Một mũi tên nhọn b.ắ.n từ phía đối diện, Vương Kiêu nhanh chóng chìm trong nước.
Mũi tên nhọn dừng ở vị trí ngay đỉnh đầu ông , hơn phân nửa cái mũi tên đều trong cục đá, mũi tên gắn một phong thư, mũi tên vẫn đang run nhè nhẹ.
Vương Kiêu vươn lên khỏi mặt nước, thoáng qua mũi tên tảng đá, thoáng qua phương hướng cánh rừng, nơi đó một mặc áo đen lắc mấy cái thấy .
Đến !
Vương Kiêu lên từ trong nước, bò lên phía cục đá, mặc quần áo , đó lau khô nước trong tay mới nhổ mũi tên xuống, gỡ lá thư , mở để xem.
Nội dung thư đơn giản: "Muốn cứu Ôn Thuần thì ngày tám tháng tám giờ Tỵ, để một Tuệ An quận chúa đến đình Thanh Phong của Nhị Xoa Lĩnh, quá hạn thì sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bất luận tội!"
Vương Kiêu nheo đôi mắt .
Quả nhiên là đến vì Noãn nhi!
Phương pháp gây giống lúa nước và tiểu mạch sản lượng ngàn cân một mẫu, còn phương pháp gieo trồng nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh trong tay Noãn nhi, thật sự khó làm động lòng!
Nếu năm đó ông ở đó, ông tuyệt đối sẽ cho phép để mấy thứ xuất phát từ tay nàng, quá phiền toái!
Về đều sẽ phiền toái ngừng!
Trừ phi là thống nhất thiên hạ, nếu thì vẫn sẽ quốc quân phương pháp gây giống từ trong tay nàng.
Chỉ là hiện tại là mùng một tháng tám, phong thư yêu cầu là ngày mùng tám tháng tám, như bọn họ Noãn nhi tới bên !
Vương Kiêu cầm thư lên, đang về lều lớn tìm Lưu Khải, quân sư và phụ tá bên ông để thương nghị một chút.
Lúc Tiểu Hắc bay xuống từ bầu trời, lượn vòng một vòng ở đỉnh đầu của ông .
"Tiểu Hắc!" Vương Kiêu lập tức vươn tay.
Đây là hẹn cùng truyền thư đến đây ?
Ngày thường thì đều nhận tin tức, bây giờ thì một lúc nhận hai phong thư!
Tiểu Hắc dừng ở cánh tay ông , mở cánh .
Vương Kiêu gỡ thư ở cánh của Tiểu Hắc xuống.
Vương Kiêu xem thư xong thì lập tức vui vẻ, quả nhiên, Noãn nhi cùng Cẩn Vương tới!
Hơn nữa xem Cẩn Vương Ôn Thuần ở nơi nào!
"Tiểu Hắc, ngươi chờ , hồi âm cho chủ t.ử của ngươi." Vương Kiêu nhanh chóng đến lều dành cho tướng quân.
Tiểu Hắc bay ông một bước.
-
Ngày mùng ba tháng tám, đêm khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha/chuong-1103.html.]
Tối nay, , cũng trăng.
Núi rừng liên miên phập phồng trong bóng đêm, đen tối giống như là vẩy mực.
Toàn bộ núi rừng vạn con sâu đang ca hát,"Chi chi chi","Oa oa oa", ngẫu nhiên còn tiếng sói tru hòa với tiếng hổ gầm, hình thành một bài hòa âm trong rừng rậm của ngày hè.
Hai bóng màu đen cùng một con sói nhanh chóng ở trong rừng, tốc độ nhanh đến mức lòng bàn chân như dẫm Phong Hỏa Luân.
Trong bóng đêm, từng đôi mắt phát ánh sáng màu xanh gắt gao chằm chằm bóng dáng vượt qua, thể ngủ đông dám tiến lên.
Không chạy bao lâu, chân núi một tòa thôn trang xây dựng dựa núi nguy nga khí phái xuất hiện ở mắt bọn họ.
Đại Hôi dừng bước chân.
Hai phía cũng dừng bước chân theo.
"Đại ca đang ở trong cái thôn trang ?" Ôn Noãn híp mắt hỏi.
Đại Hôi gật đầu, nó ngửi thấy thở của Ôn Thuần ở trong cái thôn trang .
Đây là nơi Tiểu Hắc cùng Tiểu Ngốc tìm vài ngày, hơn nữa còn mang Đại Hôi tới xác nhận.
Ôn Thuần nhốt ở trong địa lao của cái thôn trang , bên trong mười hai canh giờ đều trọng binh phiên canh gác và ca luân phiên!
Nói cách khác, một con ruồi bọ bay sơn trang đều sẽ phát hiện.
Quan trọng nhất chính là gần sơn trang một cái quân doanh.
Bọn họ tiếng động cứu Ôn Thuần, dường như là khả năng.
Mà chỉ cần bọn họ đ.á.n.h với bên trong, là sẽ kinh động tới binh lính quân doanh, nếu mà binh lính quân doanh bao vây bộ sơn trang, thì cho dù bọn họ chắp cánh cũng khó thoát nổi!
Đêm nay là Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn tự tới nơi thăm dò địa hình.
Đại quân của Vương Kiêu chắc là đến buổi tối của ngày mùng sáu tháng tám mới thể tới.
Ngày mùng sáu tháng tám, Vương Kiêu tới chỗ của Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên, ba thương nghị nửa ngày, đó Vương Kiêu cưỡi ngựa rời một .
Lúc , Nạp Lan Cẩn Niên bảo Vương Kiêu phân tán điều động một vạn tinh binh còn nửa ngày lộ trình tới chỗ giáp ranh giữa Kỳ Linh Sơn cùng Kỳ Đông Lĩnh, Nạp Lan Cẩn Niên tính toán ngày mùng bảy tháng tám sẽ cứu Ôn Thuần .
mà tờ mờ sáng ngày mùng bảy tháng tám, Tiểu Ngốc mang theo Tiểu Hắc mũi tên b.ắ.n thương cánh trở .
Tiểu Hắc thăm dò rõ ràng xem Ôn Thuần thật sự ở địa lao , quân địch phát hiện nên dùng mũi tên b.ắ.n thương.
Sau khi nó mũi tên b.ắ.n thương, vẫn cứ liều mạng bay một cách, rơi ở trong núi rừng, là Tiểu Ngốc đưa nó về.
Tiểu Hắc tỏ vẻ đáng thương Ôn Noãn: Tiểu tỷ tỷ mau cứu , đau c.h.ế.t ! Mau dùng mây tía cứu !
Tiểu Ngốc ở bên cạnh, hai chân ưng tới lui, dáng vẻ vô cùng lo lắng.
Ôn Noãn chiếc cánh m.á.u chảy đầm đìa của Tiểu Hắc, cũng là đau lòng chịu : "Tiểu Hắc sợ! Ta sẽ chữa thương giúp ngươi, nhanh sẽ đau!"
Mũi tên là xuyên nguyên cả cây qua cánh Tiểu Hắc, cho nên khi rút mũi tên sẽ đau đớn.