Ôn Noãn xem mạch truyền mây tía cho Ôn Thuần, nam t.ử đeo mặt nạ bạc: "Ngươi vẫn còn nhớ những gì chứ?"
"Tất nhiên." Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc Ôn Noãn đến lời khi Ôn Noãn lên thì sẽ thả Ôn Thuần.
Hắn quanh bốn phía là biển, nơi mà thể thấy chỉ mỗi hai chiếc thuyền một lớn một nhỏ của bọn họ.
Tuy đồn viên t.h.u.ố.c cứu mạng của Tuệ An quận chúa thể khởi t.ử hồi sinh, nhưng khởi t.ử hồi sinh nghĩa sẽ lập tức khiến khỏe .
Biển rộng mênh mông, cho nên thả Ôn Thuần thì ?
Ôn Noãn truyền một nửa mây tía cho Ôn Thuần, đảm bảo thể bảo vệ tính mạng của , khi hồi phục sức lực, khi Ôn Thuần phản ứng thì nàng dùng dây thừng trói chặt đó trực tiếp bỏ xuống thuyền.
"Không !" Ôn Thuần dứt lời thì cũng con thuyền nhỏ.
Cùng lúc đó một đám y nhân nhanh chóng giơ đao về phía Ôn Noãn.
Ôn Thuần ném xuống nhanh, cũng nhẹ nhàng dừng ở thuyền nhỏ, miệng vết thương của lúc cũng còn quá đau nữa.
Hắn nhanh chóng dậy, hét lớn: "Noãn nhi!"
Ôn Noãn vẫy tay với Ôn Thuần: "Đại ca, ."
Nói xong Ôn Noãn đem bộ dây thừng của thuyền nhỏ kéo xuống.
Thuyền nhỏ theo dòng nước, bắt đầu dần dần rời xa thuyền lớn.
Ôn Thuần ở thuyền vô cùng lo lắng.
Trên thuyền lớn, hắc y nhân đeo mặt nạ bạc thanh âm hơn nhiều của Ôn Thuần, trong mắt cũng nổi lên sự điên cuồng.
Viên t.h.u.ố.c dưỡng sinh cứu mạng trong tay Tuệ An quận chúa quả là lợi hại!
Ôn Thuần là nỏ mạnh hết đà, sống quá đêm nay, rõ điều đó, nhưng mà lúc thể nhanh chóng lên?
Tốt lắm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1107.html.]
"Người của Tuệ An quận chúa thả, nếu cô ngoan ngoãn giao nộp phương pháp gieo trồng lúa mì và lúa nước mẫu sản ngàn cân và phương pháp gieo trồng d.ư.ợ.c liệu cùng đồ ăn dưỡng sinh đây, thì Tuệ An quận chúa vẫn thể cùng đại ca của bình yên rời ! Thế nào?" Hắc y nhân chắp tay Ôn Noãn, dáng vẻ cùng giọng điệu đều theo kiểu thương lượng.
Ôn Noãn còn lo cho Ôn Thuần nữa, nàng về phía hắc y nhân mang mặc nạ bạc, : "Mạo hỏi ngươi một câu, ngươi cha ?"
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc run lên một chút, trầm mặc, hờn giận : "Tuệ An quận chúa là ý gì? Tuệ An quận chúa là đang sỉ nhục khác ?"
Ôn Noãn : " mà nếu công t.ử là cha , chẳng lẽ phụ và mẫu của ngươi dạy ngươi đạo lý làm cơ bản ? Các ngươi bắt đại ca của , còn đ.á.n.h trọng thương như , đến cứu , thế mà còn lấy phương pháp gieo trồng lúa mì và lúa nước sản lượng ngàn cân một mẫu và phương pháp gieo trồng d.ư.ợ.c liệu và đồ ăn dưỡng sinh ? Đầu óc ngươi vấn đề? Hay là thiếu hụt về mặt dạy dỗ?"
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc Ôn Noãn chọc giận
"Tuệ an quận chúa, kính trọng cô là tài nữ, cũng nhượng bộ cô nhiều, tiếp đãi long trọng, nhiều nhường nhị, nếu giờ phút cô sớm giống đại ca của ! Ta khả năng của Tuệ An quận chúa cho nên mới dám một đến nơi hẹn, nhưng mà đây là biển rộng, một nắm đ.ấ.m của cô thể thắng với nhiều chúng như ? Cho nên khuyên cô vẫn nên ngoan ngoãn giao phương pháp đây, chúng cũng sẽ đưa cô trở về, đừng để rượu mời uống mà uống rượu phạt!"
Ôn Noãn thoáng qua thuyền nhỏ chỗ của Ôn Thuần, lắm, khá xa!
Bọn họ sẽ nhảy qua .
Ôn Noãn mỉm , nụ càng thêm sáng rực, sáng đến mức chói mắt: "Nếu như , bổn quận chúa thật sự cảm tạ những đãi ngộ mà ngươi dành cho ! Có qua mà chính là vô lễ, bổn quận chúa sách thánh hiền mà lớn lên, nên thể làm chuyện vô lễ , hiện tại xin trả gấp bội cho ngươi!"
Nói xong Ôn Noãn thả một quả đạn tín hiện lên bầu trời, miệng nhỏ nhắn mím , ánh mắt lạnh lùng, nàng kéo sợi dây màu bạc đeo bên hông xuống, nó giống như một con rắn ngủ đông nhanh chóng bay , vung về phía nam t.ử đeo mặt nạ màu bạc.
Roi bạc xẹt qua, trong khí còn vang lên tiếng gào thét, khí xung quanh trở nên nóng hơn một chút.
Hắc y nhân mang mặt nạ bạc nhanh nhẹn lóe lên, né tránh roi bạc của Ôn Noãn vung tới.
Sau đó thả nhảy lên phía khoang thuyền.
Đám hắc y nhân thuyền thấy bộ đều di chuyển!
Cả đám đều giơ kiếm đ.â.m về phía Ôn Noãn.
Khi thể của hắc y nhân đeo mặt nạ bạc khẽ động thì tay Ôn Noãn cũng di chuyển theo, roi bạc phút chốc đ.á.n.h trúng mấy tên hắc y nhân đang xông tới, khiến cả đám da tróc thịt bong!
Cùng lúc đó nàng cũng nhún bay lên, thể nàng bay lên trung, nàng dùng đôi chân dài của đá khắp nơi.
Hắc y nhân bên lao đến đều ngã xuống.
Hắc y nhân đ.á.n.h liên tiếp mấy roi bạc, miệng vết thương đều truyền đến cơn đau rát, khi bọn họ giơ kiếm để lao đến chỗ Ôn Noãn thì đột nhiên miệng phun m.á.u đen, ngã xuống đất gượng dậy nổi!