả đời lẽ sẽ thể về nữa.”
Thấy nàng vẻ , Triệu Tần Xuyên nhíu mày, kiên nhẫn dỗ dành: “Thanh Đồng, chẳng lẽ nàng trơ mắt bắt ?”
Tiêu Thanh Đồng lắc đầu: “Không , Tần Xuyên ca ca một khi Tân Hoàng bắt , tuyệt đối khả năng sống sót.”
Triệu Tần Xuyên thở dài: “Nếu tiếp tục làm Hoàng đế, Thanh Đồng nàng là Hoàng hậu của . Ai da! Thế sự khó lường!”
Y làm vẻ đau khổ, một lúc , như thể hạ quyết tâm lớn, đột nhiên kiên quyết : “Thanh Đồng, nàng yên tâm, nếu một ngày đoạt Hoàng vị, nhất định sẽ cưới nàng làm Hậu.”
“Tần Xuyên ca ca…” Tiêu Thanh Đồng mắt đỏ hoe y, vô cùng cảm động.
Bình thường, mỗi khi ngoài nàng đều đeo mạng che mặt, ngoài ít ai dung mạo nàng .
Triệu Tần Xuyên lúc kỹ, mới chợt nhận nàng xinh đến .
Xem , vì Tiêu Thanh Đồng tinh thần thất thường, y cũng như những khác, mấy để tâm đến dung mạo nàng.
Bị y chằm chằm, Tiêu Thanh Đồng thẹn thùng cúi đầu.
“Vậy nàng nhất định gả cho bất kỳ ai đấy! Đợi .” Triệu Tần Xuyên khéo léo dụ dỗ, trao cho nàng hy vọng.