Nông viên tự cẩm - Chương 141

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:56:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay, cơm nước trong nhà vẫn là bánh nướng bột lương thực phụ, canh đậu, thức ăn chỉ cải trắng củ cải và dưa muối. Bánh nướng bột lương thực phụ nhai thật kỹ, nếu nuốt ngụm bánh quá to sẽ nghẹn, canh đậu mùi tanh, nếu như quá đói thì căn bản ăn nổi. Nước nấu ăn thiếu dầu thiếu gia vị, Tiểu Thảo chỉ cần đến giờ cơm là sẽ cảm thấy đau đầu.

Đối với mức sống hiện tại của nhà Tiểu Thảo, cho dù là ăn thức ăn như cũng tính toán khối lượng cẩn thận, sợ làm nhiều hơn một chút, lương thực còn sẽ đủ để chống đỡ cho đến khi thu hoạch rau cải, lúc đó cả nhà sẽ c.h.ế.t đói.

Liễu thị ngoài việc ba ngày giúp giặt quần áo một còn nhận việc thêu thùa của tiệm tú phẩm, mỗi ngày đều đốt đèn dầu thêu thùa. Dư Hải nhờ thợ săn Triệu chặt giúp một vài cây trúc chân núi về làm giỏ trúc, gửi bán ở tiệm tạp hóa thị trấn.

Sau khi trồng rau củ đầu xuân xong, Tiểu Thảo lập tức trở nên rảnh rỗi, việc nhà thể làm hầu như đều Tiểu Liên giành hết, để cho nàng nhúng tay . Tiểu Thạch Đầu theo con trai út của Tiền gia ở cách vách chạy lên núi xuống sông, nhưng bé cũng chỉ lo chơi, lúc còn mang theo mấy quả trứng chim trở về, mỗi ngày cũng hiểu chuyện đem về hai bó củi.

Con trai út của Tiền gia Mao thị tên là Tiền Vũ, tám tuổi, hứng thú với việc học như trai Tiền Văn của bé. Cậu bé tính tình hiếu động, mỗi ngày nếu như tới giờ cơm sẽ về nhà, thường xuyên thấy - Mao thị gọi về nhà ăn cơm: "Tiểu Vũ Tử, chạy , về nhà ăn cơm..."

Hai đứa con trai của Mao thị, một tĩnh một động, tính cách trái ngược . Con trai lớn Tiền Văn giống y như mọt sách, tới cũng sẽ cầm một quyển sách, lúc đang bộ vì chú tâm sách mà đụng cây cũng . Tiểu Thảo cũng từng thấy đường sách, còn từng rơi xuống rãnh nữa. Thật may là trong rãnh lúc nước, nếu sẽ thể lạnh c.h.ế.t đứa bé ngốc luôn.

Hôm nay, Tiểu Thảo đeo giỏ, cầm xẻng nhỏ, xem gần đây rau củ dại thể đào . Vào lúc , theo ấn tượng của nàng hình như rau cải dại xuất hiện . Kiếp , nàng thích hái cải dại về nấu canh cải dại hoặc là làm bánh bao, mùi vị ngon.

Dọc theo con đường mòn cửa thẳng tới Tây Sơn, Tiểu Thạch Đầu tung tăng theo phía nàng, trong lòng vui vẻ: Nhị tỷ sẽ làm bánh trôi nhân cải dại cho ăn, món mà nhị tỷ làm chắc chắn sẽ là món ngon, mùi vị nhất định tệ. Tuy rằng thời tiết thích hợp để đào rau củ dại, nhưng nhị tỷ thể ngoài tới lui cũng cho sức khỏe.

Tiểu Thạch Đầu từ chối lời mời cám dỗ lên núi tìm trứng chim của Tiền Vũ, tình nguyện đóng đảm nhận nhiệm vụ bảo vệ nhị tỷ. Tây Sơn chỉ cần sâu trong núi thì sẽ nguy hiểm gì, chỉ sợ nhị tỷ thường khỏi nhà sẽ tìm đường về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-141.html.]

Tiền Văn nghỉ ở nhà, cầm một quyển sách chậm rãi khỏi cửa, Tiểu Thạch Đầu nhiệt tình chào hỏi với : "Tiểu Văn ca ca, lên núi sách ạ!"

Tiền gia nuôi hơn một trăm con vịt, ban ngày cạp cạp cạp vô cùng ồn ào. Lúc Tiền Văn nghỉ thường thích mang sách đến chân núi, chọn một nơi yên tĩnh để sách. Không nghĩ tới hôm nay cửa thì gặp .

Tiền Văn mười một tuổi, màu da trắng nõn, ngũ quan thanh tú, cử chỉ lịch sự, đúng chuẩn một tiểu shota trắng nõn tuấn mỹ. Cho dù là gặp thứ hai, Tiểu Thảo vẫn cảm thấy cảnh ý vui.

Tiền Văn thấy tiếng , ngẩng đầu lên từ trong quyển sách, thấy hai chị em Tiểu Thảo thì khanh khách chào hỏi: " , tìm một nơi yên tĩnh để sách, hai chị em làm gì ?

Tiểu Thạch Đầu : "Nhị tỷ ngoài xem rau củ dại gì đó , đào một chút về nấu canh uống.

Tiền Văn Tiểu Thảo một cái, còn tưởng nàng là Tiểu Liên chứ. Từ lâu con gái út nhà chú Đại Hải yếu ớt bệnh tật, sinh đại phu thể sống lâu, vốn cho rằng là một bé gái ốm đau bệnh tật ngay cả giường cũng xuống nổi. Hôm nay gặp mặt, mặc dù gầy nhưng sắc mặt hồng hào, bộ sức lực, chút dáng vẻ nào của bệnh cả.

"Rau củ dại gì đó chắc đợi đến cỡ tháng ba. Lúc , nước sông còn tan, vẫn tới mùa hái rau củ dại ." Tiền Văn bụng nhắc nhở một câu.

Dư Tiểu Thảo nhếch miệng nhạt, : "Không cả, chỉ là đang tìm cơ hội để tới lui thôi. Huynh cứ bận việc của , đừng làm chậm trễ việc sách ."

Tiền Văn từ nhiều chuyện của , cả nhà của chú Đại Hải tách ở riêng, nếu như sự giúp đỡ của nhà ngoại và trong thôn, chỉ sợ lúc trong nhà khắp nơi đều lọt gió ! Lúc ngoài tìm rau củ dại, e rằng lương thực trong nhà cũng còn nhiều lắm.

Loading...