Nông viên tự cẩm - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:06:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , Tiểu Thảo một nhà rốt cuộc an tâm ngủ đến khi tự nhiên tỉnh. Sau khi rời giường, Trương thị thấy heo ai cho ăn, gà cũng đói đến kêu "quác quác", củi chặt, đất quét, quần áo cũng ai giặt, khỏi đầu về phía tây phòng kêu lên: "Đã là lúc nào , ngủ đến c.h.ế.t ?"

Dư Tiểu Thảo đẩy cửa phòng , Trương thị như , : "Bà nội, quên, nhà con ở riêng ai lo phận nấy mà. Bắt bọn con cho heo cho gà ăn, chẳng lẽ bà nội chuẩn chia cho nhà con một phần năm heo và gà ?"

Lời mắng c.h.ử.i của Trương thị mắc nghẹn ở trong cổ họng, thoáng qua đông phòng thấy Lý thị đầu bù tóc rối đang dựa ở khung cửa xem náo nhiệt, chuyển lửa giận sang phía nàng , quát: "Con mụ lười , còn mau làm việc, làm xong cơm sáng cũng cần ăn nữa!"

Lý thị đổi sắc mặt, nghĩ đến nàng giống như Liễu thị, mỗi ngày từ sớm đến tối làm cũng hết việc, trong lòng âm thầm kêu khổ.

Vào cửa mười mấy năm, cũng chỉ năm đầu tiên là Trương thị sai bảo làm chút việc nhà. Từ khi Liễu thị cửa, nàng lập tức mặc kệ tất cả chuyện. Bây giờ đột nhiên bảo nàng nhận việc nhà, thực sự chút từ làm từ , buổi sáng bận đến sứt đầu mẻ trán, còn luôn chồng mắng.

Cô út Dư Thải Điệp nổi, giúp đỡ quét rác, cho gà ăn, cứ như , đến tận khi làm cơm sáng, củi cũng chặt về. Lúc Dư lão đầu trở , bếp vẫn lạnh nồi vẫn lạnh như cũ, chịu đói đến tận quá trưa, mới ăn một bữa sáng hương vị cực kém.

Dư lão đầu thở dài sắc mặt khó coi, khi Liễu thị các nàng ở đây, trong nhà gọn gàng ngăn nắp như , sẽ thể nữa . Ông buông bát đũa đến nhà cũ xem thể giúp .

Một nhà Tiểu Thảo, khi thưởng thức cảnh gà bay ch.ó sủa trong viện, để Dư Hải ở nhà tĩnh dưỡng, những khác khi dùng qua bữa sáng, đều đến nhà cũ chân Tây Sơn.

Nhà cũ cách nhà hiện giờ của nhà họ Dư ước chừng ba mươi phút bộ. Nói là ở chân núi, nhưng còn cách Tây Sơn ba bốn dặm đường nữa. Nhìn địa thế dựa núi gần sông, cho dù nhà cũ nát nghiêng ngả đổ, cũng ảnh hưởng đến tâm tình của Dư Tiểu Thảo. Dựa núi ăn núi dựa sông ăn sông, nàng tràn ngập tin tưởng với cuộc sống trong tương lai.

Nhà cũ quá cũ nát vẫn khiến cho kinh ngạc, tuy mỗi năm đều tu sửa một , nhưng cũng chỉ thể bảo đảm nhà đổ sụp mà thôi. Mùa đông năm nay tuyết lớn, nhà cũ cũng tuyết áp sụp một gian, tuy đầu xuân tu sửa qua loa, nhưng quả thực gian nhà để cho ở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-119.html.]

Phòng ốc cũ nát, cỏ dại mọc đầy sân, phần lớn tường rào tre đều sập, thỏ hoang làm ổ ở trong sân. Nhận thấy động tĩnh nên chui ngoài, làm mấy con hoảng sợ. Tiểu Thạch Đầu vui sướng đuổi theo thỏ hoang chạy , Liễu thị khẽ thở dài một tiếng, mang theo hai con gái, dọn dẹp cỏ dại trong sân.

Nhà cũ tương đối hẻo lánh, kế cận chỉ mấy gia đình lẻ tẻ. Bên trái cách hai trăm mét là nhà họ Chu, sống dựa nuôi gà, Chu thẩm Phương thị quan hệ với Liễu thị, thấy mấy con đang cùng cắt cỏ dại nên cũng mang theo hai con gái tới giúp đỡ.

Nhà họ Chu một trai hai gái, con gái lớn Chu Linh Lung mười bốn tuổi, bắt đầu đến tuổi mai mối, con gái thứ Chu Thương Hộ mới chín tuổi, ngây thơ hồn nhiên, nàng thích nhất chơi cùng với hai chị em Tiểu Thảo và Tiểu Liên.

Chu thúc Chu Đại Niên lập nghiệp từ bán hàng rong, khi ở riêng hai năm, con trai Chu Văn Hoa theo cha bán hàng rong. Khi trong nhà bận rộn sẽ đến những con phố đông đúc để rao hàng kim chỉ bán hàng hóa. Trong nhà muôi hơn một trăm con gà, là một trong ít nhà ở trong thôn thể ăn gạo trắng và bột mì.

"Hàm ca ca!" Tiểu Thạch Đầu cầm lưỡi hái nhỏ cắt cỏ, ngẩng đầu lên thấy hình bóng quen thuộc ngoài cửa, lập tức vui sướng chào hỏi.

Triệu Hàm cuốn tay áo lên, lấy một cái lưỡi hái, khom lưng làm việc, mở miệng : "Nghe nhà sắp dọn tới đây, đến xem thể giúp ?"

Liễu thị ngượng ngùng : "Tiểu Hàm, nơi cũng bao nhiêu, Chu thẩm giúp đỡ , nên làm phiền cháu..."

"Thẩm, lời của thật chỉ dành cho ngoài. Ta với Tiểu Thảo, Tiểu Thạch Đầu thiết như , ruột thịt. Người một nhà chúng hai lời, về chuyện gì, cứ việc mở lời!"

Tiểu Thạch Đầu cao hứng thôi, mặt giữ nụ thật tươi: "Hàm ca ca, về hai nhà chúng sẽ ở gần , lui tới cũng sẽ thuận tiện hơn ! Trước thường xuyên ăn đồ ăn nhà , cũng tới nếm thử tay nghề của nhị tỷ ! Nhị tỷ nấu cơm ngon, làm mì bột đậu còn thơm hơn bột mì nữa!"

"Được thôi! Vậy về lộc ăn !" Triệu Hàm ngẩng đầu liếc mắt bóng dáng Tiểu Thảo một cái, cúi đầu cắt cỏ dại.

Có lẽ do nguyên nhân ở riêng, Tiểu Thạch Đầu cuối cùng cũng bộc lộ vẻ hoạt bát như của một đứa trẻ, ríu rít chuyện ngừng, tuy vẫn chậm trễ việc bé cần làm, lưỡi hái nhỏ trong tay quơ ngừng.

Loading...