Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 438
Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:29:22
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà Ôn Noãn tới phủ Xương bình bá chơi, khi hai nhà chào hỏi như thường lệ, đó phu nhân Xương Bình bá liền bảo Đàm Thi Uyển dẫn tỷ Ôn Noãn dạo quanh phủ.
Đàm Thi Uyển lên: "Vài vị Ôn cô nương, thôi! Trong phủ nuôi mấy con khổng tước, khổng tước xanh dương và khổng tước xanh lục, trong đó còn một con khổng tước trắng, lúc xòe đuôi cực kỳ , mang xem".
Ôn Hinh kinh ngạc: "Thế nhưng còn khổng tước màu trắng? Đẹp ?"
Đàm Thi Uyển thoáng qua Lâm Đình Hiên: " , là độc nhất vô nhị trong thiên hạ . Chỉ một con như thôi! Lông chim trắng tinh như tuyết, điểm giống thiên nga, lúc xòe đuôi tới kinh tâm động phách!"
Con khổng tước chính là do Lâm Đình Hiên tặng cho nàng !
Ôn Noãn xong liền : "Chắc là loại khổng tước xanh dương biến dị".
Biến dị? Đây là giống loài biến dị mà Tam tỷ ? Ôn Nhiên xong liền thấy hứng thú: "Chúng xem ! Ta từng thấy khổng tước màu trắng".
Phu nhân Xương Bình bá : "Tiểu cô nương đều thích những con vật nhỏ , các ngươi xem !"
Đàm Thi Uyển lôi kéo của là Đàm Ảnh Nguyệt hôm nay cũng tới phủ Xương bình bá chơi: "Ảnh Nguyệt, cũng cùng !"
Vì thế mấy vị cô nương liền cùng xem khổng tước.
Ôn Nhiên vẫn trẻ con, đầu tiên thấy khổng tước xòe đuôi, thậm chí là đầu tiên thấy khổng tước nên là vui, nàng hưng phấn lên , cho rõ ràng.
"Khổng tước màu trắng thật là xinh a! Lông chim giống như mấy trắng bầu trời !"
Ôn Hinh và Ôn Nhu đều lên , Đàm Thi Uyển lui phía vài bước để các nàng xem.
Đàm Ảnh Nguyệt ở phía Đàm Thi Uyển, bởi vì Đàm Thi Uyển lui về phía nên nàn cũng lui về phía theo.
Bởi , liền chung một chỗ với bước lên là Ôn Noãn.
Ôn Noãn cảm giác Đàm Ảnh Nguyệt nhích gần, tay nhanh chóng nhét một tờ giấy trong tay .
Ôn Noãn dường như việc gì mà nắm chặt tay, nàng một cái.
Nàng vội cúi đầu, ngập ngừng : "Tuệ An quận chúa, thật xin , cẩn thận đụng cô".
Ôn Noãn mỉm : "Không việc gì".
Đàm Ảnh Nguyệt đầu thoáng qua, liền thèm để ý.
Sau khi xem khổng tước ở núi xong, về theo đường cũ.
Ôn Noãn ở phía , nàng nhanh chóng trộm mở tờ giấy thoáng qua, đó liền nhét tờ giấy trở túi tay áo.
Phòng cho khách ?
Có ý gì?
Ôn Noãn chút trầm tư.
Sau đó nàng liền nghĩ tới phim truyền hình và tiểu thuyết trạch đấu, cung đấu ở kiếp .
Lúc Đàm Thi Uyển lên mấy bước : "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, cũng sắp tới thời gian dùng bữa , chúng một vòng quanh đường nhỏ , xem cảnh sắc ở hoa viên, đó lúc trở chính viện ăn cơm! Ôn Hinh cô nương cũng thể làm quen với cảnh ở Xương Bình bá phủ ".
Ôn Noãn gật đầu: "Được!"
Nàng xem hồ lô của nàng rốt cuộc bán t.h.u.ố.c gì?
Rất nhanh đoàn liền vòng qua một cái núi giả!
Lúc một con vật màu đen chạy từ núi giả, vọt qua bên chân Ôn Hinh, làm bẩn làn váy của Ôn Hinh!
Trong khí còn lưu mùi mực.
Ôn Hinh: "..."
Lúc một nha chạy tới: "Trân châu! Trân châu!..."
Nha thấy mấy bọn họ thì sắc mặt trắng nhợt: "Thiếu nãi nãi!"
Đàm Thi Uyển xụ mặt : "Sao thế ? Trân châu làm rơi nghiên mực của thiếu gia ? Ngươi xem, làm cả khách đều dính mực !"
"Thiếu phu nhân tha mạng! Các vị tiểu thư, thật xin !"
Ôn Hinh vẫy tay: "Không ".
"Còn mau bắt trân châu! Va chạm tới quý nhân, cẩn thận da của ngươi đó!" Đàm Thi Uyển tức giận !
"Vâng!" Nha vội chạy !
Đàm Thi Uyển với Ôn Hinh: "Thật xin , con mèo thích chơi nghiên mực, làm bẩn quần áo của Ôn Hinh cô nương! Để bồi thường cho cô một bộ quần áo khác nhé!"
"Không cần, mang quần áo tới. Cô lùn hơn một cái đầu, quần áo của cô mặc !"
Đàm Thi Uyển: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-438.html.]
