Nông viên tự cẩm - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-12-07 13:56:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà cũ cách nhà hiện giờ của nhà họ Dư ước chừng ba mươi phút bộ. Nói là ở chân núi, nhưng còn cách Tây Sơn ba bốn dặm đường nữa. Nhìn địa thế dựa núi gần sông, cho dù nhà cũ nát nghiêng ngả đổ, cũng ảnh hưởng đến tâm tình của Dư Tiểu Thảo. Dựa núi ăn núi dựa sông ăn sông, nàng tràn ngập tin tưởng với cuộc sống trong tương lai.

Nhà cũ quá cũ nát vẫn khiến cho kinh ngạc, tuy mỗi năm đều tu sửa một , nhưng cũng chỉ thể bảo đảm nhà đổ sụp mà thôi. Mùa đông năm nay tuyết lớn, nhà cũ cũng tuyết áp sụp một gian, tuy đầu xuân tu sửa qua loa, nhưng quả thực gian nhà để cho ở.

Phòng ốc cũ nát, cỏ dại mọc đầy sân, phần lớn tường rào tre đều sập, thỏ hoang làm ổ ở trong sân. Nhận thấy động tĩnh nên chui ngoài, làm mấy con hoảng sợ. Tiểu Thạch Đầu vui sướng đuổi theo thỏ hoang chạy , Liễu thị khẽ thở dài một tiếng, mang theo hai con gái, dọn dẹp cỏ dại trong sân.

Nhà cũ tương đối hẻo lánh, kế cận chỉ mấy gia đình lẻ tẻ. Bên trái cách hai trăm mét là nhà họ Chu, sống dựa nuôi gà, Chu thẩm Phương thị quan hệ với Liễu thị, thấy mấy con đang cùng cắt cỏ dại nên cũng mang theo hai con gái tới giúp đỡ.

Nhà họ Chu một trai hai gái, con gái lớn Chu Linh Lung mười bốn tuổi, bắt đầu đến tuổi mai mối, con gái thứ Chu Thương Hộ mới chín tuổi, ngây thơ hồn nhiên, nàng thích nhất chơi cùng với hai chị em Tiểu Thảo và Tiểu Liên.

Chu thúc Chu Đại Niên lập nghiệp từ bán hàng rong, khi ở riêng hai năm, con trai Chu Văn Hoa theo cha bán hàng rong. Khi trong nhà bận rộn sẽ đến những con phố đông đúc để rao hàng kim chỉ bán hàng hóa. Trong nhà muôi hơn một trăm con gà, là một trong ít nhà ở trong thôn thể ăn gạo trắng và bột mì.

"Hàm ca ca!" Tiểu Thạch Đầu cầm lưỡi hái nhỏ cắt cỏ, ngẩng đầu lên thấy hình bóng quen thuộc ngoài cửa, lập tức vui sướng chào hỏi.

Triệu Hàm cuốn tay áo lên, lấy một cái lưỡi hái, khom lưng làm việc, mở miệng : "Nghe nhà sắp dọn tới đây, đến xem thể giúp ?"

Liễu thị ngượng ngùng : "Tiểu Hàm, nơi cũng bao nhiêu, Chu thẩm giúp đỡ , nên làm phiền cháu..."

"Thẩm, lời của thật chỉ dành cho ngoài. Ta với Tiểu Thảo, Tiểu Thạch Đầu thiết như , ruột thịt. Người một nhà chúng hai lời, về chuyện gì, cứ việc mở lời!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-131.html.]

Tiểu Thạch Đầu cao hứng thôi, mặt giữ nụ thật tươi: "Hàm ca ca, về hai nhà chúng sẽ ở gần , lui tới cũng sẽ thuận tiện hơn ! Trước thường xuyên ăn đồ ăn nhà , cũng tới nếm thử tay nghề của nhị tỷ ! Nhị tỷ nấu cơm ngon, làm mì bột đậu còn thơm hơn bột mì nữa!"

"Được thôi! Vậy về lộc ăn !" Triệu Hàm ngẩng đầu liếc mắt bóng dáng Tiểu Thảo một cái, cúi đầu cắt cỏ dại.

Có lẽ do nguyên nhân ở riêng, Tiểu Thạch Đầu cuối cùng cũng bộc lộ vẻ hoạt bát như của một đứa trẻ, ríu rít chuyện ngừng, tuy vẫn chậm trễ việc bé cần làm, lưỡi hái nhỏ trong tay quơ ngừng.

Tiểu Bào T.ử bên cạnh bé dường như cũng lây tâm tình hưng phấn của , nhảy tới nhảy lui trong bụi cỏ, thỉnh thoảng cúi đầu gặm hết một cây cỏ dại, ngậm đén đến bên cạnh Tiểu Thảo như đang hiến vất quý, như cầu âu yếm cầu khen thưởng.

Bên , Liễu thị và Phương thị tự nhiên cũng nhàn rỗi, làm việc trò chuyện gì đó.

Nhìn phòng ốc rách nát, Phương thị nhịn : "Dư thẩm cũng thật là, Đại Hải kiếm nhiều tiền bạc cho nhà như , chỉ chia cho các hai lượng. Hai lượng bạc thể làm gì chứ, sửa nhà cũng đủ nữa! Mộ Vân , nếu tiền đủ, cứ việc mở miệng, nhiều , ba năm lượng nhà vẫn thể lấy . Trời còn lạnh nữa, thế nào cũng sửa nhà tiên."

Liễu Mộ Vân cảm động ướt hốc mắt, mượn việc cắt cỏ để che dấu cảm xúc của , thấp giọng : "Đại tẩu, cảm ơn năm mới..."

"Cảm ơn cái gì chứ, về chúng chính là hàng xóm, bà con xa bằng láng giềng gần, việc gì cần giúp đỡ, cứ việc mở miệng!" Phương thị nhanh nhẹn dùng lưỡi hái cắt cỏ sát mặt đất, tìm thấy một việc thể làm.

Người ở nhà phía tây mở cửa đuổi một đám vịt chạy nhanh hồ nước, thấy động tĩnh bên , đến gần ngó qua một chút, : "Ấy! Là vợ Đại Hải ! Thật sự dọn đến đây? Ai ui, Dư đại thúc Dư đại thẩm cũng quá nhẫn tâm, căn nhà cũ nát làm thể ở..."

Dư Tiểu Thảo ngẩng đầu thoáng qua phụ nữ xương gò má cao môi mỏng, lời càng càng cảm giác vui sướng khi khác gặp họa chứ?

"Đừng để ý tới nàng ! Cái miệng của Mao thị, nếu thật sự so đo với nàng , đang sống sờ sờ cũng thể tức c.h.ế.t. Cứ coi như tiếng chim sẻ kêu !" Trong vòng phạm vi hai dặm quanh đây, hai nhà là nhà họ Chu và nhà họ Tiền. Nhà họ Chu nuôi gà, nhà họ Tiền nuôi vịt, trứng gà và gà sống hiển nhiên nguồn tiêu thụ hơn so với vịt của nhà họ Tiền. Con dâu nhà họ Tiền Mao thị, miệng như cửa đóng, thấy Phương thị luôn tuôn một đống lời chua ngoa.

Loading...