Nữ Nông Dân Bắt Đầu Trồng Trọt Từ Lúc Chạy Nạn - Chương 185: Nhân tâm nan trắc 1
Cập nhật lúc: 2025-09-30 07:21:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ở trong tư thế kỳ quái nhất thời dọa sợ, nghiêng đầu sang, đến là Dung Phi nương nương, cũng chính là mẫu phi của Triệu Bùi Xuyên.
Triệu Bùi Xuyên mới khỏi cung lâu, ngờ mẫu phi đuổi theo tới Bùi Vương phủ.
Hai kinh ngạc hổ, lập tức hoảng loạn bò dậy.
Triệu Bùi Xuyên đè phía , chờ Tô Hiểu Đồng lên , khi giãy giụa bò dậy, ngược tự chủ ôm lấy Tô Hiểu Đồng trong lòng.
Dung Phi nương nương thấy hành động dây dưa rõ ràng của và nữ nhân , trong lòng càng thêm tức giận!
Đại phu , thể Triệu Bùi Xuyên vẫn thể làm chuyện phòng the, bà dặn dặn , chính là vì Triệu Bùi Xuyên sống .
Còn về nữ nhân, kim thêu trong cơ thể Triệu Bùi Xuyên chẳng đều lấy ? Chỉ cần dưỡng nửa năm là thể hồi phục.
Nhiều năm như còn chịu , chẳng lẽ thể chờ thêm nửa năm ?
Thật là tức c.h.ế.t bà!
Bà cắn chặt răng nhanh chóng bước qua, đang định nổi cơn thịnh nộ vì quá tức giận, nào ngờ, nhi tử khó khăn lắm mới bò dậy nữ tử đánh cho ngây tại chỗ.
“Chát!”
Tiếng vang giòn giã đó, khiến ngay cả bà cũng thấy đau.
Dung Phi nương nương càng nổi giận, nhi tử của bà là thể để khác tùy tiện đánh ?
Nhi tử của bà, bà còn nỡ đ.â.m một đầu ngón tay, khi nào đến lượt khác đánh?
Triệu Bùi Xuyên đánh, ôm lấy mặt, đôi mắt phượng kinh ngạc Tô Hiểu Đồng.
Thật sự là đánh c.h.ế.t cũng ngờ còn nữ tử dám động thủ với .
“Ngươi dám đánh nhi tử của bổn cung?” Dung Phi nương nương nghiến răng nghiến lợi .
Tức giận quá mức, bà chỉ Tô Hiểu Đồng, cánh tay ngừng run rẩy.
Tô Hiểu Đồng bà , khó chịu phản bác: “Ai bảo dám động tay động chân với ?”
Trước mặt Dung Phi nương nương, nàng dám đánh Triệu Bùi Xuyên, thật sự là sống nữa .
nàng thật sự vui! Dung Phi nương nương tới, Triệu Bùi Xuyên còn ôm nàng chặt hơn, chuyện nếu để Dung Phi nương nương hiểu lầm nàng đang câu dẫn Triệu Bùi Xuyên thì làm ?
Dung Phi nương nương quyền thế, một khi gán cho nàng tội danh câu dẫn nhi tử của bà, thì tám phần là nàng sẽ Dung Phi nương nương ban cho cái chết.
Nàng là sẽ ngoan ngoãn chờ chết, mấu chốt là trốn thoát cũng phiền phức lắm nha!
Vì , đầu óc nàng chợt lóe lên, dứt khoát làm một cho xong, đổ hết trách nhiệm lên đầu Triệu Bùi Xuyên.
“Ngươi, ngươi...” Dung Phi nương nương tức giận đến mức khuôn mặt tinh xảo cũng biến sắc.
Thấy bà run rẩy dữ dội, ma ma theo bà vội vàng đỡ lấy bà, đó quát mặt Tô Hiểu Đồng: “Ngươi là nha đầu thôn dã từ đến, hiểu quy củ như ?”
Nhìn trang phục Tô Hiểu Đồng đáng giá bao nhiêu, cùng với hành vi vô lễ của nàng mặt Dung Phi nương nương, ma ma mở miệng vô tình trúng phận Tô Hiểu Đồng.
Tô Hiểu Đồng liếc bà , tiếp tục đẩy trách nhiệm sang vấn đề thể Triệu Bùi Xuyên: “Thế hiểu quy củ, thể làm cử chỉ bất nhã như với ?”
“Ngươi... Thật là vô lý!” Dung Phi nương nương giận quá, cũng mặc kệ nhi tử sai , trực tiếp lớn tiếng gọi bên ngoài: “Người !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nu-nong-dan-bat-dau-trong-trot-tu-luc-chay-nan/chuong-185-nhan-tam-nan-trac-1.html.]
Triệu Bùi Xuyên thấy , kịp quan tâm đến cơn đau má, vội vàng : “Mẫu phi, đừng gọi .”
Có hai ma ma , vội vàng phất tay với hai : “Ra ngoài, ngoài!”
