Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 425
Cập nhật lúc: 2025-11-21 03:29:09
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng ba bức tranh một gã phú thương dùng bốn mươi vạn lượng đoạt lấy!
Đối với một họa sĩ tiếng tăm gì mà gì cái giá là cực kỳ cao !
Nói chung những bức tranh giá cao mười vạn đều là những loại đồ cổ mới giá như thế .
mà ba bức tranh vẫn thể tăng giá trị nhiều hơn nữa.
Bát công chúa nhịn ôm lấy cánh tay của Ôn Noãn: "Ôn Noãn, cô quá lợi hại! Phụ hoàng của lấy ba bức tranh của tiền triều cũng bằng bức tranh của cô!"
Ôn Noãn : "Đi thôi! Mời ăn bữa tiệc lớn!"
"Được! Tôi ăn tôm hùm của Đào Nhiên cư!"
Ba bức tranh của Ôn Noãn là màn kết thúc, hội đấu giá cũng xong, đều rời .
Toàn bộ còn đang bàn tán về ba bức tranh .
Cũng quên luôn cả bức tranh hoa mẫu đơn thể thu hút con bướm của Ôn Ngọc.
An Thân vương cùng Ninh vương cũng rời , Đại hoàng t.ử cùng Đại hoàng tôn cũng theo với bọn họ.
An Thân vương rời khỏi phòng đấu giá, xe ngựa cũng ở bên ngoài: "Đi đến Cẩn vương phủ, hỏi xem Vô Danh là ai!"
Ôn Ngọc ở phía bọn họ, xong lời thì trong lòng cũng căng thẳng.
Quả nhiên, ba bức tranh của Vô Danh thu hút sự chú ý của An Thân vương!
An Thân vương vội vàng lên xe ngựa rời .
Đại Hoàng tôn bên cạnh Ôn Ngọc: "Đừng lo, Vô Danh lẽ là Cẩn vương thúc, đến lúc đó sẽ đề nghị An Thân vương mở một cuộc thi đấu vẽ tranh, cô nắm chắc cơ hội khiến cho ông chú ý là !"
An Thân vương một bí mật ẩn giấu kỹ, chính là An Thân vương chứng dễ quên, chứng dễ quên sẽ quên ở bên cạnh , hoặc sẽ nhận nhầm một thành một khác khi còn nhỏ!
An Thân vương cũng đặc điểm của , cho nên ông từ chối hết những xã giao.
Cho nên chỉ cần Ôn Ngọc thể trở thành đồ của An Thân vương, cơ hội tiếp xúc với An Thân vương nhiều hơn, như thể nhân lúc ông phát bệnh mà lừa gạt ông di chiếu.
Ôn Ngọc xong liền gật đầu.
Bát công chúa chạm mặt với cha , cho nên nàng chậm hơn.
Khi rời khỏi sân đấu giá, lúc Ôn Noãn thấy bóng dáng của Ôn Linh đang lên xe ngựa của Ngũ công chúa.
Ôn Noãn nhíu mày.
Bát công chúa thấy nàng nhíu mày hỏi: "Sao ?"
Ôn Noãn lấy tinh thần : "Không gì! Chúng đến Đào Nhiên Cư !"
Ôn Noãn xong liếc mắt Lôi Đình một cái.
Lôi Đình liền gật đầu rời .
Trong xe ngựa.
Trịnh Dương với phu xe: "Đi đến Bảo Hoa Các."
Ôn Linh lắc đầu: "Thế tử, cần đến đó, về phủ. Tôi lâu , thẩm thẩm của sẽ lo lắng lắm."
Nàng ngoài cũng khá lâu.
Trịnh Dương xong cũng kiên nhẫn: "Được , để đưa cô về phủ, đúng , ngày mai phủ Công chúa yến hội quyên tiền, đến lúc đó mấy tỷ các cô cùng tham gia !"
"Yến hội quyên tiền?"
"Gần đây phía Nam lũ lụt, phía Bắc thì nạn hạn hán, phía Đông thì nạn dịch, mẫu của triệu tập những nhà quen ở kinh thành đến để quyên góp chút bạc, trợ giúp cho dân chúng đang chịu khổ. Mỗi phủ đều phát thiệp mời, cô nhất định đến nhé! Tôi ở trong phủ chờ cô."
Trịnh Dương lôi kéo tay Ôn Linh.
Mặt của Ôn Linh đỏ lên, rút tay về: "Tôi !"
Trịnh Dương đưa Ôn Linh đến Thế Xương hầu phủ, đợi Ôn Linh bước xuống liền rời .
-
Sau khi Ôn Noãn cùng Bát công chúa ăn cơm ở Đào Nhiên cư xong mới trở về phủ.
Ôn Noãn về phủ thì lập tức gọi Lôi Đình đến.
"Trong xe ngựa Ôn Linh cô nương?"
"Dạ bẩm Quận chúa, đúng ạ".
"Bọn họ nơi nào?"
"Dạ, nơi nào khác, Trịnh Dương trực tiếp đưa Ôn Linh cô nương về phủ."
