--- Chương 168 ---
Phiên ngoại 3: Đại hôn: Mười dặm hồng trang đón phượng về (Đại kết cục)
Hôm nay hãy cùng về đại hôn của Hạ Quân Diễn và Thư Ức.
Đám cưới của hai gần như áp dụng quy trình rước dâu của các vương gia thời Minh, phát huy trọn vẹn phong tục đại hôn truyền thống kiểu Trung Quốc.
Dòng dõi của Hạ Quân Diễn là mạnh nhất trong ba em Hạ gia.
Phần lớn là nhờ gia tộc Diệp thị của bà Diệp Lạc Anh, của Quân Diễn, mạnh hơn nhiều so với gia tộc Thôi Mộ Cẩm của Thương Lan.
Và bà Diệp Lạc Anh, là một đại lão hàng đầu trong giới luật sư cầu, sở hữu mạng lưới quan hệ đỉnh cao trong giới chính trị và thương mại cầu.
Vì , bà đến Hạ gia lúc nào thì đến, lúc nào thì , chồng cao quan Hạ Kiến Nghiệp nửa phần cũng làm gì .
Chiếc đầu kiêu ngạo của bà bao giờ cúi xuống vì bất kỳ ai, thẳng thắn với Thư Ức rằng “ dùng thực lực mà chuyện”, và đối với phụ nữ thực sự thực lực, bà cũng thể bình thản chấp nhận, khinh thường bình hoa di động.
Chính vì một kiêu hãnh như nữ vương, Hạ Quân Diễn cũng một trăm phần trăm nắm chắc rằng bà Diệp xuất hiện trong đám cưới của .
Khi con gái Hạ Quân Thanh kết hôn, bà xuất hiện, mà xuất hiện trong một bản tin bầu cử ở một quốc gia nào đó.
Khiến Thẩm Thính Lan tức giận nhưng cũng đành bất lực.
Bởi vì phụ nữ mà cưới tên là Hạ Quân Thanh, cũng là một nhân vật cá tính và ương ngạnh.
Cô tiểu thư đó chỉ cần bĩu môi: “Em cũng nhiều yêu cầu, chỉ cần đăng ký kết hôn du lịch thôi, tổ chức đám cưới cũng cả.”
“Em nghĩ nhà họ Thẩm cần mặt mũi ? Độc đinh của Thẩm môn với trăm tỷ gia sản, kết hôn mà quang minh chính đại ?”
Hạ Quân Thanh dịu giọng, ôm lấy cánh tay : “Chồng trăm tỷ , làm đây?”
“Cả thành phố cùng chúc mừng, b.ắ.n pháo hoa ba ngày ba đêm.”
Hạ Quân Thanh khúc khích: “Anh b.ắ.n nửa tiếng thôi là truy nã khắp thành phố .”
“Vậy thì sẽ truy nã bà Diệp cầu, xứng đáng làm ?”
“Bà xứng làm vợ , nhưng chắc chắn sẽ vội vã làm chồng đấy, tin , cứ chờ mà xem?”
Thẩm Thính Lan vẻ mặt nhăn nhó như răng sâu: “Sao ?”
“Con thì mang theo của hồi môn nhà họ Hạ bỏ trốn, còn , Thư Thư, mang theo thừa kế tương lai của nhà họ Hạ tới đấy.”
Thẩm Thính Lan bật : “ là loại thực dụng đỉnh cao.”
“Kẻ thực dụng đỉnh cao” Diệp Lạc Anh, đêm đám cưới của Hạ Quân Diễn, bất ngờ xuất hiện ở Kinh thành mà báo .
Tài xế lái chiếc Rolls-Royce Phantom thiết kế riêng cho hoàng gia, với màu tím bạc pha lẫn, lấp lánh ánh kim sang trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nu-hon-sau-dam-xuong-kieu/chuong-230.html.]
Diệp Lạc Anh cùng đứa cháu lớn, nhóc Hạ Vọng Thư, bên trong.
Giữa những tiếng chào kính ở cửa, chiếc Phantom màu bạc từ từ lái biệt thự Hạ gia Ngự Lâm Uyển.
Trong sân, đèn hoa rực rỡ, điểm xuyết bằng những bông mẫu đơn và thược dược thiết kế tinh xảo.
Hai ba chục , đều là con cháu quý tộc từ các quốc gia khác , đủ màu da, cả nam lẫn nữ, đang mở tiệc độc đêm cuối cho Hạ Quân Diễn.
Dù thì, qua đêm nay, sẽ đường đường chính chính trở thành đàn ông vợ.
“Hạ bá mẫu”, “Hạ bá mẫu về!”
Diệp Lạc Anh gật đầu giữa những tiếng chào kính trọng, toát lên vẻ đoan trang, quyền quý.
“Quân Diễn qua đây một chút, các cứ thoải mái vui chơi.” Diệp Lạc Anh phẩy tay.
Trong mắt Hạ Quân Diễn hiện lên sự bất ngờ, đó là niềm vui sướng.
Một đám cưới cả cha hiện diện khiến cảm thấy viên mãn hơn.
Trúc Ca nhi nhảy nhót chạy đến: “Bố ơi bố ơi!”
Hạ Quân Diễn ôm chầm lấy con trai, hai vầng trán chạm , giơ tay lên, Trúc Ca nhi dùng bàn tay nhỏ bé vỗ mạnh tay bố:
“Chúc mừng bố cưới . Con nhớ , bố dùng tên lửa đón về .”
“Bố còn nhớ cô hơn con.” Hạ Quân Diễn cong môi.
Diệp Lạc Anh hừ một tiếng: “Đồ vô dụng.”
Bà nhưng vẫn mỉm , Hạ Quân Diễn cũng chẳng để tâm.
Dù thì, việc Diệp Lạc Anh bất ngờ đến thể hiện thái độ của bà một cách rõ ràng.
“Đây.” Diệp Lạc Anh phẩy tay, trợ lý theo mang đến một túi tài liệu:
“Sau con mang phận công chức, việc tên cổ phần là hợp lẽ. Đây là một cổ phần của Văn phòng luật cầu của , làm sính lễ tặng cho Thư Ức.”
Hạ Quân Diễn đương nhiên hiểu giá trị thực sự của cổ phần .
Anh nhất thời nhận, chỉ Diệp Lạc Anh: “Mẹ, lời chúc phúc của , quan trọng hơn bất cứ thứ gì.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Diệp Lạc Anh bĩu môi:
“Mẹ chỉ là chủ mẫu tương lai của Hạ gia chúng quá kém cỏi mà thôi. Cầm lấy làm vốn khởi nghiệp, nghề diễn viên, dù kiếm tiền giỏi đến mấy cũng chỉ là cây hái tiền của khác, chi bằng tự làm chủ.”
Hạ Quân Diễn : “Mẹ con, đại lão Diệp, thật minh.”
Diệp Lạc Anh khịt mũi: