Con trai lớn của bác cả Dư Lập Xuân làm miếng ngói bùn thủ công, việc bên ngoài cũng nhận, cha đuổi tới nơi giúp đỡ. Mấy ngày kế tiếp, Dư Lập Xuân mang theo ba con trai, hai đứa cháu trai, luôn là thứ nhất đến cũng là cuối cùng rời . Bác hai Dư Lập Hạ ở xa, thể gần đây chút thoải mái cho nên chỉ phái một con đến đây giúp đỡ.
Mấy em chơi với Dư Hải từ khi còn cởi truồng cũng tổn hao khí lực san bằng đất, xây tường đất, chặt cây cối... Bận rộn nhưng vô cùng vui vẻ. Thợ săn Triệu từng giao tình với , và con Triệu Hàm, mỗi ngày chẳng những tới đưa con mồi, còn tới giúp đỡ khi săn thú trở về. Còn hàng xóm láng giềng trái của , cần gọi đến nhờ giúp đỡ, mỗi ngày đều tới báo danh.
Nói mời tới giúp đỡ xây nhà là xen hai bữa cơm. Những một nhà Dư Hải mới dọn ở riêng, trong nhà nhiều lương thực, mỗi ngày đều tự mang lương khô, ăn một ngụm đồ ăn của nhà bọn họ. Một nhà của Dư Hải cảm động thôi, Tiểu Thảo cảm nhận thật sâu sắc sự chất phác và thiện lương của cổ đại.
Người nhiều nhiều lực, ba gian phòng ở cộng thêm sân tường rào, qua mười ngày thành xong. Nhìn sân thật to, phòng ở mới tinh, Liễu thị chảy nước mắt vì vui sướng. Ba tỷ Tiểu Thảo ở trong sân nô đùa, khỏi là vô cùng vui sướng. Bọn họ, rốt cuộc cũng một căn nhà thuộc về chính ...
Huynh nhà họ Liễu chặt củi xếp đầy phòng bếp, dọn dẹp sạch sẽ giếng nước ở hậu viện đó mới rời . Dư Hải ở nhà suốt hai ngày, chân thể chống quải trượng (gậy gỗ) đường, ngay lập tức mang theo nhà dọn qua .
Mười ngày qua, ngoại trừ Dư lão đầu mang theo lão đại buổi chiều mỗi ngày đến nhà cũ giúp đỡ , những khác hề lộ mặt dù chỉ một chút. Nhà dọn dẹp , thời điểm Dư Hải mở tiệc chiêu đãi hàng xóm trong thôn, Lý thị mang theo con trai tới.
Trong thôn phàm là dọn về nhà mới, nhất định sẽ mở một bữa tiệc chúc mừng một chút. Bởi vì ngôi nhà dựa sự giúp đỡ của , vật liệu xây nhà phần lớn đều lấy ngay tại chỗ, đất bôi là đất sét đào bên đường, lương mộc là chặt từ núi, rơm rạ cũng đều là trong thôn chắp vá lung tung mang đến đây.
Vốn dĩ Tiểu Thảo mua chút ngói đen, xây xong sẽ giống như ngôi nhà bùn ngói bây giờ của nhà họ Dư. ngẫm trong tay chỉ mười lượng bạc cho nên nàng ngay lập tực bỏ ý niệm . Lại một nữa hối hận đầu tư tất cả bạc xưởng của Chu tam thiếu, cũng tự an ủi , nhà cỏ tranh cũng tồi, đông ấm hạ lạnh...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-123.html.]
Ai! Chu tam thiếu , đầu xuân bận việc xây xưởng đến mức chân chạm đất, tính sẽ mở một Trân Tu Lâu ở kinh thành, tới lui giữa kinh thành và trấn Đường Cổ, thần long thấy đầu thấy đuôi. Tiểu Thảo tìm xin giúp đỡ, cũng tìm bóng nào!
Cũng may xây nhà xong, tổng cộng tốn mấy lượng bạc. Trong lòng Dư Hải cảm nhớ trong thôn giúp đỡ, nhân dịp bày tiệc, làm một ít đồ ăn ngon bày tỏ sự cảm tạ.
Nghe Dư Hải ở riêng mà chỉ chia hai lượng bạc, trong lòng thợ săn Triệu tức giận áy náy. Dư Hải vì cứu , thiếu chút nữa c.h.ế.t trong miệng gấu lớn, mới bán gấu đen đ.á.n.h c.h.ế.t xong, ngay lập tức mang ba trăm lượng qua tặng cho nhà họ Dư, là để cho Dư Hải bốc t.h.u.ố.c trị thương. Không nghĩ tới cha nhẫn tâm của và kế lòng hiểm độc đem tính mạng con trai đổi lấy tiền mờ ám.
Triệu thợ săn thở phì phò tiến lên tìm Dư lão đầu lý luận Dư Hải ngăn cản. Chàng ba trăm lượng bạc xem như trả công ơn nuôi dưỡng những năm qua của Trương thị.
Trong lòng Triệu Bộ Phàm ôm áy náy với em Dư Hải, những thường xuyên đưa con mồi cho Dư Hải bồi bổ thể, mà và con trai còn bỏ sức lực nhỏ trong việc xây nhà. Bày tiệc , một lên núi bắt hơn mười con gà rừng thỏ hoang mang đến đây.
Dư Hải từ chối, sang nhà họ Chu láng giềng mua năm mươi quả trứng gà, đến chợ mua chừng mười cân thịt. Cuối đông đầu xuân, cũng là thời điểm rau xanh giáp hạt, nhưng hầm chứa nhà nào cũng đựng nhiều củ cải và cải trắng, còn rau khô phơi từ mùa thu. Muốn mang chút đồ tới nhà , Liễu thị đến chợ mua một chút.
Diêu thị con gái mở tiệc chiêu đãi xóm giềng, sợ quá nhiều việc nàng lo liệu hết, từ sớm mang theo vợ lão đại đến đây giúp đỡ. Nhìn thấy con gái nhà rộng sân thoáng, tường viện cao lớn, một căn nhà ba gian tọa hướng bắc nam, gia cụ gì đó trong phòng tuy rằng quá , vẻ thiếu thốn, nhưng ngược một nhà sáu cũng chật chội.
Tiểu Thạch Đầu lôi kéo tay bà ngoại, bừng bừng hứng thú giới thiệu, gian nào là phòng ở của cha , gian nào là của hai tỷ tỷ, gian nào là của và ca ca... Ngay cả phòng chất củi, phòng bếp, bé cũng buông tha, nhất định dẫn Diêu thị đến xem.