Tiểu Đậu Đậu còn kịp đồng ý một tiếng ho khan cắt ngang: "Không , để cho Đậu Đậu chơi với Thạch Đầu ở đầu giường đất là , thím chuyện với ngươi."Tiểu nha đầu khom lưng bế tiểu công t.ử lên giường, hiểu ý Triệu thị khỏi phòng, còn thuận tay đóng cửa ."Tiểu Thảo , hôm qua nãi nãi ngươi tức giận, chúng làm con dâu trong nhà, thể lời nãi nãi ?" Triệu thị cạnh giường đất, kéo tay Tiểu Thảo, giọng tràn đầy thành khẩn. Tiểu Thảo trong lòng âm thầm bĩu môi: Ai mà bà già sợ nhất chính là Triệu thị chứ.
Ngươi thả cái rắm lão phu nhân cũng nghĩ đấy là hương thơm.
Hôm qua, nếu Triệu thị một chút động tĩnh ở đông phòng, Trương Thị cũng sẽ bớt nghênh ngang nhiều.
Thím út thím út, ngươi đang lừa trẻ con đấy ! (Thế ngươi trẻ con !)Ánh mắt Tiểu Thảo mờ mịt (thật trong lòng ói) làm cho Triệu thị chút , nàng quyết định thẳng vòng vo nữa:"Tiểu Thảo, và tiểu thúc ngươi ở thị trấn thuê nhà, gửi quà nhập học, còn mua bút mực cho tiểu thúc ngươi, chi tiêu ăn uống cũng cần bạc.
Ta và tiểu thúc ngươi vô cùng tiết kiệm mới để dành tiền một lượng hai bạc .
Cha ngươi mượn bao nhiêu bạc từ chỗ đại bá? Trước hết cứ cầm bạc !"Dư Tiểu Thảo nhẹ nhàng ho khan mấy tiếng, tỏ vẻ "Ta yếu ớt", nàng rũ mắt chút bạc vụn trong tay Triệu thị, trong lòng khỏi lạnh: Đây đúng là coi khác thành kẻ ngu mà! Trương thị mỗi tháng đều cho cho con trai con dâu dư dả tiền ăn ở, theo như lời mùi chua của Lý thị, bạc cho con trai út một tháng đủ để một nhà sống trong nửa năm. Ngắn ngủi ba năm, hai vợ chồng chẳng những lo cơm ăn áo mặc, còn mua tiểu nha đầu về hầu hạ.
Số bạc dư mua một cửa hàng nhỏ ở một con đường ở thị trấn bán tạp hóa để làm ăn. Tuyên bố với ngoài đó là của hồi môn Triệu gia! Là của hồi môn mang tới lúc thành , ba năm mới hả? Lừa kẻ ngốc ! mà đối mặt với thím út "Có lòng ", Tiểu Thảo đương nhiên sẽ vạch trần nàng mà khéo léo từ chối: "Tiểu thẩm, Đậu Đậu còn nhỏ, tiểu thúc còn học, hẳn là tốn ít bạc.
Tiểu Thảo cảm ơn lòng của tiểu thẩm, nhưng bạc ngươi cầm về !"Tỷ, tỷ! Bạc để tỷ khám bệnh!" Tiểu Đậu Đậu bò tới từ đầu giường đất, lấy bạc vụn trong tay Triệu Thị nhét tay Tiểu Thảo, đó cố gắng lên, chạm cái đầu nhỏ nhỏ lên trán nàng.
Lúc bé bệnh cũng làm như . Sự quan tâm tính toán của trẻ nhỏ khiến trong lòng Tiểu Thảo mềm nhũn, nàng bóp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn phúng phính của Đậu Đậu, nhẹ nhàng : "Đậu Đậu nhà chúng thật ngoan, tỷ sẽ khỏi bệnh nhanh thôi.
Chờ tuyết núi tan, tỷ bắt cá về nấu canh cá Đậu Đậu thích ăn nhất nhé!"Tốt quá, quá!" Tiểu Đậu Đậu vỗ tay nhảy lên ở giường đất, cẩn thận vướng chăn cả lập tức ngã lên chăn mềm mại, thở hổn hển nửa ngày vẫn dậy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-88.html.]
Vẫn là Tiểu Thạch Đầu giúp kéo Tiểu Đậu Đậu dậy."Tỷ, ngươi nhanh khỏe nhé! Đi bắt cá nấu canh cho Đậu Đậu ăn!" Tiểu Đậu Đậu để ý việc ngã đau, vội bận bịu bò chăn của Tiểu Thảo, đôi mắt to rơm rớm nước mắt chằm chằm Tiểu Thảo, biểu cảm giống hệt biểu cảm khao khát nước linh thạch của Tiểu Bào Tử."Được, , ! Nấu canh cá cho Đậu Đậu ăn!"Sau khi thấy Tiểu Thảo đồng ý, Tiểu Đậu Đậu toét miệng, sự chú ý chuyển sang Tiểu Bào T.ử đang chạy giường đất.
Tiểu t.ử mập mạp, bốn chân chạm đất, chạy theo đuôi Tiểu Bào T.ử hi hi. Dư Tiểu Thảo nhét bạc vụn về tay Triệu thị: "Tiểu thẩm, tuy nhà mượn ít bạc.
cha bởi vì tuyết rơi nhiều, săn thú đem lên thị trấn ít nên thể bán giá cao hơn.
Nếu một thời gian nữa tuyết ngừng rơi, cha lên núi thêm vài , năm mới cũng thể kiếm đủ bạc trả nợ.
Tiểu thẩm, hơn một lượng bạc đưa cho đại gia gia cũng trả đủ món nợ còn thiếu, vẫn nên bán con mồi săn góp đủ trả luôn cả thể sẽ hơn."Mua t.h.u.ố.c gì hả? Mấy bọc mà tốn tận hơn một lượng bạc?" Triệu thị tốn tốn hơn một lượng bạc còn trả hết nợ, trong giọng khỏi mang theo vài phần nghi ngờ.
Dư Tiểu Thảo khẽ thở dài, : "Tôn đại phu tố chất cơ thể quá kém, vốn nuôi thật , nhưng đủ dinh dưỡng.
Cho nên ở trong t.h.u.ố.c thêm vài vị t.h.u.ố.c bổ cho cơ thể, nên đắt.
Còn uống xong mấy thang t.h.u.ố.c cha đưa khám , nếu như bệnh tình khá lên thì tiếp tục uống thuốc."
Vừa nàng nhăn mày, bộ dạng ghét uống t.h.u.ố.c nhưng thể uống.
Uống xong những thứ vẫn tiếp tục uống thuốc? Khó trách chồng nha đầu là một cái ấm sắc thuốc!
Triệu thị lặng lẽ cất bạc trong tay, miệng : "Tiểu Thảo, ngươi đừng lo lắng chuyện tiền bạc, sức khỏe quan trọng ngươi nghỉ ngơi cho , trở về bàn bạc với tiểu thúc một chút, xem thể gom chút bạc ? Đậu Đậu, chúng thôi, đừng làm phiền tỷ tỷ nghỉ ngơi."