Nông viên tự cẩm - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-12-11 01:51:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạc trong tay đóng một tháng tiền học phí cho Thạch Đầu, mất ba lượng mua một chiếc xe lừa, còn dư bốn lượng, trong nhà nên sắm sửa , nhân cơ hội cũng nên bắt đầu mua sắm. Hai cha con trả năm đồng tiền gửi xe lừa ở nơi cửa của chợ trâu ngựa.

Tiểu Thảo còn gửi một túi nước riêng, dặn dò ông già trông xe lừa, mỗi nửa canh giờ bón cho con lừa uống một bát. Cha con Dư Hải chợ thức ăn lớn nhất thị trấn, bên trong rau dưa vẫn ít đến đáng thương như cũ, phần lớn là cải trắng củ cải khoai lang đỏ cất giữ trong hầm gì đó, bán thịt bán gà cũng ít. Tiểu Thảo tới tiệm tạp hóa mua chút hương liệu, mua cả nước tương và dấm.

Lúc đây, trong tay tiền trong lòng cũng vững tâm hơn nhiều, chọn cân từng loại gia vị khác , mỗi loại mua một lạng, cũng đủ dùng tới mười ngày. Lần nàng tới còn đặc biệt mang theo ống trúc cha làm, lớn nhỏ bảy tám cái.

Vừa cửa, thấy vị chưởng quầy cho nàng mượn ống trúc lúc , dùng ống trúc lớn nhờ ông mỗi loại múc nửa cân nước tương. Chưởng quầy thấy ống trúc nàng trả , mới nhớ cô bé mua gia vị, : "Tiểu cô nương, gia vị dùng hết nhanh như ? Nhà ngươi bán đồ ăn ?"" ! Sao ngài ạ?" Tiểu Thảo trọng lượng gia vị cần, mỉm với chưởng quầy phúc hậu hỏi. Chưởng quầy : "Ngoài bán đồ ăn, nhà bình thường dám dùng gia vị như ? Ấy! Lần mua gia vị cũng ít, xem kiếm bạc! Chúc mừng nhé!"Tiểu Thảo nhe răng , : "Bán chút đồ ăn sáng ở bến tàu kiếm một ít tiền thôi, khi nào thể giống chưởng quầy đại thúc, thể gian cửa hàng ở trong trấn."Chưởng quầy ha ha : "Đại thúc cũng chỉ là kiếm một ít tiền, miễn cưỡng thể sống qua ngày mà thôi.

Đừng mở cửa hàng lớn , tiền thuê cửa hàng, chi phí của những thứ khác nữa cũng dư bao nhiêu? Đừng xem thường bán đồ ăn sáng, cho dù là dưa muối làm ngon cũng kiếm tiền đấy.

Nhìn thấy cửa hàng dưa muối bên ? Hai ngày nay việc làm ăn lên lắm, thê t.ử nhà đặc thích củ cải muối ngọt giòn cùng kim chi của nhà đó, mỗi ngày sẽ ăn ngon...""Thị trấn đúng là nơi dễ kiếm tiền, ngay cả bán dưa muối cũng phát đạt như !" Từ tiệm tạp hóa , Dư Hải đầy cảm thán thở dài. Tiểu Thảo cong môi , : "Cha, chúng kiếm tiền, cũng thuê một gian cửa hàng ở thị trấn, chuyên bán các loại đồ kho.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-199.html.]

Một quầy độc nhất tuyệt đối thể kiếm tiền..."Dư Hải vui tươi hớn hở : "Chúng nhà nông, tiền nên mua nhiều ruộng đồng hơn một chút.

Trong nhà chỉ ba mẫu đất cát, sản lượng lương thực còn đủ cho cả nhà ăn .""Chờ chúng mở cửa hàng kiếm tiền, mua đồng ruộng là ! Cha, đất trong thôn chúng phần lớn là đất cát mà, nên mua nhiều đất ở gần thị trấn một chút.

Đến lúc đó, một nhà chúng sẽ dọn đến thị trấn ở, đỡ đại chịu bá mẫu ba ngày thì hai ngày mà tới cửa làm phiền..." Tiểu Thảo vô cùng khinh thường đối với chút mánh khóe của Lý thị, nàng mở miệng, nay bao giờ mọc ngà voi ( lời ). Dư Hải nhíu mày nhẹ giọng quát : "Nói như thế nào đó cũng là đại bá mẫu của con, cẩn thận để con hiểu chuyện."Tiểu Thảo bĩu môi, thầm nghĩ: Đó là chuyện đại bá mẫu làm ? Quả thực một con quỷ đòi nợ!Lúc , đột nhiên một giọng quen thuộc vang lên: "Đại Hải , Tiểu Thảo! Các ngươi cũng tói thị trấn ? Mua nhiều đồ như !"Tiểu Thảo đầu thấy hàng xóm Phương thị đang vẫy vẫy tay về phía bọn họ, mặt nàng để sọt thả mấy con gà mái béo mập, bên cạnh còn để một cái rổ ."Chu thẩm thẩm, thẩm tới chợ bán thức ăn bán trứng gà? Buôn bán cũng tệ lắm nhỉ?" Tiểu Thảo nhanh hai bước, đến bên Phương thị, hỏi. Phương thị chỉnh một chút tóc mái bên má giúp nàng, : "Cũng tạm ! Trứng gà bán xong , gà cũng còn mấy con.

Hai xe bò của Trương lão đầu tới đây hả? Tiểu Thạch Đầu đến thư viện thuận lợi ?""Có Tiểu Văn ca tiến cử nên thuận lợi.

Gia vị trong nhà còn nhiều lắm nên tới chợ bán đồ ăn dạo chút ạ.

Chu thẩm thẩm, ngài làm việc , khi trở về thẩm xe ? Chúng mua một chiếc xe lừa đấy!" Tiểu Thảo bởi vì mua xe lừa giá rẻ, tâm trạng phấn khởi, kịp chờ đợi mà chia sẻ với Phương thị. Phương thị kinh ngạc : "Được lắm, Tiểu Thảo! Mới chỉ qua mấy ngày thể mua xe? Vậy lúc trở về, Chu thẩm thẩm thơm lây ..."Dư Hải ở bên cạnh vội vàng giải thích : "Thẩm nó , đừng con bé! Khi ở chợ trâu ngựa, thấy học sinh trong thư viện của Thạch Đầu cần tiền gấp nên mới bán một con lừa bệnh, Tiểu Thảo thấy đáng thương tiêu ba lượng bạc mua xe lừa.

Con lừa thấy bệnh nghiêm trọng, còn thể cứu sống nữa!"Ba lượng bạc mua con lừa sắp c.h.ế.t, Phương thị nên cái gì mới , liền : "Tiểu Thảo của chúng trái tim lương thiện! Người sẽ gặp may mắn, con lừa nhất định thể cứu sống..."

Loading...