Các sọt rau dưa khi cân chất đầy lên xe ngựa nhà họ Diêu. Các loại rau dưa cộng , tổng cộng ba trăm bốn mươi cân. Quản gia Diêu khẩu vị ăn uống của lão thái gia nhà kén chọn, nếu chỗ rau dưa là của nhà họ Dư, khẳng định về sẽ còn nhiều cơ hội giao thiệp nữa! Vì thế nên hào phóng tính giá bộ chỗ rau dưa như giá rau xà lách: Hai lăm văn tiền nửa cân.
Dư lão đầu thấy năm chỉ cần ba, năm văn nửa cân rau củ là bán giá gấp năm tám , đôi mắt trừng thật lớn, thể tin lỗ tai : "Đại Hải, con bán chỗ rau dưa với giá thịt heo, sẽ sợ quý nhân trách tội chứ?"
"Gia gia! Con đây mua bán công bằng, một nguyện mua một nguyện bán, gì trách tội với trách tội?" Dư Tiểu Thảo bưng chậu nước, để cho ông nội rửa sạch tay, tiếp tục :
"Nhà họ Diêu chính là phú hộ nổi danh ở thị trấn, thịt gì đó ư, ăn suốt một mùa đông sớm chán ! Không tin hỏi Quản gia Diêu một chút, lúc Diêu lão thái gia nhà ăn thịt ăn rau củ nhà chúng ?"
"Có thể ... dù chỗ của chúng cũng chỉ là rau xanh thôi! Bán đắt như , làm thịt ?" Dư lão đầu cảm thấy chút an tâm.
Quản gia Diêu kiểm kê tiền rau, : "Lão nhân gia, đây gọi là lấy hiếm làm đắt! Thời tiết lúc , ăn rau dưa, tiền cũng chắc chỗ mua đó! Rau dưa nhà các ngươi chính là thứ độc nhất ở trấn , đắt một chút cũng để bán!"
Dứt lời, đưa hai thỏi bạc trắng bóng, tới trong tay Dư Hải, : "Đại , đây là hai mươi lượng bạc, ngươi cầm lấy !"
Dư Hải xua xua tay : "Không nhiều tới như , ba trăm bốn mươi cân rau dưa, tổng cộng mười bảy lượng bạc. Đây là giúp đỡ chúng , thể thêm bạc của ngươi..."
"Ngươi cứ cầm ! Còn ba lượng dư xem như tiền đặt cọc, rau dưa ở hậu viện của ngươi hãy giữ cho chút , đừng bán hết cho Trân Tu Lâu." Quản gia Diêu cũng thả dây dài câu cá lớn đạo lý. Các ngươi lấy tiền đặt cọc của , về tới mua rau củ sẽ thể dễ chuyện hơn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-254.html.]
Dư Hải còn chút chần chờ, Dư Tiểu Thảo làm chủ nhận lấy bạc, : "Nếu Quản gia Diêu như , cần rau củ gì cứ việc cho tới chuyển lời, chúng sẽ đưa đến phủ cho ngươi!"
Quản gia Diêu liên tục gật đầu : " như những lời của các ngươi nhé! Biết các ngươi đủ nhân lực, về sẽ phái đ.á.n.h xe tới tận cửa mua! Tiểu Tứ Tử, nhớ đường , chuyện chọn mua rau củ sẽ dạy cho ngươi. Làm thật , đừng để cha nuôi như mất mặt đấy!"
Câu là với gã sai vặt đ.á.n.h xe. Gã sai vặt cũng là linh hoạt, gật đầu như giã tỏi, mặt lộ thụ sủng nhược kinh vui sướng vô cùng. Từ một gã sai vặt chăn ngựa, nhảy lên trở thành chọn mua rau củ trong phủ, chẳng những lên cấp bậc, đãi ngộ thường ngày càng .
Phải rằng, chọn mua chính là việc vô cùng béo bở. Về bản hiếu kính cha nuôi thật , cha nuôi đề bạt, trong đông đảo tớ của phủ, nào chỗ cho Tiểu Tứ lộ mặt chứ?
"Đa tạ cha nuôi! Đa tạ cha nuôi!" Tiểu Tứ ngừng lời cảm tạ, phảng phất như cảm tạ bao nhiêu cũng đủ để biểu đạt cảm kích trong lòng lúc .
"Làm thật ! Về lúc giao tiếp với nhà họ Dư, khách khí với bọn họ một chút. Đặc biệt là tiểu cô nương , là chủ ý. Nhất định thể chậm trễ!" Trên đường trở về, Quản gia Diêu chỉ điểm một câu, giúp Tiểu Tứ lợi ít.
Những ngày về , Tiểu Tứ liên tục tới lui giữa thôn Đông Sơn và trấn Đường Cổ. Hắn nhớ kỹ lời cha nuôi , gọi thiết "thúc, thẩm" với vợ chồng Dư Hải, còn chủ động làm một ít việc giúp đỡ. Tuổi Dư Hàng nhỏ hơn bao nhiêu, coi như . Càng xem Tiểu Liên, Tiểu Thạch Đầu như mà chăm sóc, mỗi tới chọn mua rau củ đều sẽ mang theo chút điểm tâm cho bọn họ. đối với Dư Tiểu Thảo lớn lên giống Tiểu Liên như khắc từ cùng một khuôn, tự giác sinh suy nghĩ tôn kính.
Vì mối quan hệ với mỗi đều , cho dù lúc rau củ tương đối khan hiếm, Tiểu Tứ nay đều từng ngày nào về tay . Làm chuyện, tất nhiên đề bạt nhanh. Từ gã sai vặt chọn mua rau củ, đến phụ trách chọn mua chút đồ, đến tổng phụ trách mua hàng. Khi cha nuôi thăng lên chức đại tổng quản, chỉ mới hai mươi trở thành tổng quản tuổi trẻ nhất trong phủ.
Hắn lập gia đình trở thành bánh trái thơm trong mắt bọn nha trong phủ, những đại nha vốn dĩ khinh thường , giờ ánh mắt cũng đổi. Mà , cũng lấy hết can đảm đưa lời cầu hôn với ái mộ lâu, chính là đại a đầu Lục Tú bên cạnh lão phu nhân - chỉ dám từ xa. Lão phu nhân ân điển, gả Lục Tú đến tuổi kết hôn cho . Sau khi cha nuôi về hưu, thế cha nuôi lên làm đại tổng quản của Diêu phủ...