"Không, cần, vết thương nào cả, chỉ thương ở tay, tự giải quyết là ! Huynh ngoài !" Ôn Noãn sợ tới mức tóm lấy cánh tay của .
mà lời chút quen tai ?
Nạp Lan Cẩn Niên dùng gương mặt biểu cảm nàng: "Muội từng cởi quần áo của ?"
Ôn Noãn: "..."
Sao thể giống chứ?
Chắc chắn cố ý!
" mà chỉ thương ở cánh tay, cần cởi quần áo đúng ? Cứ cắt phần ống tay áo là ." Ôn Noãn dùng một cái tay khác chỉ ống tay áo của .
"Ừ, lúc cũng chỉ trúng độc ở phần tay thôi ? Muội cởi hết đồ ? Tiểu nha đầu, nếu cắt phần ống tay áo , đối với mà là công bằng!"
Không công bằng?
Ôn Noãn: "..."
"Huynh là nam nhân, gì mà công bằng chứ?! Hơn nữa là đại phu, ở trong mắt đại phu thì chẳng phân biệt nam nữ!"
"Bây giờ cũng là đại phu!" Nam nhân đại trượng phu, trong lòng Nạp Lan Cẩn Niên thầm thêm một câu.
mà chỉ chọc Ôn Noãn mà thôi, để dời sự chú ý của nàng .
Tiểu nha đầu đau, thật thể đau?
Hắn cũng hối hận vì hành động nhéo mặt nàng lúc nãy.
Có chút đau lòng!
Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp cầm cái kéo lên cắt một lỗ ống tay áo gần với miệng vết thương của nàng, đó "Roẹt" một tiếng, trực tiếp xé rách bộ ống tay áo, cẩn thận kéo xuống, lộ cánh tay tinh tế trắng nõn, mượt mà thon dài.
mà Nạp Lan Cẩn Niên chú ý đến, nhíu mày chằm chằm vết thương sâu hoắm cánh tay Ôn Noãn, còn đang rỉ máu.
Sắc mặt trở nên khó coi.
Đáng c.h.ế.t!
Nha đầu rút mũi tên như thế nào, miệng vết thương to đến thế?
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng cầm lấy lọ kim sang d.ư.ợ.c từ trong hòm thuốc, đổ hết bộ t.h.u.ố.c bột trong lọ .
Ôn Noãn cũng thấy đau lòng: "Không cần đổ nhiều như thế! Chỉ cần rắc một ít là ! Quá lãng phí!"
Loại kim sang d.ư.ợ.c dễ tinh luyện !
Chút nữa nàng còn dùng mây tía để chữa thương cho Ôn Thuần, khi đó mây tía cũng sẽ chữa luôn cả vết thương nên cần gì lãng phí như thế?
Nạp Lan Cẩn Niên quan tâm đến câu lãng phí của nàng, loại t.h.u.ố.c còn trân quý bằng một giọt m.á.u của nàng!
Sau khi "lãng phí" hết lọ kim sang dược, lấy băng gạc băng bó vết thương cánh tay cho Ôn Noãn.
Sau đó bôi t.h.u.ố.c cho vết thương mặt nàng.
Hơn nữa còn lôi một bộ quần áo từ trong bao quần áo của nàng: "Thay bộ quần áo khác , lúc nãy bảo cởi , bây giờ cũng vẫn cần cởi ? Cắt ống tay áo gì chứ? Có làm điều thừa ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1112.html.]
Ôn Noãn: "..."
"Cút!" Ôn Noãn dành lấy bộ quần áo trong tay , trực tiếp nhấc chân lên đạp bay Nạp Lan Cẩn Niên ngoài.
Nạp Lan Cẩn Niên đạp ngoài cũng tức giận, ở ngoài cửa, khi duỗi tay đóng cửa còn nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, khéo đụng vết thương. Hay là để trong giúp ?"
"Cút!" Ôn Noãn tức giận đến mức ném một cái gối mềm sang đó.
Nạp Lan Cẩn Niên đóng cửa , chặn ngang cái gối đang bay đến.
Sau chắc nên dẫn theo một tỳ nữ ở bên , như thế thì tiện hầu hạ nàng hơn.
Cũng đúng, bây giờ là đầu tháng 8, đầu tháng chín, tiểu nha đầu sẽ đến tuổi cập kê.
Nói cách khác, một tháng là thể chọn xem nên kết hôn lúc nào, như thế tiểu nha đầu sẽ trở thành Vương phi của , thể hầu hạ nàng!
Cần tỳ nữ để làm gì?!
Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ đến một tháng , Ôn Noãn sẽ đến tuổi cập kê, nhưng bây giờ bọn họ vẫn còn đang phiêu du biển rộng, cũng về kịp để tổ chức lễ cập kê cho tiểu nha đầu .
Hơn nữa chuyện Vương Kiêu vẫn giải quyết xong.
Việc nào cũng là chướng ngại vật con đường kết hôn của !
Có quá nhiều chướng ngại vật!
Hắn nhanh chóng bước ngoài boong tàu với tâm trạng buồn bực, mau đá văng chướng ngại vật.
Trên biển rộng, Hạ Huyền phái vài con thuyền nhỏ, tiến đến đuổi g.i.ế.c mấy con thuyền nhỏ còn dư đang chạy trốn, tiêu diệt quân, chừa một ai!
Mà lúc , một con thuyền lớn đang từ từ đến gần bọn họ.
"Toàn quân đề phòng, cung tiễn, hỏa tiễn chuẩn sẵn sàng. ." Hạ Huyền hạ lệnh.
Chỉ cần đối phương tiến phạm vi trong tầm bắn, xác định đó là quân địch, bọn họ sẽ b.ắ.n pháo, tiêu diệt địch!
Binh lính thuyền vị trí, cung thủ cũng căng sẵn dây cung, nhắm chuẩn con thuyền, đề phòng.
Lúc , con thuyền đối diện dựng lá cờ thêu màu đen với biểu tượng là đầu của một con báo vàng lên.
Đây là cờ báo của Bắc Minh quốc, quân kỳ của Bắc Minh quốc.
Sau khi Lữu Khải đỡ Ôn Thuần về phòng nghỉ, lập tức đến đầu thuyền chung một chỗ với Hạ Huyền.
"Là thuyền của Bắc Minh quốc." Lưu Khải mở miệng .
kẻ áo đen đeo mặt nạ bạc mà quận chúa Tuệ An ném lên thuyền, bắt và xác nhận là Tứ hoàng t.ử của Tây Hoa Quốc.
Nói thật là Lưu Khải cũng cảm thấy ngoài ý , bởi vì bọn họ ai cũng cho rằng đó thể là Lục hoàng t.ử Bắc Minh quốc, hoặc Tam hoàng t.ử Đông Lăng quốc!
Không nghĩ tới đó thế mà là Tứ hoàng t.ử của Tây Hoa quốc!
Đồn đãi Tứ hoàng t.ử Tây Hoa quốc võ nghệ cao cường, nhưng đầu óc đơn giản, chỉ theo phía Tam hoàng t.ử Tây Hoa do cùng một đẻ .
Chẳng lẽ chuyện bắt cóc Ôn Thuần , là do hai nước Tây Hoa quốc và Bắc Minh quốc hợp tác với ?
Không đúng, còn thôn trang Nhị Xoa Lĩnh , đó là của Đông Lăng quốc, hẳn là ba nước cùng hợp tác!