Đang lúc bà định làm chủ đồng ý việc cưới xin thì việc cưới xin của Dư Hải ở bên cũng định xong.
Hoàn cảnh nhà Liễu thị bình thường, việc cưới xin của mấy mới làm xong, thật vất vả mới gom mấy lượng bạc đồ cưới, đương nhiên kém xa ba mươi lượng bạc của ông chủ tiệm tạp hóa.
Ba mươi lượng bạc vốn sẽ tới tay nay bay mất, Trương thị đương nhiên kiểu nào cũng mắt Liễu thị. Từ ngày Liễu thị cửa, nấu cơm giặt giũ, cắt cỏ nhặt củi, cho gà, lợn ăn và gánh nặng của việc thu dọn hai mẫu đất cát đều rơi nàng .
Cho dù là lúc mang thai, Trương thị cũng để cho nàng rảnh rỗi, cả ngày hùng hùng hổ hổ soi mói tật của nàng . Lúc đứa con nhỏ nhất là Tiểu Thạch Đầu còn đầy tháng bắt nàng giặt quần áo ở sông băng, lưu mầm bệnh nàng .
Mỗi khi mùa đông đến và những ngày mưa dầm, sẽ ngừng ho khan, lúc ho tới thở nổi, nghẹn tới mức mặt cũng tím lên, mấy suýt chút nữa mất mạng. Bệnh của Liễu thị mỗi năm đều uống t.h.u.ố.c đại phu kê, tốn một khoản tiền.
Hơn nữa Dư Tiểu Thảo sinh yếu ớt, thường bệnh.
Mỗi Trương thị bỏ tiền xem bệnh cho hai con đều giống như đào mộ tổ tiên .
Bà già mỗi ngày đều bóng gió, nuôi hai cái ấm sắc t.h.u.ố.c Liễu thị và Tiểu Thảo, động đáy... Trước đây, tiền Dư Hải thể kiếm , mặc dù Trương thị lải nhải trong miệng nhưng cũng dám chi tiền thuốc. Có thể hôm nay Dư Hải chịu sự thúc giục của Trương thị theo thợ săn trong thôn Triệu Bộ Phàm Tây Sơn săn thú, vô tình quấy rầy gấu đen đang ngủ đông trong sơn động tỉnh dậy.
Vì cứu thợ săn Triệu, chân của Dư Hải gấu đen c.ắ.n nát, lưng cũng cào đến m.á.u thịt mơ hồ, mắt thấy chỉ mới xuất lực chứ đ.á.n.h lực. Chàng cũng coi như mạng lớn, mạch m.á.u sắp đứt cũng thể chống đỡ tới khi đại phu trấn tới.
Vốn nghĩ rằng đại phu trấn tới thể mang tới tin , nhưng Tôn đại phu của Đồng Nhân Đường, cũng lắc đầu liên tục "Làm hết sức , theo trời thôi", miễn cưỡng kê đơn thuốc, tuy là kê đơn nhưng cũng chác tác dụng, Một gói t.h.u.ố.c tốn gần một lượng bạc, còn chắc thể cứu mạng lão nhị Dư gia.
Trương thị thể để cho bạc vất vả tích góp trôi theo dòng nước? Nếu như Dư Hải vẫn tỉnh , một nhà ốm yếu bệnh tật, sẽ trở thành gánh nặng cho Dư gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/chuong-106.html.]
Nếu Dư Hải cắt chân may mắn sống sót, mất một cái chân cũng sẽ trở thành gánh nặng trong nhà. Vợ của Xuyên Trụ sớm rõ: Nếu như Trương thị thể lảm chủ, cần bà khẳng định hận thể lập tức đuổi cả nhà Dư Hải khỏi cửa.
Chỉ là còn Dư lão đầu, ngoài sợ trong thôn gièm pha, bà dám trắng trợn mà thôi. Ôi! Một nhà Dư Hải làm sống tay Trương thị? Vợ của Xuyên Trụ khỏi cảm thấy lo lắng cho bọn họ!Trong khí nồng đậm mùi m.á.u tươi, Dư Hải giường mặt như giấy vàng, giống như thể cảm nhận hô hấp của .
Lần lên núi ít nhất thể kiếm bốn năm trăm văn tiền, đắp một cái chăn bông giặt tới trắng bệch còn đầy chỗ vá. Trong tây phòng u ám chật chội, một cái giường chiếm gần hết chỗ, đầu giường một cái rương mây cũ, mép giường một cái bàn gia cố nhiều , cũng chỉ .
Vợ chồng Dư Hải là lao động chủ chốt trong nhà và mấy đứa trẻ đều ở trong căn phòng . Dư Hải còn ở đây mà nhị phòng đối xử như , nếu như..."Mau trả tiền t.h.u.ố.c cho Tôn đại phu!" Dư lão đầu Trương thị kéo chính phòng, tiếng đột nhiên to hơn.
Hàng xóm trong sân trố mắt .
Chẳng lẽ Trương thị một chút da mặt cuối cùng cũng xé , tiền t.h.u.ố.c cũng trả cho Dư Hải."Đây là năm lượng bạc đó! Đại phu cũng , uống chắc tác dụng! Tiểu Thảo hòm t.h.u.ố.c của Vưu đại phu đấy thôi? Lấy t.h.u.ố.c ở bên trong, cầu yên lòng ? Năm lượng bạc, đủ tiền bút mực một tháng của Tam nhi đó!" Tiếng gầm của Trương thị giống như thú bảo vệ con. Giọng của Dư lão đầu truyền tới nữa: "Trên tay bà bao nhiêu bạc, thể ? Chỉ cần một tia hi vọng cũng cố gắng tới cùng.
Nếu , lương tâm bà thể yên ? Bà sợ Tiểu Thảo, Thạch Đầu sẽ hận bà ?"Trương thị cũng cam lòng yếu thế: "Không thấy c.h.ế.t cứu, đại phu cũng , uống t.h.u.ố.c cũng tác dụng nhiều lắm, tại tiêu tốn tiền ? Không bằng tiết kiệm tiền, lão nhị nuôi lớn con nhỏ..."Hai vợ chồng già ở trong phòng cãi ngừng, hàng xóm trong sân thông cảm về phía tây phòng, nhao nhao ngừng lắc đầu."Dư thúc!" một đàn ông lưng hùm vai gấu, cả tỏa vẻ huyết khí vũ của đàn ông từ cửa viện Dư gia, chính là hôm nay Dư Hải cứu, thợ săn Triệu Triệu Bộ Phàm.
Trương thị giọng của ,"Xoạt" một tiếng xông từ trong phòng.
Bà gầy yếu mà sức lực nhỏ, lập tức kéo chặt vạt áo Triệu Bộ Phàm, khàn giọng hét:"Thợ săn Triệu, ngươi giỏi lắm! Hôm nay nếu vì ngươi, Dư Hải nhà chúng nào sẽ giường rõ sống c.h.ế.t? Ta mặc kệ! Lão nhị nhà chúng vì cứu ngươi mà thương, tiền t.h.u.ố.c là Triệu gia các ngươi trả! Còn nữa, lão nhị mà xảy chuyện gì, cô nhỉ quả mẫu nhị phòng, Triệu gia các cũng đừng nghĩ buông tay mặc kệ!"
Nói một nghìn một vạn, cho tới bây giờ Trương thị cũng quan tâm sống c.h.ế.t của Dư Hải, thứ duy nhất bà quan tâm chỉ tiền, tiền, tiền!