Lời đe dọa cực kỳ hiệu quả.
Thái Thượng Hoàng lập tức kéo Vương Kiêu và Tiểu Hoàng ngoài.
Lúc lao khỏi cửa, ông còn để một câu: "Thập Thất, Ôn Noãn, các ngươi tranh thủ thời gian tiếp tục bận rộn một chút, chỉ còn cá tôm, bữa trưa thể thịt! Đừng nấu khét nữa đấy!"
Ôn Noãn: "..."
"Đều là của !" Ôn Noãn liếc Nạp Lan Cẩn Niên một cái!
Năm nay ngủ chung với Tiểu Hoàng !
Không bao giờ cho phép leo lên giường của nữa!
"Ừm, đều là của !" Thái độ nhận vẫn như cũ.
"Lần dẫn Thái Thượng Hoàng ngoài chơi nữa! Quá đáng ghét!" Ôn Noãn trừng mắt , hối hận .
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm , tiến lên kéo nàng trong lòng, ôm eo nàng dỗ dành: "Ta , thể dẫn theo. Lần chỉ hai chúng thôi, ?"
Lúc , Thái Thượng Hoàng chạy , ông với vẻ mặt nịnh nọt: "Đừng! Lần dám nữa!"
Ôn Noãn nhanh chóng đẩy Nạp Lan Cẩn Niên .
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức dùng ánh mắt lạnh như băng qua.
"Ta tới lấy nồi rửa! Ha ha. Các ngươi tiếp tục! Tiếp tục!" Thái Thượng Hoàng cái khó ló cái khôn chạy đến bếp lò, cầm cái nồi sắt lớn lên cấp tốc chạy ngoài.
Ôn Noãn: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Hắn sẽ cho ông là hai cái tai của nồi sắt lớn đang nóng !
Ngón tay của Thái Thượng Hoàng truyền đến một trận đau rát, ông cố nhịn chạy khỏi phòng bếp, lập tức ném cái nồi !
Ông xòe lòng bàn tay , , mười ngón tay đều vết phồng rộp!
Lúc , Tiểu Hoàng kêu lên: "Bá phụ, ném cái nồi ? Cái nồi hỏng !".
Vương Kiêu liếc : "Ồ, hình như trong nhà chỉ một cái nồi sắt, bữa trưa nồi để xào rau đúng ?"
Thái Thượng Hoàng: "..."
Hình như đùa quá !
Huhu, thiệt to !
Đến mức nhịn đói!
***
Phiên Ngoại 3
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1317.html.]
Huyện Đại Bằng
Làng chài Thâm Dũng.
Đây là một làng chài nhỏ ở vùng duyên hải, dân của cả thôn đến trăm .
Bởi vì ít cày ruộng nên phần lớn các thôn dân đều làm nghề đ.á.n.h bắt cá, thủy hải sản sống qua ngày.
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên du ngoạn khắp nơi mục đích cụ thể, dừng ở thì ở chỗ đó, nếu thích địa điểm thì sẽ ở mười ngày đến nửa tháng.
Nếu hứng thú thì chỉ ngủ một đêm, ngày hôm sẽ di chuyển đến nơi khác.
Tốc độ xe ngựa cũng quá nhanh, cả chặng đường ăn ăn uống uống, khi dừng ven các con đường nhỏ trong núi, thấy dòng suối nhỏ thanh mát, hợp để nghịch nước thì sẽ dẫn Tiểu Hoàng đến bên dòng suối chơi đùa mới tiếp.
Nếu bọn họ thích bằng đường bộ nữa, chuyển sang bằng đường thủy, thuyền biển, sẵn tiện cho tiểu Hoàng ngắm biển rộng.
Sau đó bọn họ thấy những chiếc thuyền đ.á.n.h cá đang bờ ở biển, nên phía theo mấy con thuyền đó, đặt chân đến một làng chài nhỏ.
Trời cao thanh mát, gió biển sáng sớm thổi tới se lạnh, xua tan sức nóng của ngày thu.
Nhiệt độ khí hợp lòng , hợp để tản bộ.
Dưới ánh sáng của mặt trời, hai Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay bộ biển.
Cách đó xa Tiểu Hoàng đang chơi với mấy đứa nhỏ trong thôn.
Mặt biển và bầu trời như hòa làm một, từng con thuyền đ.á.n.h cá khơi từ sáng sớm bây giờ trở , đang từ xa đến gần.
Ôn Noãn khung cảnh xinh hài hòa , khỏi nở nụ .
Nạp Lan Cẩn Niên cảm nhận đổi trong cảm xúc của nàng, cúi đầu dịu dàng hỏi: "Cười cái gì?"
Ôn Noãn thoáng qua phương xa, thoáng qua đám trẻ con đang vui ở bờ cát thì mỉm : "Không gì, chỉ cảm thấy lẽ đây chính là cuộc sống lý tưởng mà luôn mong ".
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên cũng cong lên: "Là như thế nào?"
Cho nàng một cuộc sống lý tưởng, chính là mục tiêu lớn nhất cuộc đời .
"Là giống như bây giờ, yên tĩnh, hài hòa, niềm vui, hy vọng, còn cả..." Ôn Noãn giơ tay lên, quơ quơ bàn tay đang đan chặt của hai , nở nụ xinh : Còn cả cái nữa, tình yêu! Ừ, từng là yêu ?"
Bước chân của Nạp Lan Cẩn Niên khựng , dừng .
Ôn Noãn bước thêm một bước, phát hiện dừng , cũng theo, đầu về phía , thật tươi.
Nạp Lan Cẩn Niên dùng một tay kéo nàng trong lồng ngực, ôm thật chặt
Ôn Noãn nhanh chóng thoáng qua bọn nhỏ ở đằng , phát hiện bọn nhỏ sang đây, mới thở dài nhẹ nhõm một , nàng mau chóng duỗi tay đẩy : "Làm gì ? Bọn nhỏ sẽ thấy!"
Nạp Lan Cẩn Niên buông lỏng nàng , đó cầm lấy cổ tay nàng, kéo nàng về phía mấy tảng đá ngầm ở nơi xa.
Đi đến chỗ mấy tảng đá ngầm, trực tiếp ấn nàng lên tảng đá, dùng bộ cơ thể đè lên, vây chặt nàng ở giữa khối đá và minh, cúi đầu, hôn lên môi nàng một kẽ hở, công thành đoạt đất.
"Chưa từng "
"Hả?" Ôn Noãn nắm lấy phần áo ở n.g.ự.c , thở phì phò, nhất thời kịp phản ứng .