Ngự Sử Đài đại phu mới nhậm chức lâu: "Hoàng thượng hãy nghĩ ! Chỉ là một cuộc tỷ thí nhỏ, tại lấy một thành trì để làm phần thưởng?"
Hoàng thượng giơ tay: "Được , miệng vàng lời ngọc, các vị ái khanh đừng nhiều lời."
"..."
Mọi cũng , một khi hoàng thượng lời thì tuyệt đối khả năng thu hồi lời .
thật là lo lắng!
Công Bộ thượng thư với Hộ Bộ thượng thư ở bên cạnh: "Ông khuyên hoàng thượng ? Mất mặt thì làm đây?"
Hộ Bộ thượng thư cau mày: "Khuyên cái gì? Không thấy hoàng thượng đồng ý, Tuệ An quận chúa cũng chuyện gì ?"
Đã thì nhất định sẽ thắng!
Nhìn xem Cẩn Vương ở đó ăn vui vẻ bao nhiêu, nhất định sẽ chuyện gì!
Tuy rằng nữ hồng của Tuệ An quận chúa tuyệt đối , nhưng nếu nàng đồng ý, chứng tỏ ba thứ còn nhất định vấn đề gì!
Công Bộ thượng thư chán nản!
"Ông tin tưởng Tuệ An quận chúa sẽ thắng như ? Ông thấy nữ hồng của nàng hả?" Công Bộ thượng thư nghiến răng nghiến lợi.
"Đương nhiên!"
"Tôi ông lấy tự tin ở nữa! Một hồi nữa mà thua sẽ mất mặt!"
Quên , khi thua, hạ thấp nhuệ khí của Tuệ An quận chúa cũng . Dù hoàng thượng cũng lo, ông chỉ là một Thượng thư thì lo cái gì!
Hộ Bộ thượng thư sờ sờ năm đồng trong túi, như nghĩ tới điều gì, trong lòng khẽ động: "Hay là đ.á.n.h cược nhé? Tôi cược năm mươi lượng, , một trăm lượng, Tuệ An quận chúa sẽ thắng!"
Kỳ thật ông đ.á.n.h cược một ngàn lượng, nhưng mà quá nhiều, sợ tên vô sỉ như Công Bộ thượng thư sẽ chịu bỏ tiền!
Công Bộ thượng thư liếc túi tiền của ông với vẻ ghét bỏ: "Trong túi chỉ năm đồng, ông lấy một trăm lượng! Nếu ông thua nhưng tiền trả thì làm bây giờ?"
Hộ Bộ thượng thư: "..."
Sao tên ông chỉ năm đồng?!
Sao vạch trần nhược điểm của khác như thế chứ?!
"Tôi thua nhưng nợ ông là ! Ông cần quan tâm trong túi bao nhiêu tiền làm gì! Tôi chỉ sợ ông thua thì sẽ chịu chi tiền ! Nói cứ như trong túi nhiều tiền !"
Công Bộ thượng thư thì thổi râu trừng mắt, ông cứ thế móc hai tấm ngân phiếu một trăm lượng: "Đánh cuộc hai trăm lượng!"
Hộ Bộ thượng thư tủm tỉm hai tấm ngân phiếu, mơ hồ : "Hoàng đại nhân, ông hào phóng!"
Công Bộ thượng thư: "..."
Hộ Bộ thượng thư gian nan dời ánh mắt khỏi hai tấm ngân phiếu, về phía Ôn Noãn, thâm tình kêu gọi: Tuệ An quận chúa, cầu mong cô vì hai trăm lượng của , mà nhất định thắng đấy!
Giờ phút Ôn Noãn lên đài.
Phượng Địch hành lễ với Ôn Noãn, mỉm : "Đã đại danh của Tuệ An quận chúa lâu, hôm nay may mắn thể cùng Tuệ An quận chúa so đấu một chút, quả thật là may mắn ba đời!"
