Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 342: Tương Trợ 8
Cập nhật lúc: 2025-09-30 23:45:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng than nhẹ một tiếng đầy cay đắng: “Kỳ thực, nếu vì binh lực chênh lệch quá lớn, khi phụ những chuyện Nhung Khương làm với bách tính Phượng Li quốc, cũng chủ động tấn công .”
Phàm là nam tử Phượng Li quốc chút huyết khí, khi những chuyện thất đức mà Nhung Khương gây , đều thể nào dung thứ .
Tay Triệu Minh Xuyên nắm chặt tay vịn, sự phẫn nộ khiến gân xanh mu bàn tay y nổi lên. Y hận Nhung Khương, giờ phút chỉ hận thể lên chiến trường tiêu diệt bọn chúng để giải mối hận trong lòng.
Ngụy Đại Niên y đang kích động, y sang Từ Văn Tranh: “Từ tiểu thư đến đây, là theo ý Từ tướng quân, mượn binh từ Điện hạ ?”
Không cần Từ Văn Tranh mở lời, bọn họ đoán ý đồ của nàng .
Từ Văn Tranh ôm quyền: “Chính là , kính xin Minh Vương Điện hạ vì tấm lòng trung can nghĩa đởm của gia phụ đối với triều đình mà tay giúp đỡ.”
Triệu Minh Xuyên im lặng nửa khắc, cảm xúc cuối cùng cũng định .
“Binh sĩ của bổn vương đóng ở phía bắc Xích Thủy, cách thành Tấn Châu thể là Nam Viên Bắc Triệt. Một khi binh lính của bổn vương bất kỳ dị động nào, Nhung Khương nhất định sẽ , như làm thể che mắt chúng?”
Một khi giấu , đại quân Nhung Khương chiếm thế tấn công, thì tổn thất sẽ khó mà bù đắp.
Ngụy Đại Niên khẽ gật đầu: “Quả thật là như thế, cách quá xa, che mắt Nhung Khương thật dễ dàng chút nào!”
Từ Văn Tranh : “Phụ cũng hiểu rõ mối lợi hại trong đó, cho nên yêu cầu Minh Vương Điện hạ lập tức xuất binh. Hơn nữa, hiện tại lệnh của triều đình, giao chiến với Nhung Khương cũng là danh bất chính ngôn bất thuận.”
Quan trong triều phần lớn chủ trương hòa hoãn, chỉ cần Hoàng thượng truyền đạt mệnh lệnh xuống, dù phụ nàng căm hận Nhung Khương đến nghiến răng nghiến lợi, cũng đành cắn răng nhẫn nhịn.
Giờ phút nàng tuân theo ý nguyện của phụ đến mượn binh, chủ yếu là tình hình hiện tại, đại chiến khó tránh, nên chuẩn .
Ngụy Đại Niên hỏi: “Vậy ý của Từ tướng quân là…”
Từ Văn Tranh : “Phụ tính toán, từ phía bắc Xích Thủy thúc ngựa nhanh nhất đến thành Tấn Châu, mười ngày là thể. Trận chiến thể tránh khỏi, vì , khi hai bên khai chiến, xin Minh Vương Điện hạ phái binh viện trợ.”
Triệu Minh Xuyên nhíu mày suy nghĩ: “Trong tay Từ tướng quân hiện bao nhiêu binh mã?”
“Chưa tới sáu vạn. Trước đây chống cự Nhung Khương, phần lớn là tân binh mới chiêu mộ, chút sức chiến đấu nào. Sau khi Thái tử Điện hạ ký kết hiệp nghị với Nhung Khương, phụ cho giải tán những tân binh đó về quê .”
Triệu Minh Xuyên : “Chừng binh mã mà chống Thiết Kỵ của Nhung Khương, quả thật giống như lấy trứng chọi đá, chút khả năng thắng lợi nào.”
“Cho nên phụ mới thỉnh cầu Minh Vương Điện hạ, khi khai chiến, kịp thời phái binh tay viện trợ.”
Nghe lời của mấy , Tô Hiểu Đồng đại khái hiểu rõ tình cảnh hiện tại, nhịn mở lời: “Sau khi khai chiến mới phái binh viện trợ, liệu quá muộn ?”
Mặc một nam trang, phát giọng nữ, Từ Văn Tranh nhất thời kinh ngạc về phía nàng.
Tô Hiểu Đồng tiếp tục : “Hơn nữa, binh lính của Minh Vương Điện hạ đóng ở phía bắc Xích Thủy, một khi rút binh viện trợ thành Tấn Châu, chẳng phía bắc Xích Thủy sẽ trở nên trống trải ?”
“Ngươi là…” Nghe giọng nàng quen thuộc, Từ Văn Tranh kìm mở to mắt đánh giá nàng.
“Tô Hiểu Đồng.” Tô Hiểu Đồng thẳng thắn tên thật của .
“Ngươi, ngươi… Tô Hiểu Đồng?” Từ Văn Tranh thể tin chằm chằm nàng.
Tô Hiểu Đồng bình tĩnh đáp: “Chính là .”
Từ Văn Tranh trang phục của nàng, đầy vẻ kinh ngạc: “Tô cô nương, nàng chiến thắng hai công chúa Nhung Khương , giờ phút chẳng nên là mỹ nhân phi tử của Thái tử Điện hạ ? Cớ ở bên cạnh Minh Vương Điện hạ…”
Tô Hiểu Đồng kéo khóe môi một cách cay đắng: “Chuyện thì dài, cũng .”