Hai ma ma sững sờ, lui ngoài.
Triệu Bùi Xuyên nhường chỗ, nịnh nọt : “Mẫu phi, ạ!”
Hắn tự đỡ bà.
Dung Phi nương nương hận rèn sắt thành thép trừng mắt , “Bùi nhi! Tại con lời mẫu phi?”
Triệu Bùi Xuyên lờ vấn đề , chuyển sang chuyện khác: “Mẫu phi, nhi thần mới từ trong cung trở về mà? Sao tới Bùi Vương phủ ? Có chuyện gì ? Có chuyện gì phái tới thông báo một tiếng là .”
Dung Phi nương nương hừ một tiếng, trách mắng: “Nếu mẫu phi tới, con sẽ làm chuyện gì càng quá đáng hơn ? Đại phu chẳng ? Con dưỡng thể cho , thể tùy hứng, tại con lời? Con còn sống ?”
“Ưm.” Có Tô Hiểu Đồng ở đây, Triệu Bùi Xuyên hổ đến mức tìm một cái khe đất chui xuống, “Mẫu phi, nhi thần , cả, cần lo lắng.”
Dung Phi nương nương trong lòng chua xót, mang theo chút giọng nức nở : “Mẫu phi làm thể lo lắng? Thân thể con , mà con là Vũ nhi là đứa lời, con mẫu phi dựa ai đây?”
Triệu Bùi Xuyên an ủi: “Mẫu phi lo lắng quá , nhi thần thật sự . Hơn nữa, Vũ Xuyên nó còn trưởng thành mà? Qua vài năm nữa sẽ khá hơn.”
Dung Phi nương nương giận dữ : “Nếu con cứ chiều chuộng nó như , nó làm thể vô pháp vô thiên như thế?”
Mắng một câu, sự chú ý của bà chuyển sang.
“Nữ tử là ai?” Nhìn thấy Tô Hiểu Đồng, lửa giận của bà bốc lên.
“Nàng, nàng là Tô... Tô Tô.” Triệu Bùi Xuyên thể , nhưng dám để lộ tên Tô Hiểu Đồng, sợ mẫu phi sẽ điều tra ngọn nguồn của Tô Hiểu Đồng.
Hắn dùng gia đình Tô Hiểu Đồng để nắm thóp Tô Hiểu Đồng là để dọa nàng, nhưng mẫu phi thì khác, vì sự an nguy của , mẫu phi thật sự làm chuyện.
Lớn lên trong cung, quen với tranh đấu hậu cung, những chuyện thể rõ ràng chứ?
Dung Phi nương nương chằm chằm Tô Hiểu Đồng, đột nhiên nhớ điều gì đó, chợt hiểu : “Ồ! Bổn cung nhớ , ngươi là cô nương cùng Từ tiểu thần y tới Bùi Vương phủ chữa bệnh cho Bùi Vương điện hạ ?”
Cũng Tô Hiểu Đồng trông như thế nào, mỗi gặp mặt đều đeo khẩu trang.
Kiểu dáng khẩu trang đó kỳ lạ, giống khăn che mặt thông thường, bà vô tình ấn tượng.
Tô Hiểu Đồng mở miệng, lười biếng biện minh: “Chính là tiểu nữ tử.”
Dung Phi nương nương hề chút lòng cảm kích nào, ngược khinh thường hừ một tiếng, “Không bản lĩnh gì, tìm một cái cớ tới Bùi Vương phủ, bổn cung thấy ngươi chính là cố ý tới câu dẫn Bùi Vương điện hạ đúng ?”
Tô Hiểu Đồng: “...”
Dựa phận, mà ba bốn lượt nàng câu dẫn Bùi Vương điện hạ, chẳng lẽ từ “câu dẫn” lắm ?
Cảm thấy lòng tự trọng xúc phạm, nàng thể nhịn nữa mà phản bác: “Nương nương thật sự là quá lo lắng , tiểu nữ tử từng câu dẫn Bùi Vương điện hạ.”
“Vậy nãy các ngươi...” Dung Phi nương nương giận dữ chỉ trích.
Triệu Bùi Xuyên vội vàng : “Mẫu phi, hiểu lầm, đó là hiểu lầm thôi ạ. Là nhi thần vững ngã, đó cẩn thận nắm lấy tay Tô Tô cô nương một cái, liền kéo Tô Tô cô nương ngã theo, trùng hợp là ngờ mẫu phi vặn thấy.”
Trước đây từng cảm thấy việc mẫu phi cài mắt trong phủ gì , hiện tại mới cảm nhận đó là bất tiện đến mức nào, về cơ bản làm gì, bao lâu liền sẽ truyền đến tai mẫu phi.
Dung Phi nương nương hề để tâm : “Bùi nhi, con quá mức ngây thơ , con cẩn thận nắm lấy tay nàng , thì làm con dám khẳng định nàng cố ý nhào lên con?”