Đàm Thi Uyển chịu đựng xúc động trợn trắng mắt với nha bên cạnh: "Mang Ôn Hinh cô nương tới phòng cho khách để quần áo !"
Nha lập tức đồng ý: "Vâng!"
Phòng cho khách?
Ôn Noãn xong liền liếc Đàm Thi Uyển một cái, đó với Ôn Hinh: "Vậy nhị tỷ một bộ quần áo khác !"
Ôn Noãn xong với T.ử Uyển: "Ngươi mau xe ngựa lấy một bộ quần áo khác cho nhị tỷ ".
Ôn Noãn nhân lúc Đàm Thi Uyển chú ý, nhét tờ giấy trong tay T.ử Uyển.
"Vâng!" T.ử Uyển tỏ chút khác thường nào.
Sau khi Ôn Hinh theo nha rời .
Đàm Thi Uyển với mấy Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, chúng về chính viện ! Tí nữa nha sẽ đưa Ôn nhị cô nương về chính viện!"
"Được!" Ôn Noãn gật đầu.
Mấy tiếp tục về phía .
Lúc ngang qua hồ, một cái bình nhỏ rơi từ trong cổ tay áo của Ôn Noãn xuống tay nàng, nàng bất động thanh sắc dùng ngón cái mở nút bình , đó tay tùy ý lắc lư một chút.
Một ít bột phấn liền rơi làn váy của Đàm Thi Uyển.
Ôn Noãn và Ôn Nhiên sóng vai cùng một chỗ.
Nàng duỗi tay chạm một cái bình ngọc bên hông Ôn Nhiên.
Một con rắn đen hồng rơi từ bình ngọc đó.
Ôn Nhiên Ôn Noãn một cái.
Ôn Noãn chớp mắt với nàng, đó liếc mắt Đàm Thi Uyển một cái.
Mắt Ôn Nhiên lập tức sáng lên.
Hai tỷ .
Đàm Ảnh Nguyệt vẫn luôn ở bên cạnh Đàm Thi Uyển, nàng là đầu tiên thấy con rắn nhỏ bò qua chân , sợ tới mức sắc mặt biến đổi, trực tiếp lui về phía vài bước: "Rắn! Có rắn!"
Đàm Thi Uyển cúi đầu thoáng qua, một con rắn màu đỏ phun lưỡi đang bò lên giày thêu của nàng !
"A!" Đàm Thi Uyển sợ tới mức nhảy dựng lên, hoa dung thất sắc!
"Rắn! Rắn!" Nàng nhảy kêu.
Mấy tỷ Ôn Noãn đều sợ tới mức liên tục lui về phía .
Con rắn vẫn luôn đuổi theo Đàm Thi Uyển.
"Người tới! Có rắn! Có rắn!" Đàm Ảnh Nguyệt ở bên cạnh nàng gấp đến độ xoay quanh, bày bộ dáng tới dám.
Rất nhanh Đàm Thi Uyển con rắn nhỏ đuổi đến hoảng sợ đường, trượt chân rơi xuống hồ.
Ôn Noãn vội la lớn: "Trời ơi! Đàm phu nhân rơi xuống nước !"
Mấy tỷ vội tiến lên cứu .
Ôn Nhiên nhân cơ hội bắt con rắn nhét trong bình ngọc.
Do ở bên hồ nước nông nên hề nguy hiểm tính mạng, lúc Đàm Thi Uyển kéo lên thì chân vẫn còn mềm.
Ôn Noãn chỉ Đàm Thi Uyển : "Đàm phu nhân, ngươi vẫn nên đổi bộ quần áo !"
Đàm Thi Uyển thấy một gia đinh từ xa tới, nàng rảnh lo cái gì nữa, nếu như những gia đinh thấy bộ dáng ướt đẫm của nàng thì coi như trong sạch của nàng đều hủy hoại!
"Ảnh Nguyệt, ngươi đưa vài vị Ôn cô nương tới tiền viện! Ta về trong viện đổi một bộ quần áo !"
Đàm Thi Uyển xong lời liền vội vàng rời !
Thật sự lo lắng sẽ khác thấy!
Đàm Ảnh Nguyệt vội lên tiếng: "Vâng!"
Đợi Đàm Thi Uyển rời thì Đàm Ảnh Nguyệt mới với mấy Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, vài vị Ôn cô nương, để dẫn các cô tới chính viện!"
Lúc bốn phía còn hạ nhân, chỉ còn mấy bọn họ, Ôn Noãn mới : "Vừa đa tạ Đàm cô nương mở miệng nhắc nhở."
Đàm Ảnh Nguyệt vẫn tỏ bộ dáng ngoan ngoãn lời, thanh âm tuy nhỏ nhưng giọng điệu bình thường.
Nàng bày bộ dáng cũng là vì lo sẽ thấy thôi!!
"Tuệ An quận chúa cần cảm ơn, đây là điều đương nhiên! Tôi chỉ trả ân tình thôi. Vừa con mèo của Đàm Thi Uyển cố ý làm bẩn quần áo của Ôn Hinh cô nương, đó nha sẽ mang nàng tới phòng cho khách gần nhất để quần áo.
Trong phòng cho khách còn cả Hà Vĩ Quang, biểu của biểu ca Lâm Kính Hiên, nếu Ôn Hinh cô nương quần áo ở phòng cho khách thì sẽ Hà Vĩ Quang thấy, đó trong sạch của nàng sẽ huỷ hoại!