Rốt cuộc đó cũng là chuyện đau lòng, nàng nhắc nữa.
Ánh mắt Từ Văn Tranh tràn đầy nghi hoặc, song, giờ phút lúc truy xét chuyện cũ, nàng đành nín nhịn hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-342-tuong-tro-8.html.]
Bên cạnh, Ngụy Đại Niên gật đầu : “Tô cô nương lý, một khi Minh Vương điện hạ rút binh lực ở phía Bắc Xích Thủy , liền khó mà bảo đảm Đằng Long Quốc sẽ thừa cơ xâm nhập.”
Từ Văn Tranh đầu , khó hiểu hỏi: “Đằng Long Quốc và Phượng Li Quốc quan hệ thông gia, cứ như , bọn họ cũng chút kiêng dè ?”
“Quan hệ thông gia giữa các quốc gia, mặt lợi ích, thể là chịu nổi một đòn.”
Rốt cuộc là sống thêm hai mươi năm, Ngụy Đại Niên nhận chuyện quốc gia đại sự thấu đáo hơn đám trẻ tuổi.
“Vậy làm ?”
Từ Văn Tranh vẻ mặt mờ mịt, mượn binh, một khi khai chiến, chẳng bao lâu nữa Tấn Châu thành sẽ thiết kỵ của Nhung Khương giẫm đạp tan hoang.
Tô Hiểu Đồng rũ mắt trầm ngâm một lát, : “Ta nghĩ Từ tướng quân cần là binh lực, mà là vũ khí. Nếu tác chiến trực diện, đừng là sáu vạn binh lực, dù là mười vạn, e rằng cũng là đối thủ của Nhung Khương.”
Nghe nàng chuyện say sưa, Triệu Minh Xuyên một nữa đổi cách về nàng: “Chuyện chiến trường, Tô cô nương cũng hiểu ?”
Tô Hiểu Đồng : “Chỉ một chút bề ngoài.”
Từ Văn Tranh khẽ mỉm , “Tô cô nương thật khiêm tốn. Phụ đến nay còn , nếu Tô cô nương tương trợ, ít nhất cũng thể chống hai vạn binh lực.”
“Ha!” Tô Hiểu Đồng nhịn bật thành tiếng, “Từ tướng quân thật sự xem trọng .”
“Người thể phụ khen ngợi như thế nhiều, đặc biệt là nữ tử, cho đến nay, Tô cô nương là đầu tiên!”
Triệu Minh Xuyên kinh ngạc : “Tô cô nương thực sự lợi hại đến ?”
Y còn tưởng Tô Hiểu Đồng chỉ y thuật mà thôi!
Ninh Khuyết nhịn chen thêm một câu: “Chỉ tương đương hai vạn binh lực ? Ta thấy Tô cô nương thể sánh bằng mười vạn đấy.”
Tô Hiểu Đồng bĩu môi, “Ninh Khuyết, thôi!”
Nếu cứ tiếp tục tâng bốc như , sẽ hiềm nghi nâng nàng lên g.i.ế.c chết.
Có lẽ vì phận địa vị khá tương đồng, khi nàng quen thuộc với Ninh Khuyết, chuyện làm việc phần tùy ý hơn.
Ninh Khuyết : “Chính nàng tự rõ trong lòng.”
Cái bản lĩnh điều khiển vạn thú , một khi vận dụng chiến trường, há là thiết kỵ của Nhung Khương thể ngăn cản ?
Hắn bỗng nhiên cảm thấy Tô Hiểu Đồng chính là một báu vật, từ nay về , bảo vệ cái “báu vật” thật .
Ngụy Đại Niên suy nghĩ lời Tô Hiểu Đồng lúc , rốt cuộc hiểu, đành hỏi.
“Tô cô nương, về vũ khí, vũ khí trướng Từ tướng quân đều là chế tạo mới nhất từ kho binh khí , nếu đổi sang vũ khí khác, cũng chắc thể mạnh hơn những loại !”
Tô Hiểu Đồng : “Ngụy Tổng quản lý, nhưng vũ khí là những loại binh khí lạnh vẫn thường thấy.”
“Đó là vũ khí gì?”
Lần , chỉ Ngụy Đại Niên khó hiểu, ngay cả Triệu Minh Xuyên và những khác cũng đầy nghi hoặc.
Tô Hiểu Đồng : “Lần Từ tướng quân cầu cứu, Minh Vương điện hạ dù cũng thể đồng ý, dù Từ tướng quân cũng là để bảo vệ bách tính Phượng Li Quốc. Minh Vương điện hạ cũng thể dễ dàng rút binh lực phía Bắc Xích Thủy, nên chỉ thể nghĩ cách khác để giải vây cho Từ tướng quân.”
Triệu Minh Xuyên nóng lòng : “Tô cô nương cách để giải vây ?”
Tô Hiểu Đồng trầm ngâm Từ Văn Tranh, đó chuyển ánh mắt sang Triệu Minh Xuyên, “Chỉ cần Minh Vương điện hạ dốc sức tương trợ, nguy cơ của Từ tướng quân liền thể giải .”
Triệu Minh Xuyên kích động chống dậy, “Bổn vương tự khắc sẽ dốc sức tương trợ, chỉ là, Tô cô nương…”