Nông viên tự cẩm - 66

Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:01:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cháu trai đích tôn của Dư gia? Vậy chẳng gì liên quan tới cả! Nhà ai , Dư Đại Sơn tuy rằng đổi họ nhưng quan hệ ruột thịt với Dư gia. Trương thị là vợ kế của Dư lão đầu, là chị em họ với ruột qua đời của Dư Hải.

Năm đó Trương thị góa chồng nhà chồng đuổi khỏi nhà, là Dư Hải bụng chứa chấp bà .

Sau đó, khi của Dư Hải bệnh qua đời, Dư lão đầu cưới luôn Trương thị làm vợ kế. Lão đại Dư Đại Sơn là do Trương thị mang tới, chỉ lớn hơn Dư Hải hai tháng. Cháu trai đích tôn? Bỏ qua chính là Dư Hải ? Một khối ngọc bội như , cuối cùng vẫn rơi tay lão Nhị ?Dư Đại Sơn vô cùng cam lòng, nhưng cũng lập trường để phát biểu.

Ngọc bội rơi tay ai cũng hơn rơi tay Dư Hải một chút quan hệ ruột thịt nào với .

trong lòng cũng rõ ràng, quyết định do lão gia t.ử đưa , cho dù là Trương thị lợi hại cỡ nào cũng thể đổi. Lúc trong lòng Dư Tiểu Thảo cảm thấy cân bằng hơn nhiều, cháu trai đích tôn của Dư gia, cả của nàng ! Chuyện ít nhất cũng uổng công, dù gì cũng một miếng ngọc bội coi như an ủi. Tiếc nhất chính là một trăm lượng bạc trắng , nếu như nàng nhanh tay một chút, lấy một hai đĩnh bạc thì .

Tiểu nhân trong lòng Dư Tiểu Thảo đang c.ắ.n tay rơi lệ: Một trăm lượng bạc cũng là con nhỏ chứ. Về đến nhà, Dư Tiểu Thảo thấy bạc trắng đều rơi trong túi tiền của bà nội.

Đau lòng đến mức tinh thần suy sụp.

Liễu thị thấy dáng vẻ ủ rũ của con gái nhịn sờ trán của nàng một cái, sợ con bệnh. Phải ba bốn tháng nay là những ngày sống thoải mái nhất trong bảy tám năm qua của Liễu thị.

Mặc dù những công việc vất vả trong nhà cũng ít , mặc dù mỗi ngày đều mắng ít.

con gái đó vẫn bệnh suốt, mấy tháng qua phát bệnh dù chỉ một , còn thể chạy nhảy cùng mấy đứa trẻ khác trong thôn, còn theo Vưu đại phu học y thuật. Bây giờ, cần ăn ngon , tóm thể lấp no bụng là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-vien-tu-cam/66.html.]

Bọn nhỏ học đặt bẫy bắt con mồi, thỉnh thoảng thể bắt một hai con, nướng thịt ăn bên ngoài cũng một bữa ngon.

Bọn nhỏ cũng hiếu thuận, vẫn luôn quên lén lút giữ cho nàng và cha của chúng một chút. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngày càng hồng nhuận và thể nhiều thêm chút thịt của bọn nhỏ, nàng cảm thấy cuộc sống càng ngày càng lối thoát ."Vợ Đại Sơn, vợ Đại Hải.

Hôm nay cũng sương rơi, ngày mai nên đào khoai lang về cất đấy." Trương thị thu trăm lượng bạc , mặt cuối cùng cũng nụ . Dư Hải thương vợ, để chén cơm xuống : "Hay là ngày mai chúng con biển nữa, mấy đàn ông chỉ cần một ngày là thể đào xong khoai lang về nhà ."Trương thị thế mặt xụ xuống: "Trong nhà chỉ ba mẫu ruộng cạn, hồi còn trẻ một thể xử lí xong , còn cần làm trễ nải việc chính là biển đ.á.n.h cá hả? Nhân khi khi mùa đông tới, tận dụng chút thời gian biển thêm mấy ."Dư Tiểu Thảo bà nội tham lam một cái, trong đầu nghĩ: Lão phu nhân yêu tiền đến mức nào nữa! Có một trăm hai lượng cho dù một năm biển cũng chắc chắn đói c.h.ế.t! Cái bản lĩnh keo kiệt cũng sắp đuổi kịp Nghiêm Giám Sinh, Grandet* . (*) Đều hai nhân vật dù giàu nhưng vẫn keo kiệt và hà tiện trong văn học. Sáng sớm ngày hôm , Dư Tiểu Thảo ngáp run rẩy mặc cái áo bông hoa đầy mảnh vá chồng chéo nhiều lớp trong giọng the thé của Trương thị.

Hôm nay mới trong tháng Mười mà sương rơi dày đặc, sớm tối mặc áo bông đều cảm thấy thể chịu đựng hàn khí lạnh lẽo ."Muội , ngủ thêm chút nữa , đào khoai lang giúp ." Dư Tiểu Liên nhanh nhẹ dậy, thấy dáng vẻ tỉnh ngủ của nàng vội vàng nhét nàng trong chăn. Nhiệt độ trong chăn thật sự khiến cho lưu luyến, nhưng mấy đứa trẻ tám tuổi đều ruộng hết , một nội tâm sắp ba mươi như nàng thật sự mặt mũi giường. Dư Tiểu Thảo liên tục ngáp rửa mặt súc miệng xong, uể oải theo lưng .

Nghiêng đầu bá mẫu béo múp Lý thị mắt đầy ghèn cũng đang ngáp giống , trong lòng nàng liền cảm thấy cân bằng ít.

Xem kìa, cũng một giường dậy nổi. Đi chừng hai khắc đồng hồ dọc theo một con đường nhỏ hẹp uốn lượn mới thấy một vùng đất phủ kín dây khoai lang đỏ xanh mơn mởn của nhà .

Bên trong một màu xanh lục bao trùm tầm mắt lộ một mảnh xanh thẳm của bầu trời, còn cả từng cơn gió trộn lẫn hương bùn đất, hít sâu một ngụm khí lạnh lẽo.

Dư Tiểu Thảo cảm thấy tinh thần hơn nhiều.

"Đại tẩu, nhị tẩu, tới đào khoai lang !"

Một khuôn mặt chất phác mang theo nụ nhiệt tình chào hỏi với đoàn .

"Tam đường thúc, buổi sáng lành! Thúc cũng tới đây để đào khoai lang hả?"

Loading...