Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:29:17
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng trở nên trầm trọng một cách khó hiểu!

Ôn Noãn: "Vậy, xác định phận của những đó ?"

"Không , một chứng cứ nào cả, chứng minh phận ." Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu.

Ôn Gia Thụy nhịn mà mắng một câu: "Súc sinh!"

"Thẩm vấn gì? Trịnh phủ nhiều như , chắc cũng một chân tướng đúng !" Ngô thị hỏi.

"Tạm thời còn thẩm vấn gì. Gã sai vặt của Trịnh Dương những đó đều chở từ nghĩa trang về đây, Trịnh Dương làm ngỗ tác, nhưng mà Ngũ công chúa cho phép, cho nên lén lút học tập. Hắn những đó đều vận chuyển từ nghĩa trang về cho học tập. Sau đó Trịnh Dương thương xót bọn họ, hy vọng bọn họ dùng một phương thức khác tiếp tục tồn tại, cho nên chôn ở gốc cây, an táng bọn họ."

"Đều là bậy! Mệt nghĩ !" Ôn Gia Thụy tức giận !

"Chó má!" Ôn Hậu cũng đập bàn, tức giận .

Ôn Noãn nghĩ đến cái gì đó, nàng : "Vào ban ngày, Trịnh Dương những cây đào đó là bắt đầu trồng từ năm mười bốn tuổi. Hắn nhớ rõ thời gian gieo trồng của mỗi cây."

Ôn Noãn thuật những lời Trịnh Dương với nàng lúc .

Đáng tiếc là lúc nàng kịp hỏi gì, Trịnh Dương cố ý giả vờ nhảy từ cây xuống, nàng vốn định hỏi thời gian gieo trồng của từng cây đào ở đó.

Lúc đó nàng cảm thấy mốc thời gian quan trọng.

nàng cũng ngờ mục đích trồng cây đào của là như thế !

"Ta nghĩ thời gian trồng cây lẽ là thời gian những đó sát hại. Nếu những đó là nữ t.ử trong dân gian, xem thử chỗ Thuận Thiên phủ ai tới báo án nữ nhi nhà ai mất tích trong thời gian đó , điều tra từ chỗ thể xác định phận của những gốc cây."

Nạp Lan Cẩn Niên nhẹ nhàng nhéo cái mũi của Ôn Noãn: "Nha đầu, giúp một việc lớn!"

Nói Nạp Lan Cẩn Niên lập tức buông chén đũa xuống, lên: "Bà nội, Ôn thúc, thím, từ ăn, cháu bận việc !"

Ôn Gia Thụy nhịn mà khuyên nhủ: "Cho dù bận cũng thể ăn no !"

"Không , cháu cũng ăn kha khá ." Nạp Lan Cẩn Niên vội vàng rời .

Ôn Linh nhịn mà hỏi: "Có khi xác định phận tàng cây là thể chứng minh Trịnh Dương g.i.ế.c hại bọn họ ? chứng cứ ? Làm chứng minh?"

Ôn thuần: "Xác nhận phận thì chuyện sẽ dễ điều tra hơn nhiều, nhiều cách tìm chứng cứ! Thể nào những nữ t.ử đó cũng một ít vật phẩm trang sức, những vật phẩm trang sức nơi nào, thể tìm thấy từ hạ nhân Trịnh phủ. Nói chừng tham lam giấu ! Có thể xem đây là điểm đột phá để phá án."

Ôn Thuần nêu một ví dụ.

Ôn Nhiên phụ họa: "Nếu những trang sức đó vẫn còn giấu trong Trịnh phủ, những nhà thể nhận ! Nếu đưa cầm đồ, chắc hẳn trong tiệm cầm đồ ghi chép ."

Ôn Hậu gắp một đũa rau xanh bỏ trong miệng: "Thế giới bức tường nào là lọt gió, Trịnh Dương làm nhiều chuyện như , chừng một trong đó là bỏ tiền để bịt kín miệng nhà của hại, hoặc là uy h.i.ế.p bọn họ báo quan linh tinh. Chỉ cần điều tra một thì thể tra bộ, định tội Trịnh Dương! Nhiều mạng như , đây là khó tránh khỏi tội c.h.ế.t!"

Ôn Hinh bổ sung thêm: "Đã phận của những đó thì thể những nữ t.ử đó từng đến những địa phương nào, đó phái tìm hiểu một cửa hàng cũ ở gần đó, chừng cũng thể tìm một ít dấu vết để , dù khi mất tích các nàng cũng sẽ gặp nào đó. Tóm phận thì sẽ dễ điều tra hơn nhiều, thể điều tra từ nhiều nơi!"

Ôn Linh thoáng qua mấy , đột nhiên nàng cảm thấy đầu óc của lắm!

Người trong kinh thành nàng thể ở chung !

nàng nên trở về huyện Ninh Viễn ?

Bầu trời đêm đầu hạ, tràn đầy ngôi sáng lấp lánh.

