Nông viên tự cẩm - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:56:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiền Văn sờ lương khô trong ngực, vì sợ học đói nên đặc biệt đưa cho , là bánh bao làm từ bột kê trộn với bột mì. Cậu khẽ há miệng, cuối cũng vẫn mở miệng .

cũng mới gặp tiểu cô nương nhà hai , tự nhiên đưa bánh bao cho , chỉ sợ sẽ đem cho cảm giác đây là "của bố thí". Bỏ , vẫn nên làm quen , đó tìm cơ hội giúp đỡ một chút .

Thời tiết tháng Hai âm lịch vẫn mang chút lạnh khô, một trận gió đông thổi qua, Dư Tiểu Thảo nhịn khẽ rùng . Quần áo cũ rách chịu nổi, bông vải bên trong làm từ áo mà trai mặc và áo bông của em trai em gái, thô đến kết thành khối. Chưa tính mặc thô cứng thoải mái mà hiệu quả giữ ấm còn kém. Tại lúc tiền nghĩ tới việc mua vài cây bông vải mới nhét bên trong áo chứ nhỉ?

Tiểu Thảo lạnh đến mức tay nhỏ đau nhức, cẩn thận dọc ven đường tìm loại cây quen thuộc. Tiểu Thạch Đầu thì một đường chạy nhảy ở phía , cả tràn đầy sức sống. Cậu bé thấy chị rụt cổ , dáng vẻ lạnh, lập tức lấy bàn tay nhỏ bé dắt tay nhị tỷ, tươi đến đôi mắt cong cong : "Nhị tỷ, ấm áp, để làm ấm tay cho tỷ!"

Tiểu Thảo cảm động ôm trong ngực, hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào đó. Mặt của tiểu t.ử liền đỏ lên, cách thể hiện tình cảm của cổ đại tương đối kín đáo, ngay cả cha cũng hôn bé bao giờ đó.

Tiểu Thạch Đầu hổ hất tay nhị tỷ chạy nhanh , Tiểu Thảo chạy chầm chậm theo phía , mệt mỏi thở hồng hộc cũng đuổi kịp bé, cả mồ hôi nhễ nhại.

"Chờ một chút! Tiểu , tỷ thấy rau cải dại !" Trên mặt đất bên cạnh một con sông cạn khô một loại cây màu nâu đất nho nhỏ đang sinh trưởng, phiến lá hình răng cưa chính là cải dại mà nàng .

Tiểu Thạch Đầu chạy ngược , sáp tới gần một cái, : "Nhị tỷ, cải dại thế , lá của nó xanh xanh, dài, ở giữa còn một bông hoa nhỏ màu trắng nữa."

"Cải mà là rau cần tây, nó sinh trưởng trong bụi cỏ, phiến lá lông. Loại mà tỷ tìm thấy là cải dại đầu xuân. Đừng thấy hình dáng của nó , thật ăn thơm đấy. Không tin thì ngửi thử xem."

Tiểu Thảo hái một lá cải dại chỉ dài hai cen-ti-mét đưa tới mũi bé. Thật sự một cỗ mùi hương thoang thoảng của rau cải dại.

" loại cải dại thật là nhỏ..." Tiểu Thạch Đầu cũng xổm xuống, chổng m.ô.n.g thở hổn hển đào rau củ dại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-142.html.]

Mảnh đất ít rau cải dại, đoán rằng chừng nửa tháng nữa, nơi sẽ từng tầng từng tầng những bông hoa trắng nhỏ nở rộ. Dư Tiểu Thảo hái cây lớn một chút, tay chân ngừng nghỉ, miệng thì : "Chúng đến sớm một chút, đợi mấy ngày nữa sẽ trưởng thành hết . Phiến lá lớn nhất cũng dài chừng một hai tấc đấy! Lá quá nhỏ thì đừng hái, để cho nó dài ."

Hai chị em tìm hái dọc theo bờ sông, tới bên bờ ánh nắng mặt trời chiếu rọi giúp rau cải dại nảy mầm sớm hơn, phiến lá rõ ràng là lớn hơn một chút.

Ánh nắng ấm áp của ngày xuân dần dần xuất hiện, Tiểu Thảo dẫn theo em trai tắm ánh nắng mặt trời ấm áp thu hoạch lứa rau dại đầu tiên của mùa xuân.

chân núi, Tiền Văn chọn một tảng đá xuống, dường như sách vở cũng chẳng còn hấp dẫn nữa. Nghe thấy tiếng kêu mừng rỡ thỉnh thoảng phát của Tiểu Thạch Đầu ở cách đó xa, cũng thỉnh thoảng ngẩng đầu lên về phía bóng lưng nhỏ gầy cách chục thước một chút. Lòng, cũng thể tiếp tục yên tĩnh nữa.

Cậu dứt khoát nhét quyển sách trong ngực, về phía hai chị em. Hai chị em đang vô cùng tập trung, cũng phát hiện tới gần.

Dư Tiểu Thảo xổm xuống, di chuyển từng bước về phía , cái xẻng trong tay ngừng bận rộn. Tiền Văn tiến tới gần. Mùa , thật sự rau dại ?

Bỗng nhiên, Tiểu Thảo thấy ở phía ít rau dại, củ lớn, lập tức vui mừng kêu lên một tiếng, vui mừng nhảy lên, chú ý tới Tiến Văn tiến gần ở lưng, ót của nàng lập tức đụng cằm .

Tiểu Thảo che đầu, nghiêng đầu Tiền Văn cũng đang che cằm mặt đầy đau đớn, chút ngượng ngùng : "Xin , để ý thấy ở phía , đụng đau ?"

Lúc Tiền Văn đụng trúng vô tình c.ắ.n đầu lưỡi, đau đến mức nước mắt trào . Cậu vội vàng trợn to hai mắt ngẩng đầu trời, sợ kiềm chế để cho em gái nhỏ nhà thấy nước mắt của .

Chuyện vốn của Tiểu Thảo, phong độ : "Là do sai, nên gần như ." Đầu lưỡi của thương, ngừng hút khí lạnh, giọng chút rõ ràng, vẻ mặt cũng vặn vẹo.

Dư Tiểu Thảo "xì"một tiếng, lên: "Chúng đều là cố ý, ai cũng đừng xin tới xin lui nữa. Bọn làm ồn sách hả? Hái xong chỗ , sẽ dẫn Tiểu Thạch Đầu xa một chút..."

"Không cần, cần! Ta đây để thả lỏng một chút thôi, học kết hợp giữa học và lao động... Để tới giúp đào rau dại nhé."Tiền Văn vén áo bông dài lên, xổm xuống, nhưng phát hiện xẻng.

Loading...