Lúc Tiểu Thảo mới yên lòng , bĩu môi một cái, : "Ai làm chuyện trái lương tâm chứ? Chỉ là mua về một chút gia vị, sợ cằn nhằn tiêu tiền bừa bãi mà thôi. À, đây là tiền bán đồ thêu còn ..."
"Tỷ , tiền còn dư đều cho tùy ý tiêu xài, mua gia vị gọi là tiêu tiền bừa bãi chứ?" Tiểu Liên tiện tay nhận lấy, cân nhắc sức nặng, kỳ lạ : "Muội mua bao nhiêu tiền gia vị? Vì cảm thấy tiền cũng ít bao nhiêu ?"
Năm cái hà bao nàng thiêu, chỉ bán hơn bảy mươi lăm văn tiền, hôm nay tiền còn dư của Tiểu Thảo còn nhiều hơn bình thường năm văn tiền, vẫn thể ước lượng .
Tiểu Thảo chuyện bà chủ tú phường tăng giá cho nàng , : "Tiểu Liên, đừng với chuyện mua gia vị nha, việc cần dùng tới đó!"
"Chuyện gì mà cho con !" Dư Hải khập khiễng từ trong nhà, tủm tỉm hai đứa con gái đáng yêu. Chân của bây giờ cần chống gậy cũng thể bộ .
"Không gì, gì hết! Cha, làm loại ống trúc ? Khi nào rảnh làm giúp con hai cái ? Con trả cho !" Tiểu Thảo chuyển đề tài, cầm vỏ ống trúc đựng nước tương và giấm khi nãy lên, đưa tay Dư Hải.
"Đây là đồ trúc đơn giản nhất, làm khó cha con." Dư Hải ngửi thấy mùi trong ống trúc, : "Nước tương? Nếu như mua thêm nửa cân thịt ba chỉ, nấu một bát thịt kho tàu... Vậy thật sự là quá nghiền !"
Từ khi ruột của Dư Hải qua đời, cũng bao giờ nếm mùi vị thịt kho tàu nữa, hoài niệm chép chép miệng vài cái.
Tiểu Thảo vội vàng đoạt lấy nước tương từ trong tay , nhấn mạnh thêm nữa : "Mấy loại gia vị là con mua việc, thể đụng ! , ?"
"Chu thẩm ở nhà bên cạnh nhận một đơn hàng lớn, giao gấp ngày mai, cho nên kêu đến g.i.ế.c gà giúp." Tiểu Liên nhận lấy gia vị trong tay nàng, giấu một góc bí mật trong phòng bếp.
Dư Hải gọi Tiểu Thạch Đầu: "Con trai, , phủ t.h.ả.m cho vườn rau với cha... Rau của chúng lớn lên tệ, mới năm ngày nảy lên mầm rau cao nửa tấc . Năm lúc mùa xuân trở nên ấm áp, cũng thấy nó dài lên nhanh thế ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-152.html.]
Đương nhiên dài nhanh hơn , mỗi ngày nàng đều lấy nước linh thạch tưới rau mà. Tiểu Thảo chút chột sờ mũi một cái, : "Con qua nhà Chu thẩm xem thử cần giúp đỡ cái gì ." Vừa vứa chạy như một làn khói.
Hôm nay Phương thị lên chợ bán gà và trứng gà, đại thọ sáu mươi tuổi của cha Hoàng lão gia ở thị trấn cần hơn ba mươi con gà đãi tiệc rượu, quản sự chuyên mua nguyên liệu đặt nàng bốn mươi con gà, yêu cầu làm sạch trong hôm nay, sáng ngày mai đem giao.
Nàng vội vội vàng vàng chạy về, trong nhà đủ , trong một buổi chiều đem gà g.i.ế.c, còn nhổ sạch lông gà, làm cho sạch sẽ. Đàn ông ở nhà, sợ ba con nàng làm nổi mà bỏ lỡ một đơn hàng lớn nên lập tức gọi Liễu thị đến giúp đỡ.
Lúc Tiểu Thảo đến, hai chị em Chu Linh Lung đang nấu nước nóng trong phòng bếp, Phương thị cầm một cây d.a.o phay, đang g.i.ế.c gà. Trên đất năm sáu con gà trống c.h.ế.t thẳng cẳng, nàng Liễu thị đang bên một cái chậu gỗ to, đang đổ nước nóng từ trong thùng chậu gỗ, trong chậu gỗ chứa ba con gà c.h.ế.t vẫn nhổ lông.
"Mẹ, Chu thẩm thẩm, con tới giúp !" Tiểu Thảo cau mày, chằm chằm một bãi m.á.u gà đất, mở miệng thờ ơ chào hỏi.
Phương thị xốc lên một con gà buộc chân, nhổ một nhúm lông nhỏ cổ gà, đang hạ đao, thấy giọng thì sang : "Tiểu Thảo về ? Nếu sớm hôm nay cháu cũng lên thị trấn, hai con cùng . Đi dạo ở thị trấn thế nào?"
"Chu thẩm thẩm, nhà g.i.ế.c gà, m.á.u gà cũng cần ạ?" Tiểu Thảo hỏi một đằng trả lời một nẻo, thương tiếc m.á.u gà chảy đất.
Phương thị khẽ sửng sốt, : "Lấy m.á.u gà làm gì? Cũng ăn !"
Dư Tiểu Thảo chớp chớp mắt, : "Máu gà thể ăn đó! Nếu như làm kĩ, khi ăn sẽ ngửi thấy mùi tanh . Ăn m.á.u bổ máu, m.á.u gà thể nuôi m.á.u bổ m.á.u đấy ạ, còn thể đ.á.n.h gió, lưu thông máu, hoạt lạc nữa!"
"Ồ... Máu gà nhiều tác dụng như , thật sự là từng bảo giờ, Tiểu Thảo ai thế?" Phương thị tay cầm d.a.o phay, chần chừ nên cắt lên cổ gà .
Dư Tiểu Thảo vọt phòng bếp, bảo Chu San Hô đưa một cái chậu sứ, thả xuống mặt Phương thị, : "Chu thẩm thẩm, theo con sai ! Máu gà nếu như làm kĩ, mềm mại ngon miệng, ăn ngon. Máu gà thể nấu canh chung với đậu hũ, cũng thể hầm cải trắng, nếu như kho ăn, mềm mềm trơn trơn, khỏi là ăn ngon cỡ nào!"
"Đứa nhỏ , đến mức sắp chảy nước miếng . Được, tất cả m.á.u gà đều để cho con, đến lúc đó nấu xong, đừng quên bưng tới cho Chủ thẩm một bát..." Phương thị dứt khoát cắt một đao lên cổ gà, m.á.u đỏ tươi chảy ào ào trong chậu.