Ngoài cửa sổ, Hoa sơn chi trong sân nở rộ đúng lúc, làn gió nhẹ nhàng đưa hương hoa trong phòng, làm buổi đêm yên lặng mà thơm tho.

Ôn Noãn đang cửa sổ, đang tô màu cho một phôi sứ.

Mỗi tháng nàng đều lấy một hai kiện đồ sứ đặt ở phòng bán đấu giá.

Hiện tại danh tiếng của Noãn Sanh nổi tiếng trong giới đồ sứ.

Mỗi một kiện đồ sứ đặt trong hội đấu giá, giá khởi điểm luôn là năm ngàn lượng trở lên, là sản phẩm giá cao nhất trong tất cả các đại sư gốm sứ!

Chẳng qua đại đa đều cho rằng Noãn Sanh chính là Trình Tiêu, hậu nhân của Trình gia chứ là nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-433.html.]

Ôn Noãn đang vẽ là một tách màu Pháp Lang.

Cái ly hình dạng cao một chút, kích cỡ cũng giống bình thường, nàng đang cầm một cái kính lúp, cẩn thận vẽ một con khổng tước ở đó.

Đây là một cái ly khổng tước mẫu đơn, một ly trong bộ cụ.

Bộ cụ nàng dự định vẽ xong sẽ đưa cho Ôn Hinh làm lễ vật đính hôn.

Mẫu Đan ngụ ý là phú quý, mà khổng tước tượng trưng cho phu thê ân ái, bạch đầu giai lão.

Cửa đóng kín, Ôn Linh gõ cửa: "Noãn nhi."

"Vào ! Có chuyện gì?" Ôn Noãn dừng động tác tay, buông kính lúp xuống, đưa mắt qua.

Ôn Linh đến, nàng thoáng qua phôi sứ vẽ dang dở trong tay Ôn Noãn.

Cho dù chỉ vẽ một nửa nhưng cũng làm sinh cảm giác chờ mong nhanh chóng thấy thành phẩm.

Noãn nhi thật sự lợi hại!

Thật nàng hâm mộ, cũng trở thành một như , nhưng mà mỗi tài năng khác .

Hơn nữa một thứ, nàng phát hiện nàng thật sự học , thì cũng cần miễn cưỡng bản .

Đi theo bên cha học tập, nhận một ít d.ư.ợ.c liệu, giống như tỷ tỷ của , giúp đỡ cha , làm bọn họ cần vất vả như thế nữa.

Chờ tương lai gả cho một nam nhân giống như cha , sẽ đại phú đại quý, nhưng cũng thiếu ăn uống, cơm no áo ấm, phu thê ân ái, hoà hợp êm thấm, cũng khá !

"Quấy rầy ?" Ôn Linh đến, xuống, ngượng ngùng .

"Không việc gì, bận. Có chuyện gì?" Ôn Noãn để ý .

Nàng cầm một quả đào rửa sạch sẽ mâm đựng trái cây, đưa cho nàng: "Ăn ?"

"..."

Ôn Linh nghĩ tới cảnh tượng bên trong vườn đào , dày run rẩy một hồi.

"Không ăn!"

Ôn Noãn cũng miễn cưỡng, nàng trực tiếp bỏ trong miệng, răng rắc một tiếng, c.ắ.n một ngụm.

Ôn Linh: "!!!"

Sao nàng còn thể nuốt trôi quả đào?

Có lẽ cả đời cũng dám ăn quả đào nữa!

Dạ dày của Ôn Linh nổi lên một trận sông cuộn biển gầm!

Ôn Noãn nuốt miếng thủy mật đào xuống, đó về phía nàng: "Tứ đường tỷ tìm chuyện gì ?"

Ôn Noãn xong răng rắc c.ắ.n một miếng mật đào: "Rất thơm ngọt, tỷ thật sự ăn ?"

Ôn Linh: "..."

Nàng cố nén cảm giác khỏe : "Không !"

"Chuyện đó, Noãn nhi, tỷ về huyện Ninh Viễn, hiện tại chỉ sợ hiệu t.h.u.ố.c đang bận, tỷ lo lắng cha lo liệu hết quá nhiều việc. Không hiện tại trở về tiện ?"

Ôn Noãn: "Không tiện, tỷ bao giờ trở về? Muội bảo chuẩn một chút, đến lúc đó đưa tỷ trở về!"

Vừa lúc Vương thị cũng tưởng về, ở kinh thành bà con chòm xóm chuyện phiếm với bà nên bà cảm thấy buồn.

Lúc ở trong thôn, bà còn thể tranh thủ thời gian xuống ruộng vài câu với quen trong thôn.

Ôn Thuần cũng đến một huyện nhỏ bên cạnh phủ Hoài Nam làm huyện lệnh, nơi đó cách huyện Ninh Viễn khá gần, nếu đường thủy thì chỉ cần một ngày là đến, tiện.

Loading...