"Phượng cô nương vang danh thiên hạ." Ôn Noãn , nàng lên đài bên cạnh Phượng Địch.
Dáng cao gầy , dung nhan tuyệt mỹ, hồn nhiên ngây thơ, cứ như khiến Phượng Địch đang bên cạnh đều bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-769.html.]
Ánh mắt trường đều dừng ở Ôn Noãn.
Bao gồm cả Đế Quân Hiền.
Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc thật sự xinh !
Vật báu nhân gian cũng chỉ như thế mà thôi!
Phượng Địch vẫn luôn để ý tới Đế Quân Hiền, thấy tầm mắt dừng ở Ôn Noãn.
Hơn nữa tầm mắt của cũng đều dừng ở Ôn Noãn, nàng khẽ cau mày .
Việc làm từ đến nay luôn là tiêu điểm của trường như nàng chút quen. Nàng tự giác lùi vài bước, kéo một chút cách với Ôn Noãn, đó : "Tuệ An quận chúa tỷ thí như thế nào, tiên so cái gì? Khách theo chủ, tiểu nữ t.ử đều Tuệ An quận chúa sắp xếp."
Ôn Noãn ngẫm nghĩ: "So thế nào cũng đều ?"
Phượng Địch tự tin : "Tiểu nữ t.ử so thế nào cũng !"
Từ nhỏ nàng học cái gì cũng đều nhanh, học cái gì cũng đều giỏi!
Ôn Noãn gật đầu: "Vậy tiên so đấu thơ ! Sau đó thi họa, cờ nghệ, cuối cùng là nữ hồng chứ?"
"Ta thì thành vấn đề! Những việc đó với mà đều giống . Khó khăn lớn! Tuệ An quận chúa, tùy chủ!" Giọng nhẹ nhàng bình thường, giấu nổi vẻ tự tin bay bổng.
Với tài hoa hiện tại của nàng mà dùng để đối phó với một quận chúa xuất nông nữ, là đủ !
Ôn Noãn quan tâm vẻ tự tin cùng khinh miệt đáy mắt nàng mà nhàn nhạt : "Vậy thì một lời định! Quy tắc thi đấu thơ là ở trong thời gian một nén hương, ai làm nhiều thơ thì đó thắng!"
Đấu thơ, đối với nàng mà khó!
Tuy rằng nàng làm, nhưng thuộc lòng thì vẫn là thể!
Thời gian một nén hương, nàng thể nhiều bài!
Phượng Địch nhướng mày: "Vậy chủ đề thì ? Lấy cái gì làm chủ đề?"
Ôn Noãn: "Không giới hạn!"
Phượng Địch thiếu chút nữa cho rằng Tuệ An quận chúa ngốc!
Loại phương thức tỷ thí quả thật chính là đặt vì nàng !
Gần đây nàng làm vài bài thơ, vẫn còn cho những khác xem qua, lúc thể lấy dùng!
Cả triều văn võ bá quan đều cho rằng Ôn Noãn ngốc !
Nếu làm thì đều thể gian lận!
Người tùy tiện lấy những bài thơ làm , là thể thắng tuyệt đối!
Cả triều văn võ bá quan nhỏ giọng nghị luận sôi nổi: "Tuệ An quận chúa thất sách ! Cái phương pháp tỷ thí hề một chút nào!"
" ! Phượng Địch cô nương Bắc Minh chính là tài nữ tiếng! Nữ thi nhân của Bắc Minh quốc! Bất cứ bài thơ ca nào truyền đều khiến yêu thích! Ngày thường nhất định làm ít thơ, giờ lấy dùng thì ai !"
"Quá ngu xuẩn! Tự chọn một chủ đề mà am hiểu, đó thành ở trong thời gian quy định! Như còn chút phần thắng!"
"Xong , ..." Một tòa thành trì!
Đừng là hôm nay cho Bắc Minh quốc đấy chứ!