Liễu thị cũng cảnh nhà đẻ lắm, một năm thể tích cóp một vài lượng bạc coi là tệ , thể , thỉnh thoảng cũng trợ cấp cho , thời điểm cha bọn trẻ xảy chuyện, trong nhà mang hai lượng đến đây... Mười lượng bạc , mượn đông mượn tây như thế nào nữa.
Nàng đẩy túi tiền trở về, : "Bùn bôi tường vẫn thể dùng , chỉ cần lên núi chặt cây cối sửa một chút, đắp thêm chút rơm rạ lên là thể ở. Mẹ, nhà cũng dễ dàng, ca ca tẩu tẩu nhịn ăn nhịn mặc thật vất vả mới tích cóp một chút tiền, thể đều mang trợ cấp cho đứa con gái xuất giá như con chứ?"
Đại tẩu Hàn thị của Liễu thị cầm lấy túi tiền trong tay bà ngoại, mạnh mẽ nhét trong tay cô em chồng, : "Sau các ở nhà lâu dài nên tu sửa thật một . Ta xem qua, mấy cái giường trong phòng cũng thể dùng nữa. Còn tường rào tre ... Căn nhà của cách xa thôn, dựa lưng núi lớn, tường rào tre an . Cứ tính như , mười lượng bạc còn thể đủ nữa! Mau cầm lấy, một nhà khách khí cái gì!"
Nhị cữu mẫu Hồ thị vẫn luôn dài mặt, chút của cải trong nhà cứ như đều để chồng mang đến cho cô nhỏ. Con gái gả như bát nước hắt , nào đạo lý nhà đẻ trợ cấp? Mẹ chồng , nàng dám tranh luận, đại tẩu thảo hiền khoe mẽ, khỏi bĩu môi, đầu nhẹ nhàng "Hừ..." một tiếng.
Lão nhị Liễu Hán , nhíu mày cảnh cáo liếc mắt nàng một cái, bày một bộ dáng: "Nàng, nếu dám lời dễ , về nhà nàng chờ coi". Hồ thị ích kỷ chuyện tiền bạc, nhưng nhị cữu Tiểu Thảo thể quản lý nàng , nàng đàn ông nhà vô cùng hiếu thuận cho nên ngày thường nàng chỉ dám gây sự cãi vã với chị em dâu, dám dù chỉ một chữ ở mặt chồng.
Bị đàn ông nhà trừng, Hồ thị lập tức trở nên điều, cúi đầu ngay cả thở mạnh cũng dám thở một .
Lão tam Liễu Hạo mang túi tiếp theo từ xe bò cất hầm khoai lang đỏ, : "Tỷ! Tỷ cứ cầm , nếu tỷ nhận, sẽ tức giận đó!"
Liễu thị còn đang chối từ tiếp, Dư Tiểu Thảo tiến lên nhận nàng, : "Mẹ, đây là một phần tâm ý của bà ngoại và mợ, cứ nhận lấy . Hơn nữa, chúng xác thật cũng cần tiền , nếu trong lòng còn băn khoăn, cứ coi như chúng mượn, chờ về kiếm tiền trả bà ngoại cũng ."
" , đúng ! Vân Tử, con còn chủ kiến bằng đứa trẻ nữa! Đây là Tiểu Liên đúng , mấy ngày gặp trắng lên ít." Diêu thị kéo tay Tiểu Thảo qua, nhịn khen ngợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-122.html.]
Dư Tiểu Thảo ha hả : "Bà ngoại, con là Tiểu Thảo, Tiểu Liên mang theo Tiểu Thạch Đầu lên núi nhặt củi ."
Dư Tiểu Thảo và Tiểu Liên là sinh đôi cùng trứng, dung mạo tất nhiên sẽ giống . Chẳng qua Tiểu Thảo vốn yếu ớt từ lúc sinh , tương đối gầy yếu tái nhợt hơn chút. Còn Tiểu Liên, từ nhỏ theo Liễu thị làm việc cho nên làn da đen chút. Hai cùng , nhận dễ dàng. Chỉ là, nửa năm uống nước linh thạch, thể Tiểu Thảo khỏe mạnh hơn ít, làn da Tiểu Liên cũng trắng hơn so với , hai càng ngày càng khiến thể phân biệt rõ.
Diêu thị vui sướng Tiểu Thảo thể chạy thể nhảy, với Liễu thị: "Thân thể của đứa bé Tiểu Thảo hơn, tâm bệnh của con cũng coi như đặt xuống. Ta thấy, sắc mặt của con cũng hồng nhuận hơn chút, gần đây bà thông gia bỏ tiền mời đại phu cho con ?"
"Bà nào chịu tiêu tiền ở con bao giờ? Lúc phát bệnh, bà đều con giả vờ, cho cha Thảo Nhi mời đại phu cho con, huống chi là bây giờ? Nửa năm nay con cảm thấy thể khá hơn ít, Đại Hải gạt khác lén cho con uống t.h.u.ố.c suốt một mùa đông. Mấy ngày nay chăm sóc cha bọn trẻ, tuy chút mệt mỏi nhưng con cảm thấy thể nhẹ nhàng hơn nhiều, ngày bò mép giường ngủ quên, hôm tỉnh cũng phát bệnh. Con nghĩ là bệnh khỏi, , đừng lo lắng cho con."
Trong lòng Liễu thị cảm thấy may mắn kỳ quái, cái nhà nếu ngay cả nàng cũng ngã bệnh, thật sự sẽ cách nào qua nổi.
Dư Tiểu Thảo sờ ngũ thải thạch cổ tay, trong lòng trộm thôi.
Trước tiên nhà họ Liễu thu gom đầu gỗ trong phòng chứa củi đó sửa chữa đại khái một chút, dọn đồ vật mang đến đây . Diêu thị mang theo hai con dâu (vợ lão tam còn con nhỏ, thể rảnh tay nên đến đây) giúp đỡ dọn dẹp sân một , ngay cả nước cũng uống, vội chạy xe bò trở về.
Diêu thị yên lòng, nhưng bà một nhà năm miệng ăn của con gái chỉ ở trong một gian phòng, dù ở cũng chỗ ở, bọn họ trở thôn Tây Sơn khi mặt trời lặn cho nên chỉ để một câu "Hai ngày nữa sẽ trở thăm " vội vàng rời .
Ba nhà họ Liễu ở , nhân dịp chuẩn cày bừa vụ xuân, giúp đỡ chồng (chồng tỷ tỷ) tu sửa nhà.
Dư Hải làm phúc hậu, ngày thường nhà khác chuyện gì, chỉ cần gọi một tiếng, sẽ nhiệt tình qua giúp đỡ cho nên nhân duyên ở bộ thôn Đông Sơn cũng tồi. Nghe sửa sang nhà cũ, trong thôn đều sôi nổi tới giúp đỡ.