Ôn Noãn xong lời cũng gật đầu: "Ta , ngươi lui !"
Lôi Đình hề nhúc nhích, vẻ mặt của do dự.
Ôn Đình về phía : "Ngươi gì thì cứ !"
Sau khi Lôi Đình rời , Ôn Noãn ở trong sân chút đăm chiêu.
Nắng tháng tư chiếu lên Ôn Noãn.
Các giá đỡ tràn ngập hương thơm của hoa tường vi.
Từng bụi từng bụi, rực rỡ như màu mây, tranh khoe sắc
nó thể sánh bằng dáng vẻ xinh của thiếu nữ đang chăm chú suy nghĩ ánh nắng.
Gió thổi nhẹ qua, hoa tường vi đều cúi đầu như hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-425.html.]
Nạp Lan Cẩn Niên trèo tường qua đây thấy một cảnh tượng như tranh .
Hắn vô thức bước thật nhẹ.
Nạp Lan Cẩn Niên đến phía của Ôn Noãn, làm động tác ngây thơ mà chính cũng tin, vươn hai tay che mắt của nàng: "Cướp sắc!"
"..."
Ôn Noãn kéo tay xuống: "Đừng đùa".
Người là trẻ con ?
"Ai đùa ai!" Hắn thật sự mà! Còn thật sự nghĩ trộm ngọc thâu hương!
Dáng vẻ của nàng, thật sự khiến cho nhịn mà hôn một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng hôn lên má của Ôn Noãn một cái: "Đang nhớ ?"
Cho nên mới thể trầm tư như !
"Ta đang nghĩ đến Trịnh Dương."
"..."
Trịnh Dương gì mà nghĩ đến?
Ánh mắt Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng: "Như thế nào, luẩn quẩn trong lòng?"
Thế mà dám trêu chọc nha đầu , còn làm nha đầu nghĩ đến ?
Nếu vẫn luẩn quẩn trong lòng thì ngại tiễn lên đường!
"Không , chỉ là do hôm nay thấy , đó Lôi Đình cho một việc, đang nghĩ xem ngày hội quyên tiền nên làm thế nào để tìm giúp . , quen thuộc phủ Công chúa ?"
"Không rõ, từng đó, chuyện gì ?"
Ôn Noãn đem chuyện Lôi Đình cho nàng một .
"Vậy yến hội đó tổ chức khi nào?" Nạp Lan Cẩn Niên hỏi.
Đến lúc đó cùng nàng là !
Vừa lúc cũng đang âm thầm điều tra bọn họ, những lấy danh nghĩa chống dịch để phát động quyên góp bạc của dân trong kinh thành, nhưng cuối cùng sẽ túi tiền của ai!
"Ngày mai."
"Vậy ngày mai cùng ."
"Không cần, thiệp mời ghi là mời tất cả gia quyến nữ đến, , và đại tỷ đều ."
Nạp Lan Cẩn Niên gì thêm.
Dù ngày mai vẫn sẽ tới đó,
Không yên tâm chút nào.
Thời gian như , Nạp Lan Cẩn Niên cũng về chuyện điều tra Trịnh Dương.
Trở kinh thành thì sẽ thể bên nàng mỗi ngày , còn bằng thời gian đường .
Thời khắc làm bạn, ngẩng đầu là thể thấy nàng.
Sau khi trở kinh thành, nàng bận, càng bận!
Nạp Lan Cẩn Niên xuống bên cạnh Ôn Noãn, hai chút gần gũi.
Hơi thở hòa quyện với .
"Hôm nay bán đấu giá tranh vẽ ?"
Nơi hôn chút nóng lên, Ôn Noãn vẫn thấy quen thuộc với sự thiết bất ngờ của : "Ừm, ?"
"An Thân vương thúc cùng Ninh hoàng đến tìm , họ nghĩ ba bức tranh là do vẽ . An Thân vương thúc gặp , chỉ điều cho ông bức tranh đó là do vẽ."
Dù cũng hỏi qua ý kiến của nàng.
"An vương?"
Nạp Lan Cẩn Niên về chuyện của An Thân vương cho Ôn Noãn.
Nói ông yêu thích tranh đến si mê, còn đến tính tình dễ quên của ông .
Có đôi khi ông còn nhầm thành tiên hoàng!
"... Cả đời thật lòng bảo vệ nhiều lắm, An Thân vương thúc là một trong đó."
Ôn Noãn gật đầu: "Có ông mất trí nhớ ?
"Mất trí nhớ?
Ôn Noãn vội giải thích đơn giản cho một chút.
"Có thể chữa ?"
"Để thử xem."
"Đến lúc đó sẽ hẹn ông , khi nào thì thời gian?"
"Bất cứ lúc nào."
Dưới ánh nắng hai lặng lẳng bên giàn hoa tường vi, hai còn vô cùng mật dựa , hết chuyện đến chuyện khác.
Gió nhẹ thổi qua, tình ý tràn đầy.
Thật , bầu bạn dựa sát thế mới là sự lãng mạn chân thành nhất.